Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 345. Cảnh Khó Của Đông Lâm Thành



Chương 345. Cảnh Khó Của Đông Lâm Thành



Cảnh Ngôn nhìn đường phố hai bên, tìm một khoảng trống bước nhanh đến trước cửa đan lâu.Cốc cốc cốc!Cảnh Ngôn gõ cửa.Từ bên trong truyền ra giọng ồm ồm:- Trong thời gian ngắn Huy Hoàng đan lâu không kinh doanh!Lòng Cảnh Ngôn máy động, nghe giọng nói là của Cảnh Thần Tinh.Cảnh Ngôn vận khí cao giọng quát: - Thần Tinh thúc thúc, là ta!- A?!Trong đan lâu đầu tiên là yên lặng sau đó một mảnh kinh kêu, sau đó là tiếng bước chân dồn dập đến gần cửa.Giọng Cảnh Thần Tinh lại vang lên sau ván cửa:- Là Cảnh Ngôn?Hiển nhiên Cảnh Thần Tinh nghe ra giọng Cảnh Ngôn, nhưng vì bảo hiểm lại lần nữa xác nhận.Cảnh Ngôn lên tiếng: - Là ta.Két két két két két! Cửa phòng mở ra.Cảnh Ngôn lắc người đi vào đan lâu, Cảnh Thần Tinh vội khép cửa đan lâu.Cảnh Ngôn đảo mắt nhìn thấy nhiều nhân viên Huy Hoàng đan lâu đứng trong đại sảnh. Có Cảnh Thần Tinh, Tô Tử Huyên, một số dược tề sư quan trọng như Cảnh Thanh Nham cũng có mặt.Cảnh Ngôn tháo mũ trên đầu xuống.Cảnh Thần Tinh kích động nhìn Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, sao ngươi bỗng quay về?Những người khác cảm xúc kích động, mắt hơi đỏ. Trong thời gian này cuộc sống của họ có nhiều khó khăn.Cảnh Ngôn đảo tròng mắt nói: - Ta nhận được tin tức, có phải thành chủ Hoắc Xuân Dương mất tích?Biểu tình Cảnh Thần Tinh tức giận nói: - Ừ, thành chủ đại nhân đã mất tích một tháng. Ban đầu phủ thành chủ giữ kín chuyện này nhưng cuối cùng tin tức bị người Triệu gia đồn ra. Nguyên Đông Lâm thành hỗn loạn, hai gia tộc khốn kiếp Triệu gia, Thái gia đúng là không chuyện ác nào không làm! Cảnh Ngôn, chợ khu nam đã bị Triệu gia cướp lại, chợ khu tây của Cảnh gia e rằng không lâu sau sẽ trở thành sản nghiệp của Triệu gia. Cảnh gia không có sức đối kháng.Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi: - Tình hình hiện giờ của Cảnh gia ra sao?Trước khi về Đông Lâm thành là Cảnh Ngôn đã chuẩn bị tâm lý.Cảnh Thần Tinh khẽ thở dài: - Cảnh gia đang rất khó khăn. Tuy Cảnh gia và Lâm gia liên minh nhưng thua xa Triệu gia, Thái gia. Trong thời gian này hai bên xung đột nhiều, Cảnh gia tử thương nặng nề.Cảnh Ngôn lấy làm lạ hỏi: - Thần Tinh thúc thúc mới nói chợ khu nam đã bị Triệu gia cướp lại? Vậy tại sao Triệu gia không ra tay với Huy Hoàng đan lâu chúng ta?Cảnh Thần Tinh nhíu mày nói: - Vì đan lâu chúng ta một tháng không buôn bán, hình như ban đầu Triệu gia định san bằng đan lâu, sau đó không biết vì lý do gì Triệu gia đổi ý. Theo ý Triệu gia thì hy vọng Huy Hoàng đan lâu biến thành sản nghiệp của họ.Cảnh Ngôn cười khẩy nói: - Người Triệu gia không ngốc, Huy Hoàng đan lâu là chậu châu báu, bọn họ thu vào túi có lợi nhiều hơn hủy nó.Con ngươi Cảnh Ngôn co rút hỏi: - Thần Tinh thúc thúc, tình hình của phủ thành chủ ra sao?Tin tức của Cảnh Thần Tinh khá nhạy bén, đáp:- Tình cảnh của phủ thành chủ cũng rất tệ. Thành chủ đại nhân mất tích, phủ thành chủ không cách nào khống chế Đông Lâm thành. Tuy vệ đội mặc giáp phủ thành chủ còn đó nhưng bất lực không thể tạo áp lực với bên ngoài. Phu nhân thành chủ chỉ lo tìm thành chủ đại nhân.Nghe phu nhân thành chủ Lữ Cầm không bị gì làm Cảnh Ngôn hơi yên lòng. Hoắc Xuân Dương, Lữ Cầm luôn đối xử không tệ với Cảnh Ngôn, hắn nhớ ân tình này. Hoắc Xuân Dương mất tích, tạm thời Cảnh Ngôn không có cách tìm tòi nghiên cứu, hắn sẽ cố gắng hết sức bảo vệ Lữ Cầm.Khuôn mặt Cảnh Thanh Nham nghiêm túc hỏi: - Cảnh Ngôn, bây giờ chúng ta nên làm sao?Cảnh Ngôn nhìn Cảnh Thanh Nham, giật mình phát hiện tóc Cảnh Thanh Nham trắng nhiều hơn xưa.Cảnh Thanh Nham lớn tuổi hơn Cảnh Ngôn một chút nhưng chỉ khoảng vài tuổi, bình thường gã không thể nào đầu bạc. Hơn một năm trước khi Cảnh Ngôn rời đi mái tóc Cảnh Thanh Nham còn đen tuyền.Trong thời gian này Cảnh Thanh Nham chịu áp lực quá lớn. Cảnh Thần Tinh đỡ hơn chút, mặc dù gã gánh áp lực lớn nhất nhưng dù gì đã trải qua sóng to gió lớn, biết cách điều tiết áp lực.Nhìn Cảnh Thanh Nham nhíu chặt chân mày, tim Cảnh Ngôn thít chặt.Tô Tử Huyên cắn môi, siết chặt hai nắm tay:- Cảnh Ngôn ca, người Triệu gia tuyên bố nếu chúng ta không giao Huy Hoàng đan lâu ra bọn họ chẳng những san bằng đan lâu, còn muốn xử tử tất cả chúng ta.Một tháng nay họ đối mặt áp lực cực lớn, trông thấy Cảnh Ngôn xuất hiện làm họ rất vui vẻ, kích động.Nhưng bọn họ cũng biết dù Cảnh Ngôn trở về khó thể cứu vãn được gì. Nguyên Đông Lâm thành đã là thiên hạ của Triệu gia, trước mắt Cảnh gia chưa bị san bằng nhưng mọi người biết sớm muộn gì gia tộc sẽ bị diệt.Triệu gia mãi chưa ra tay vì chưa hoàn toàn khống chế Đông Lâm thành.Đông Lâm thành không chỉ có bốn gia tộc lớn, có phủ thành chủ, có mấy chục thế lực lớn nhỏ. Những thế lực này nhìn riêng lẻ thì không đáng lo, nhưng nếu gom lại thành một sợi dây thì không thể xem thường.Triệu gia đang lôi kéo các thế lực nhỏ, uy hiếp dụ dỗ, roi và kẹo, khiến bọn họ phân rõ giới hạn với Cảnh gia. Sau khi hoàn toàn cô lập Cảnh gia, Lâm gia sẽ là lúc Triệu gia xuống tay với Cảnh gia. Triệu gia sẽ không bỏ qua cho Cảnh gia, Triệu gia sớm xếp Cảnh gia vào danh sách phải xóa sổ.Cảnh Thần Tinh nêu ý kiến của mình:- Cảnh Ngôn, hiện giờ tình thế của Đông Lâm thành rất hung hiểm, e rằng không thể thay đổi. Ta nghĩ hay là dời Huy Hoàng đan lâu đi, rời khỏi Đông Lâm thành trước rồi tính tiếp.Mấy ngày nay Cảnh Ngôn chủ nhân Huy Hoàng đan lâu không ở, đám nhân viên quản lý bàn bạc có nên dời đan lâu đi không.Tài sản đáng giá nhất của Huy Hoàng đan lâu không nằm ở kiến trúc mà là dược tề sư, một đống dược tề ở bên trong, mấy thứ này có thể nhanh chóng di dời.Cảnh Thần Tinh tiếp tục bảo: - Nhân viên trong đan lâu chúng ta không nhiều, xé lẻ âm thầm rời khỏi Đông Lâm thành không khó.Hiển nhiên Cảnh Thần Tinh đã sớm có kế hoạch, nếu Cảnh Ngôn không trở về thì kế hoạch này sẽ thực hành trong một, hai ngày này.Thời gian không chờ người, nếu cứ kéo dài, chờ Triệu gia hoàn toàn phong tỏa Huy Hoàng đan lâu muốn đi cũng muộn.Qua hơn một năm rèn luyện Tô Tử Huyên đã trưởng thành hơn trước kia nhiều, có thể đảm đương một phía, nàng hỏi: - Cảnh Ngôn ca nói xem chúng ta phải làm sao? Cảnh gia đã không cách nào cung cấp trợ giúp cho chúng ta. Hết chương 345.



Bạn cần đăng nhập để bình luận