Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 601. Gia Tộc Biến



Chương 601. Gia Tộc Biến



Đám người Cảnh Sơn Cừ đứng như trời trồng.Mãi khi Tiền Lực ngã cái rầm như cục thịt, phát ra tiếng bụp nhẹ cả nhóm mới rùng mình tỉnh táo lại.Cảnh Sơn Cừ cảm thấy lạnh lẽo từ lòng bàn chân chạy ngược lên. Tu vi cua Tiền Lực mạnh hơn Cảnh Sơn Cừ nhiều, thế nhưng gã không ngăn được Cảnh Ngôn tùy tay chỉ một cái. Nếu Cảnh Ngôn chỉ hướng Cảnh Sơn Cừ thì kết quả sẽ thế nào?Cảnh Ngôn lạnh lùng liếc xác Tiền Lực một cái:- Loại ác ôn này giữ lại là mối họa, chết tốt nhất.Cảnh Ngôn nhìn hướng người khác:- Tử Huyên, nói cho ta biết tiểu tử này công tác như thế nàoNgười này mới rồi không giống Tiền Lực la to nhưng có nói vào một câu, hiển nhiên cũng là thân tín của Cảnh Sơn Cừ.Tô Tử Huyên ngẫm nghĩ nói: - Hắn công tác tạm ổn, không làm chuyện xấu gì . . .Tô Tử Huyên không ngờ Cảnh Ngôn sẽ trực tiếp đánh chết Tiền Lực, những lời nàng đã nói đều là sự thật, nhưng nàng cứ nghĩ hắn cùng lắm dạy cho Tiền Lực bài học, ai ngờ hắn giết người.Còn người thứ hai làm việc không có sai sót lớn nhưng cũng có nhiều chuyện lặt vặt, nếu nói cầu thị thì Tô Tử Huyên có thể vạch ra một đống lỗi. Nhưng Tô Tử Huyên không dám nói, nàng sợ Cảnh Ngôn lại một chỉ giết người.Nghe Tô Tử Huyên nói người kia thở phào nhẹ nhõm, gã sợ đứng tim. Gã yếu còn hơn Tiền Lực, mới rồi gã thấy rõ Tô Tử Huyên nói nhỏ vào tai Cảnh Ngôn, chắc là nói xấu Tiền Lực nên Tiền Lực bị Cảnh Ngôn giết. Nếu Tô Tử Huyên nói gã làm chuyện gì sai thì Cảnh Ngôn sẽ tha cho gã sao?May mắn Tô Tử Huyên không nói nhiều.Cảnh Ngôn quát với người đó:- Biến đi!Người đó cắm đầu chạy mất dép, còn ở đây thì mạng nhỏ sẽ mất.Cảnh Ngôn phất tay với Cảnh Sơn Cừ:- Cảnh Sơn Cừ, nể mặt phụ thân của ngươi nên ta giữ lại một mạng sống cho ngươi, xéo đi.Cảnh Sơn Cừ đâu dám nói nhảm nữa, nếu không Tiền Lực là vết xe đổ của gã. Cảnh Sơn Cừ không còn đinh ninh Cảnh Ngôn không dám giết mình.Sau khi Cảnh Sơn Cừ đi, Cảnh Ngôn nhìn mấy người khác:- Các ngươi đã nghe rõ những gì ta nói rồi đi? Bắt đầu từ bây giờ Tô Tử Huyên là tổng quản Huy Hoàng đan lâu, quản lý tất cả trong đan lâu. Lời Tô Tử Huyên nói tức là ta nói, ai có ý kiến cũng giấu hết trong bụng đi!Cảnh Ngôn tin tưởng Tô Tử Huyên trăm phần trăm.Cảnh Ngôn dặn dò Tô Tử Huyên:- Tử Huyên giờ phải bận rộn, người được Cảnh Sơn Cừ đưa vào đều đuổi việc hết, thiếu người thì nàng vất vả chút cố gắng mời những người bị Cảnh Sơn Cừ hãm hãi đuổi ra trở về lại, thù lao thì tăng thêm một chút.Đuổi việc hết người của Cảnh Sơn Cừ sẽ ảnh hưởng Huy Hoàng đan lâu vận chuyển, nhưng Cảnh Ngôn không để bụng, dù đan lâu ngừng kinh doanh một thời gian cũng không quan trọng gì.Khuôn mặt như bạch ngọc của Tô Tử Huyên hiện lên sắc hồng làm người say:- Cảnh Ngôn ca, ta sẽ cố gắng khiến đan lâu nhanh chóng trở lại bình thường.Cảnh Ngôn hỏi: - Phải rồi, Cảnh Sơn Cừ làm xằng làm bậy trong đan lâu sao nàng không tìm Cảnh gia hỗ trợ?Tô Tử Huyên không thể chế ngự Cảnh Sơn Cừ trong đan lâu nhưng nàng có thể tìm Cảnh gia giúp đỡ. Cảnh Sơn Cừ là tử đệ Cảnh gia, nếu gia tộc ra mặt thì gã sẽ thu đuôi lại.Tô Tử Huyên cau chân mày thanh tú:- Ta có đi Cảnh gia và nói với tộc trưởng về chuyện này, nhưng mà . . . Cảnh Ngôn trầm giọng hỏi: - Tộc trưởng Cảnh Thành Dã nói sao?Tô Tử Huyên dè dặt nói: - Cảnh tộc trưởng nói Huy Hoàng đan lâu không phải sản nghiệp của Cảnh gia nên Cảnh gia không tiện trực tiếp nhúng tay, có hứa với ta sẽ nói chuyện cùng Cảnh Sơn Cừ.Lòng Cảnh Ngôn máy động.Nói chuyện cùng Cảnh Sơn Cừ? Rồi ra kết quả thế này?Cảnh Thành Dã có ý gì? Không lẽ Cảnh Thành Dã hy vọng qua tay Cảnh Sơn Cừ thu Huy Hoàng đan lâu vào sản nghiệp của gia tộc?Nói Huy Hoàng đan lâu không phải sản nghiệp của Cảnh gia, gia tộc không tiện nhúng tay vào hoàn toàn là lấy cớ. Huy Hoàng đan lâu đúng là không phải sản nghiệp của Cảnh gia, nhưng Cảnh Sơn Cừ là tử đệ Cảnh gia, đã là tử đệ Cảnh gia chẳng lẽ không nghe lời tộc trưởng và trưởng lão? Nếu không nghe lời thì sẽ bị khiển trách.Cảnh Ngôn không tin Cảnh Sơn Cừ dám phớt lờ mệnh lệnh của tộc trưởng.Cảnh Ngôn tạm dừng giây lát rồi nói: - Tử Huyên làm việc đi, ta về gia tộc xem chút.Cảnh Ngôn vốn định ghé qua đan lâu sau đó đi gia tộc, nay càng muốn trở lại xem Cảnh gia hiện giờ có vấn đề gì.Hắn mấy năm không trở về gia tộc đã quên hắn rồi sao?Nếu đúng vậy thật khiến người thất vọng đau khổ.Ra cửa chính đan lâu Cảnh Ngôn chạy nhanh đi trạch viện Cảnh gia, vì có đông người nên hắn không bay mà đi bộ, dù sao không mất nhiều thời gian, không gấp gáp.Trong lúc đi Cảnh Ngôn bỗng thấy đằng trước tụ tập một đám người, hình như có chuyện gì.Cảnh Ngôn cau mày:- A? Cảnh Ngôn vốn không muốn lắm chuyện, nhưng ngẫm lại Đông Lâm thành hiện giờ xem như thiên hạ của Cảnh gia, thành chủ là trưởng lão Cảnh gia. Nhớ lại chuyện trong Huy Hoàng đan lâu làm Cảnh Ngôn bồn chồn.Cảnh gia bây giờ có lẽ hơi khác với trước.Cảnh Ngôn lắc người đến gần đám đông.Đám người bàn tán bằng giọng rất nhỏ dường như sợ bị ai nghe thấy.- Đôi ông cháu thật tội nghiệp.- Ài, tiểu cô nương kia rất xinh, mi thanh mục tú, hèn gì vị thiếu gia Cảnh gia đó nhìn trúng.- Bị thiếu gia đó vừa mắt đúng là xui xẻo. Mấy năm nay bao nhiêu thiếu nữ bị thiếu gia kia vừa mắt? Ta nghe nói thiếu nữ bị mang về không lâu sau sẽ chết.- Đáng sợ vậy sao? Thật không? Không thể nào? Danh tiếng của Cảnh gia luôn không xấu mà?- Suỵt, nhỏ giọng một chút! Ta nói cho ngươi biết lời ta nói là chính xác mười mươi. Ta đã tận mắt nhìn thấy một thiếu nữ chết đột ngột, ngay bên ngoài Đông Lâm thành, rất thê thảm.Với thực lực của Cảnh Ngôn dù đám đông nhỏ giọng đến đâu cũng bị hắn nghe rõ. Cảnh Ngôn vốn định nhìn thoáng qua có chuyện gì rồi rời đi, nhưng khi nghe mấy người nhắc tới thiếu gia Cảnh gia thì đổi ý. Có vẻ sự việc liên quan Cảnh gia, đã vậy Cảnh Ngôn phải xem rõ ràng hơn xảy ra chuyện gì.Trong đám đông truyền ra tiếng quát mắng:- Lão bất tử này, ngươi buông ra không? Không buông tay? Có tin ta đánh chết ngươi không? Lão già biết ta là ai không? Hừ, dù ta đánh chết ngươi ở đây cũng sẽ không bị trừng phạt gì, ta khuyên ngươi biết điều đi, lão tử không có nhiều kiên nhẫn! Hết chương 601.



Bạn cần đăng nhập để bình luận