Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 562. Bia Đan Vương



Chương 562. Bia Đan Vương



Đan đạo chỉ là phụ trợ đối với Cảnh Ngôn, có thể nói là nghề phụ.Trong lòng Cảnh Ngôn chỉ có Võ Đạo đặt lên hàng đầu.Nếu Cảnh Ngôn tập trung vào đan đạo thì hắn sẽ đồng ý đi Thánh thành Thánh Cung, ở đó hắn có tài liệu sung túc trợ giúp hắn lấy được thành tựu cao hơn trên đường đan đạo. Đan đạo tùy ý thích của hắn, không cần trui rèn gì.Nhưng Võ Đạo thì không được.Giờ Cảnh Ngôn không phải thằng nhóc trong Đông Lâm thành, hắn hiểu biết sâu sắc hơn về Thiên Nguyên đại lục. Trên đại lục này hầu như không có cường giả thật sự nào lớn lên từ vòng tay che chở.Nên khi Thường Huyễn đưa ra lời mời, Cảnh Ngôn chỉ suy nghĩ giây lát liền có quyết định.Cảnh Ngôn nói khéo:- Cảm tạ đại nhân xem trọng nhưng ta tạm thời không định đi Thánh thành, sau này có cơ hội ta sẽ đến đó.Thường Huyễn nghe vậy sửng sốt, y có suy đoán Cảnh Ngôn chưa chắc chịu theo mình đi Thánh Cung, nhưng không ngờ hắn từ chối dứt khoát như vậy. Thường Huyễn cảm thấy dù Cảnh Ngôn cuối cùng từ chối lời mời của y cũng nên suy nghĩ lâu chút. Nên khi Thường Huyễn nghe Cảnh Ngôn từ chối thì ngẩn ngơ.Thường Huyễn ngây người, mắt Hồ Đông Hạc thì rực sáng, lão thầm gật gù. Hồ Đông Hạc cũng không thể nhìn thấu thanh niên hai mươi ba tuổi này, người thường rất khó từ chối sức hấp dẫn của Thánh Cung.Thường Huyễn không muốn bỏ qua thiên tài đan đạo này:- Đan sư Cảnh Ngôn đừng vội trả lời ta, trước khi Đại Hội Đan Linh kết thúc ta đều ở trong Đan Quốc, trong thời gian này đan sư có thể từ từ suy xét đề nghị của ta.Cảnh Ngôn cười cười gật đầu.Hắn đã quyết định đương nhiên sẽ không dễ dàng sửa đổi.Thường Huyễn dời mắt khỏi Cảnh Ngôn chuyển sang Hồ Đông Hạc, nhún vai, ánh mắt bất đắc dĩ.Hồ Đông Hạc híp mắt, nụ cười kỳ dị.Hồ Đông Hạc nhìn Cảnh Ngôn:- Đan sư Cảnh Ngôn, mới rồi có nói thiên phú đan đạo của ngươi là tốt nhất trong tất cả đan sư ta đã thấy trong đời mình. Không biết đan sư có đồng ý vào môn tướng của ta?Hồ Đông Hạc là người dứt khoát, vừa lên liền hỏi Cảnh Ngôn có muốn bái sư không. Nhưng câu hỏi của Hồ Đông Hạc cũng là thăm dò, vì nghi ngờ Cảnh Ngôn là đệ tử của Đại Đan Vương, đưa ra câu hỏi trên để chứng thực suy đoán của mình có chính xác không. Nếu Cảnh Ngôn không có sư phụ thì Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc muốn thu hắn làm đệ tử, chắc chắn hắn sẽ vui vẻ đồng ý. Nếu Cảnh Ngôn đã có sư phụ thì sẽ từ chối.Cảnh Ngôn ngẩn ngơ nhìn Hồ Đông Hạc.Bái Hồ Đông Hạc làm sư phụ?Cảnh Ngôn cũng chưa nghĩ tới chuyện này.Cảnh Ngôn thừa nhận Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc có thực lực không người sánh bằng trong đan đạo, nhưng Cảnh Ngôn có Càn Khôn Đan Đạo. Có Càn Khôn Đan Đạo còn cần bái sư sao?Hơn nữa trong Càn Khôn không gian có tàn hồn của tiền bối Thiên Thủy, dù Cảnh Ngôn gặp vấn đề gì không thể giải quyết, không tìm thấy đáp án thì có tiền bối Thiên Thủy giúp đỡ, hắn không cần bái sư.Cảnh Ngôn ấp úng:- Thành chủ đại nhân, cái . . . ta . . . Cảnh Ngôn khó mà từ chối thẳng Hồ Đông Hạc.Thấy biểu tình của Cảnh Ngôn là Hồ Đông Hạc hiểu ý, cười xua tay hỏi: - Ta biết rồi, ngươi đã có sư phụ đúng không?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng!Cảnh Ngôn trả lời không tính là nói dối, một mặt nào đó Thiên Thủy là sư phụ của hắn ở cả hai Võ Đạo và đan đạo.Hồ Đông Hạc tò mò hỏi: - Đan sư Cảnh Ngôn có thể cho ta biết sư phụ của ngươi là vị nào không?Đan sư có thể dạy ra thiên tài như Cảnh Ngôn tuyệt đối không phải hạng người không tiếng tăm, nhưng Hồ Đông Hạc không đoán ra sư phụ của hắn là ai, càng nghĩ càng muốn biết điều này.Cảnh Ngôn nói: - Thành chủ đại nhân, sư phụ không cho phép ta ở bên ngoài nhắc tục danh của sư phụ, dù là thành chủ đại nhân thì ta cũng không thể nói.Đương nhiên Cảnh Ngôn không thể nói ra tên Thiên Thủy.Cái tên Thiên Thủy có lẽ võ giả bây giờ ít ai nhớ, nhưng đan sư đọc nhiều sách vở như Hồ Đông Hạc chắc chắn từng thấy trong một số điển tịch thượng cổ. Thiên Thủy từng là cường giả số một đại lục.Hồ Đông Hạc thầm thất vọng, nhưng cũng thông cảm cho hắn:- Được rồi, ta đã hiểu.Cảnh Ngôn nghiêm ngặt giữ lời dặn của sư phụ chứng minh hắn có phẩm tính rất tốt, Hồ Đông Hạc sẽ không làm hắn khó xử.Hồ Đông Hạc nhìn Cảnh Ngôn, lại nói với Thường Huyễn:- Vậy chúng ta ra ngoài đi, bảng Đan Vương Tân Tú nên thay đổi.Đại điển luyện đan mùa nào là có Đan Vương Tân Tú mùa nấy.Trên quảng trường bậc thang.Đông đúc võ giả chưa đi, bọn họ không thấy tình huống trận chung kết nhưng đều ở đây chờ đổi mới bảng Đan Vương Tân Tú.Chính giữa dưới chót quảng trường bậc thang có tấm bia đá to lớn, bia này được gọi là bia Đan Vương.Mỗi trăm năm bia Đan Vương đổi mới một lần, mỗi lần hiện ra hai mươi cái tên đan sư. Trên đại lục giấc mơ của tất cả đan sư trẻ là có tên trên bia Đan Vương.Muốn lên bảng Đan Vương không dễ.Thiết lập bảng Đan Vương Tân Tú đã có lịch sử ngàn năm, trong ngàn năm qua chỉ có hơn hai trăm đan sư có tên trên bảng Đan Vương. Trong hơn hai trăm đan sư đa số khi còn sống trở thành đan sư cao cấp, có một số thành Đại Đan Vương.Bản thân Hồ Đông Hạc cũng từng lên bảng Đan Vương Tân Tú.Bảng Đan Vương Tân Tú là một trong những danh sách xếp hạng được chú ý nhất toàn đại lục.Khi đan sư tham gia chung kết, giám khảo xuất hiện trước mắt mọi người, có người hét lên: - Trở lại! Trở lại rồi! Hình như đã xong chung kết, các đan sư đều đi ra!- Kết thúc thật rồi, không biết thứ hạng thế nào. Không biết là đan sư nào giành được hạng nhất.Có người cho rằng Cảnh Ngôn sẽ giành hạng nhất đại điển luyện đan:- Ta xem trọng đan sư Cảnh Ngôn!Có người phản bác:- Ha ha, đan sư Cảnh Ngôn hơi non, ta cho rằng hắn không có khả năng giành được hạng nhất.Có người mắt sắc thấy hai mươi đan sư tham gia chung kết chỉ có mười bảy người đi ra, có ba người vắng mặt:- Ủa? Chỉ có mười bảy đan sư tham gia chung kết đi ra, đan sư Vạn Lai, đan sư Mã Vinh, đan sư Cảnh Ngôn không có mặt.Một người trầm giọng nói: - Vậy xem ra đan sư Vạn Lai, đan sư Mã Vinh, đan sư Cảnh Ngôn nằm trong tốp ba đại điển luyện đan mùa này.Một người đứng bên cạnh lần đầu xem lễ, không rõ ràng lưu trình đặt câu hỏi: - Tại sao nói vậy?:Người kia khinh thường liếc võ giả hỏi chuyện, bĩu môi nói: - Ngu xuẩn, ba hạng đầu đại điển luyện đan sẽ do thành chủ Hồ Đông Hạc tự mình phát thưởng, nên họ xuất hiện trễ chút. Hết chương 562.



Bạn cần đăng nhập để bình luận