Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 463. Thăng Cấp Đỉnh



Chương 463. Thăng Cấp Đỉnh



Dù Cảnh Ngôn có sức chiến đấu Đạo Linh cảnh đỉnh e rằng không thể ngăn cản một, hai lần công kích của Ân Tiên Sinh Ám Dạ.Không lẽ người đến Hạo Phong thành ám sát Cảnh Ngôn không phải Ân Tiên Sinh mà là người Ám Dạ khác?Cũng không đúng!Thành chủ Viên Kế Hổ nói sát thủ Ám Dạ cách mấy ngàn thước chém nhát kiếm làm gã không đỡ nổi, hiển nhiên người đấu với Cảnh Ngôn là Ân Tiên Sinh. Hơn nữa trong tổ chức Ám Dạ trừ Ân Tiên Sinh thực lực cường đại ra, sát thủ khác dù là sát thủ kim bài thì đa số thực lực bình thường.Chuyện này là sao đây?Viên Kế Hổ nhớ lại cảnh lúc trước trông thấy, nghiêm túc nói: - Cảnh Ngôn tiên sinh tuy hơi kém hơn sát thủ Ám Dạ nhưng trong thời gian ngắn y không giết được Cảnh Ngôn tiên sinh, tuy nhiên nếu qua lâu Cảnh Ngôn tiên sinh sẽ nguy hiểm. Mỗi lần sát thủ Ám Dạ ra tay là Cảnh Ngôn tiên sinh lại bị thương.Viên Kế Hổ than dài:- Mộ tổng quản, khi đó có lẽ Cảnh Ngôn tiên sinh không muốn vì đại chiến liên lụy người Hạo Phong thành nên chủ động hấp dẫn sát thủ Ám Dạ ra khỏi thành. Bọn họ bay quá mau, ta không đuổi theo kịp, không biết bây giờ Cảnh Ngôn tiên sinh sao rồi.Viên Kế Hổ không nói Cảnh Ngôn chạy trốn chỉ nói hắn lo người Hạo Phong thành bị liên lụy mới rời khỏi thành, nói rất khéo.Mộ Liên Thiên vẫn không nghĩ ra Cảnh Ngôn dựa vào cái gì có thể đối kháng lại võ giả Đạo Sư cảnh Ân Tiên Sinh:- Chuyện này xảy ra bao lâu?Viên Kế Hổ nhớ lại kiếm quang đen chém hướng mình, gã không kiềm được rùng mình:- Đã qua khoảng một tuần, mấy ngày nay Cảnh Ngôn tiên sinh không trở về, sát thủ Ám Dạ đáng giận cũng không quay lại. Mộ tổng quản biết thân phận của sát thủ Ám Dạ đó không? Thực lực của y quá mạnh.Lòng Mộ Liên Thiên nặng trĩu nói: - Người đó chắc là thủ lĩnh Ám Dạ Ân Tiên Sinh.Chuyện xảy ra bảy ngày trước, đã qua bảy ngày mà Cảnh Ngôn chưa về, đúng là dữ nhiều lành ít.Có lẽ Cảnh Ngôn đã thành công thoát khỏi truy sát trở về Lam Khúc quận thành? Rất có thể, Cảnh Ngôn không đánh lại Ân Tiên Sinh, hắn về Hạo Phong thành sẽ bị y truy sát tiếp, nhưng nếu chạy về Lam Khúc quận thành thì Ân Tiên Sinh mạnh đến mấy cũng không dám lỗ mãng.Tuy nhiên khả năng này không lớn.Viên Kế Hổ nghe Mộ Liên Thiên nói sát thủ Ám Dạ là thủ lĩnh Ân Tiên Sinh thì giật mình há hốc mồm.Viên Kế Hổ không quá quen thuộc tổ chức Ám Dạ nhưng có nghe nói vương bài Ân Tiên Sinh. Sát thủ vương bài này từng giết nhiều cường giả Đạo Sư cảnh, nổi tiếng vang dội trong địa vực Lam Khúc quận thành, như sấm bên tai một số võ giả nổi tiếng. Nếu ai bị Ân Tiên Sinh theo dõi thì ăn ngủ không yên.Không ngờ người đến ám sát Cảnh Ngôn là sát thủ vương bài Ân Tiên Sinh khiến người nghe tên sợ vỡ mật, hèn gì thực lực của y đáng sợ đến vậy.Trong khi nói chuyện Viên Kế Hổ đã dẫn Mộ Liên Thiên đến trạch viện Trương gia, gặp đám người Trương Nhất Binh.Đám người Trương gia biết thân phận của Mộ Liên Thiên thì vô cùng cung kính, họ nghe nói Mộ Liên Thiên đến tìm Cảnh Ngôn, ai nấy biểu tình tối tăm.Bảy ngày trước sát thủ Ám Dạ xuất hiện làm mỗi người Trương gia lòng nặng trĩu. Vốn vì Cảnh Ngôn khiến Trương gia phát triển phồn vinh, đột nhiên xuất hiện sát thủ Ám Dạ làm Cảnh Ngôn tiên sinh rời khỏi Hạo Phong thành còn chết một vị trưởng lão.Đám người Trương Nhất Binh nhẹ nhàng được mới kỳ.Không biết Cảnh Ngôn tiên sinh đã gặp chuyện gì, còn sống hay chết rồi. Người Trương gia đương nhiên hy vọng Cảnh Ngôn sống.Mộ Liên Thiên không được manh mối hữu dụng gì từ Trương gia.Mấy ngày tiếp theo Mộ Liên Thiên lấy Hạo Phong thành làm trung tâm sưu tầm bốn phía. Viên Kế Hổ phái ra nhiều hộ vệ mặc giáp từ phủ thành chủ hỗ trợ tìm tung tích Cảnh Ngôn.Nhưng địa vực quanh Hạo Phong thành quá rộng, đừng nói họ có chút người, dù đông hơn gấp mấy lần thì trong thời gian ngắn không sưu tầm nổi.Liên tục tìm vài ngày không có tin tức của Cảnh Ngôn, Mộ Liên Thiên đành bỏ cuộc, dặn dò Viên Kế Hổ một phen sau đó trở về Lam Khúc quận thành. Mộ Liên Thiên chỉ biết cầu nguyện Cảnh Ngôn đã quay lại Lam Khúc quận thành.*** Trong Càn Khôn không gian, hơn mười ngày qua đi.Bùm! Vụ tuyền màu tím trong bụng Cảnh Ngôn lại chấn động, khoảnh khắc Thần Đạo Đan biến mất, một vầng sáng tím mãnh liệt hiện ra trên vụ tuyền tím.Cảnh Ngôn mở mắt ra, thần quang rực rỡ ngưng tụ thật lâu trong đôi mắt hắn.Đạo Linh cảnh đỉnh!Qua hơn mười ngày thăng cấp, nhờ Thần Đạo Đan phụ trợ khiến tu vi của Cảnh Ngôn từ Đạo Linh cảnh hậu kỳ lên đến đỉnh.Tăng một tiểu cảnh giới nhưng làm thực lực của Cảnh Ngôn tiến xa mảng lớn.- Năng lượng Thần Đạo Đan bị hấp thu hoàn toàn. Một viên Thần Đạo Đan khiến ta từ Đạo Linh cảnh sơ kỳ vượt qua Đạo Linh cảnh trung kỳ, Đạo Linh cảnh hậu kỳ đến Đạo Linh cảnh đỉnh. Thật kinh người, dù là thần đan phẩm chất hoàn mỹ thì hiệu quả này cũng quá nghịch thiên.Trong lòng Cảnh Ngôn thầm thổn thức. Cảnh Ngôn vốn không cho rằng một viên Thần Đạo Đan sẽ có công hiệu đáng sợ đến vậy, trước khi luyện chế Thần Đạo Đan hắn cảm thấy viên đan dược kia có thể trợ giúp hắn tăng lên một cảnh giới Võ Đạo đã là may. Nếu thăng cấp hai cảnh giới là hắn siêu may mắn, nhưng không ngờ Thần Đạo Đan phẩm chất hoàn mỹ khiến tu vi của hắn đến Đạo Linh cảnh đỉnh.Tuy trong khi đột phá tiêu hao tài nguyên nhiều như biển, nhưng không có Thần Đạo Đan thì Cảnh Ngôn muốn từ Đạo Linh cảnh sơ kỳ thăng cấp đến đỉnh, dù có tài nguyên nhiều như biển cũng mất mười năm tiến bộ từ từ.Cảnh Ngôn xem xét tài nguyên tích trữ, cười khổ.Lúc trước Cảnh Ngôn tích trữ các loại tài nguyên là con số thiên văn, giờ gần như hết sạch, chẳng còn một khối linh thạch cực phẩm. Các đan dược Quy Nguyên Đan, Linh Anh Đan không còn bao nhiêu.Khi vụ tuyền sắp lột xác xong Cảnh Ngôn buộc phải lấy ra linh thạch bình thường, một đống linh thạch chất dưới đất, hắn đặt tay lên, hai giây sau đống linh thạch bình thường thành nhúm tro bụi.May mắn cuối cùng đột phá cảnh giới, hơi ổn định củng cố là Cảnh Ngôn có thể ra Càn Khôn không gian, đi quyết tử chiến với Ân Tiên Sinh. Hết chương 463.



Bạn cần đăng nhập để bình luận