Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 476. Chết Tốt



Chương 476. Chết Tốt



Đám người Lưu tộc trưởng nghe mấy lời này suýt nín thở chết ngất.Lão tộc trưởng Tống gia, cường giả Đạo Linh cảnh đỉnh mà không ngăn nổi một chiêu của Cảnh Ngôn?Vậy chẳng phải nói Cảnh Ngôn có sức chiến đấu của Đạo Sư cảnh? Hai mươi tuổi, Đạo Sư cảnh? Muốn hù chết người sao?Nhưng sự thật hình như là vậy.Trong địa vực Lam Khúc quận thành mới có bao nhiêu cường giả Đạo Sư cảnh?Mọi người hai mặt nhìn nhau, thật lâu không nói nên lời. Họ vô cùng hối hận.Họ biết Lưu gia bỏ lỡ một lần cơ hội ngàn năm một thuở. Bọn họ cho rằng Cảnh Ngôn chết trong tay sát thủ Ám Dạ nên dửng dưng với Trương gia cầu viện, khiến Trương gia trực tiếp thoát khỏi gia tộc họ.Nếu khi Trương gia bị Tống gia chèn ép về buôn bán mà Lưu gia đứng ra nói một tiếng, cảnh tượng sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất.Tiếc rằng tất cả quá muộn.Trong khi đám người Lưu gia giật mình và vô cùng hối hận, Hồ gia tốt hơn Lưu gia một chút. Trương gia không liên quan gì với Hồ gia. Nhưng nghe nói Tống gia phụ thuộc vào Trương gia, người Hồ gia biểu tình nhiều màu.Hạo Phong thành biến thiên!Thành thị chấn động, gia tộc lớn nhỏ không biết nên hình dung vận may của Trương gia thế nào. Quen một cường giả bằng Đạo Sư cảnh, sau này Trương gia đã định trước sẽ lên trời.*** Vèo!Cảnh Ngôn lướt nhanh trong mây lao hướng Lam Khúc quận thành.Đám người Mộ Liên Thiên chắc đều cho rằng hắn đã chết, nên Cảnh Ngôn cần trở về Lam Khúc quận thành nhanh.Khi Cảnh Ngôn chạy nhanh về Lam Khúc quận thành thì Mộ Liên Thiên đã từ Hạo Phong thành về tới nơi.Mộ Liên Thiên vào thành thị, trực tiếp đi Đạo Nhất học viện một trong ba học viện lớn, leo lên Đạo Nhất Sơn gặp Văn Quảng chưởng viện Đạo Nhất học viện.Trong Đạo Nhất Điện.Chưởng viện Văn Quảng rất trịnh trọng khi Mộ Liên Thiên đến thăm.Mộ Liên Thiên là tổng quản Quận Vương phủ, có thể nói là dưới một người trên vạn người, bàn về thân phận địa vị không thua gì chưởng viện Đạo Nhất học viện như lão. Nên khi Văn Quảng biết Mộ Liên Thiên đến liền từ trong nội điện đi ra nghênh tiếp.Hai người gặp mặt trò chuyện một lúc.Mộ Liên Thiên hỏi thăng:- Chưởng viện Văn Quảng, Cảnh Ngôn có từng về Đạo Nhất học viện không?Mộ Liên Thiên ôm chút may mắn.Trong Hạo Phong thành, Cảnh Ngôn bị vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh truy sát chạy khỏi thành phố. Tuy thực lực Ân Tiên Sinh đáng sợ nhưng khi đó không giết Cảnh Ngôn ngay trong Hạo Phong thành, vì vậy không thể xác định hắn đã chết thật.Có lẽ Cảnh Ngôn còn sống.Mộ Liên Thiên thầm cầu nguyện Cảnh Ngôn trở lại Đạo Nhất học viện.Nếu Cảnh Ngôn trốn thoát Ân Tiên Sinh truy sát chắc sẽ về Đạo Nhất học viện Lam Khúc quận thành ngay. Ở trong Đạo Nhất học viện dù Ân Tiên Sinh mạnh đến mấy cũng không cách nào tiếp tục truy sát Cảnh Ngôn.Nghe Mộ Liên Thiên hỏi, Văn Quảng cau mày.Văn Quảng cũng biết Cảnh Ngôn bị ám sát trong Hạo Phong thành, lão không có ấn tượng trực tiếp với hắn, càng không có hảo cảm gì. Nhưng Cảnh Ngôn dù gì là đệ tử cực kỳ xuất sắc của nội viện Đạo Nhất học viện, hai mươi tuổi là thiên tài Võ Đạo thăng cấp Đạo Linh cảnh, nói chưởng viện hoàn toàn không chú ý hắn là xạo.Nên tin vương bài Ám Dạ ám sát Cảnh Ngôn truyền bá phạm vi nhỏ trong Lam Khúc quận thành Văn Quảng liền biết tin, luôn chú ý tình thế phát triển.Nhưng đến nay Văn Quảng không nghe tin Cảnh Ngôn trở về.Văn Quảng tạm dừng rồi nói: - Mộ tổng quản, ta cũng đang chú ý chuyện này nhưng ta chưa được tin Cảnh Ngôn về Đạo Nhất học viện. Ta sẽ kêu phong chủ Bắc Phong Triệu Kỳ lại đây hỏi xem, chắc sẽ rõ ràng hơn chút.Mộ Liên Thiên nhíu chặt mày, gật đầu nói: - Được.Văn Quảng sai Băng Nhược đi mời phong chủ Triệu Kỳ đến.Rất nhanh phong chủ Bắc Phong đi vào đại điện.Triệu Kỳ chắp tay khom người chào:- Chưởng viện, Mộ tổng quản.Văn Quảng hỏi: - Phong chủ Triệu Kỳ, Cảnh Ngôn có về Bắc Phong chưa?Nói ra thì Văn Quảng hơi lấn cấn với Cảnh Ngôn.Tại sao?Vì phó chưởng viện Phương Nhược Vũ đã lâu không xuất hiện.Lúc Phương Nhược Vũ vào Đạo Nhất học viện, nói thẳng đòi chức phó chưởng viện. Vì thực lực của Phương Nhược Vũ khủng bố đến khó chống lại nên Văn Quảng buộc phải đồng ý yêu cầu. Sau này Phương Nhược Vũ biểu hiện ra thái độ hết sức đặc biệt với Cảnh Ngôn, làm Văn Quảng sinh ra chút lấn cấn với hắn, đương nhiên chỉ một chút xíu.Mắt Triệu Kỳ lóe tia tức giận nói: - Cảnh Ngôn còn chưa về.Triệu Kỳ cũng biết tin Cảnh Ngôn bị vương bài Ám Dạ ám sát trong Hạo Phong thành, nghĩ đến là thấy bực mình. Đoạn thời gian này từng ngày Triệu Kỳ vài lần đi Trương Mẫn phong xem Cảnh Ngôn về chưa.Trước khi chưởng viện kêu Triệu Kỳ đến gã vừa xuống Trương Mẫn phong, Cảnh Ngôn vẫn chưa về, hắn không về Đạo Nhất học viện.Văn Quảng khẽ thở dài: - Ài.Văn Quảng nhìn Mộ Liên Thiên không nói, nhưng vẻ mặt đã biểu lộ rõ ràng.Sợ là Cảnh Ngôn vĩnh viễn không về được.Mộ Liên Thiên buồn bã đứng dậy, chắp tay cáo từ:- Nếu vậy thì chưởng viện Văn Quảng, ta xin cáo từ.Sắc mặt Mộ Liên Thiên khó xem, tuy đã chuẩn bị tinh thần nhưng bây giờ chút hy vọng cuối cùng cũng tan biến.Mộ Liên Thiên thầm rít gào:- Ám Dạ chết tiệt, chết tiệt!Văn Quảng đứng lên tiễn Mộ Liên Thiên ra Đạo Nhất Điện, nhìn bóng gã đi xa, lão thở ngắn than dài.Văn Quảng lẩm bẩm:- Đạo Linh cảnh hai mươi tuổi, đáng tiếc, nếu không sau này sẽ không khó trở thành Đạo Sư cảnh. Ám Dạ . . . Ài, Quận Vương cũng khó làm gì Ám Dạ đi?Phong chủ Triệu Kỳ đứng cạnh Văn Quảng, trong lòng rất tức giận.Triệu Kỳ trầm giọng nói: - Chưởng viện đại nhân, người thuê Ám Dạ chắc chắn là Văn gia. Văn gia có thù rất sâu với Cảnh Ngôn, muốn hắn chết nhất là bọn họ.Chưởng viện Văn Quảng lắc đầu bất đắc dĩ nói: - Đúng thì sao? Không có chứng cứ, bọn họ sẽ không để lại chứng cứ gì. Quận Vương phủ nếu không có chứng cứ không thể nào xuống tay với Văn gia. Đạo Nhất học viện chúng ta cũng không có cách gì báo thù cho Cảnh Ngôn.Cùng lúc đó trong một tòa cung điện, hai lão nhân mắt rũ xuống, khóe môi nhếch lên.Hai người này là phong chủ Nam Phong Hồ Dương, điện chủ Hình Pháp Điện Ứng Hữu Khuyết.Ứng Hữu Khuyết nheo mắt hỏi: - Đã chết đi?Hồ Dương cười khẽ:- Chết tốt. Hết chương 476.



Bạn cần đăng nhập để bình luận