Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 653. Ta Lại Trở Về



Chương 653. Ta Lại Trở Về



Cảnh Ngôn nghe vậy sửng sốt.Người Vệ Sĩ Giáp Vàng Lão Thất nhắc chính là Thiên Thủy, hơn bốn ngàn năm trước lão từng vào Tử Vong Thần Điện, có được Càn Khôn Giới và giải mở phong ấn, được truyền thừa của chủ nhân Tử Vong Thần Điện.Xem ra Vệ Sĩ Giáp Vàng của Tử Vong Thần Điện thật sự không quan tâm thân phận người thừa kế, ở trong mắt họ người thừa kế chết thì tìm người khác. Nhưng giữa những người thừa kế có khác biệt. Như Cảnh Ngôn, Lão Lục và Lão Thất xem trọng hắn, không mong hắn chết. Nếu cả hai không quan tâm thì đã chẳng nhắc nhở Cảnh Ngôn trong Tử Vong Thần Điện có nguy hiểm.Lão Lục, Lão Thất xem trọng người thừa kế này có lẽ vì tốc độ tiến bộ của Cảnh Ngôn. Nếu Cảnh Ngôn không tiến bộ siêu mau có lẽ cả hai chẳng quan tâm hắn.Cảnh Ngôn hít sâu lấy lại bình tĩnh, lần nữa chắp tay cảm ơn:- Đa tạ hai vị nhắc nhở, ta quyết định rời khỏi Tử Vong Thâm Uyên ngay bây giờ, chờ về sau ta mạnh hơn nữa sẽ vào Tử Vong Thần Điện.Lão Lục vừa nói vừa nhìn Lão Thất:- Tốt! Tuy chúng ta cũng mong ngươi ở lại đây, cô đơn quá lâu, muốn có người cùng chơi. Nhưng ngươi đã muốn đi thì chúng ta không ngăn cản, sẽ đưa ngươi ra ngoài ngay.Lão Thất nói: - Lão Lục, để ta đưa Cảnh Ngôn đi.Lão Lục cười nói: - Ừm, vậy ta nhường ngươi, ai kêu ta là lục ca của ngươi. Làm đại ca thì nên nhường nhịn tiểu đệ.Lão Thất hừ lạnh một tiếng: - Hừ! Lão Thất quay sang nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn đi theo ta, từ chỗ này chỉ có hai con đường rời khỏi Tử Vong Thâm Uyên. Đường thứ nhất cũng trực tiếp nhất là bay lên, tức là con đường ngươi đã xuống. Nhưng chủ nhân bày đại trận đang mở ra, chúng ta không thể đóng lại, bay lên sẽ chín chết một sống. Ta mang ngươi đi con đường khác, con đường hơi đặc biệt, nếu ta không dẫn ngươi đi thì ngươi đi một trăm năm cũng không ra được.Cảnh Ngôn cười nói: - Vậy xin làm phiền.Hai bóng người nhanh chóng vào khe nứt dưới đất lúc trước Vệ Sĩ Giáp Đồng, Vệ Sĩ Giáp Bạc leo lên.Lòng đất có động thiên khác. Như Lão Thất nói, con đường này cực kỳ phức tạp, nếu không biết tuyến đường thì sẽ đi lung tung. Với thực lực hiện giờ của Cảnh Ngôn dùng thần hồn mạnh mẽ cảm giác cũng không có hiệu quả.Đi theo Lão Thất thì không sao.Hai bóng người tốc độ siêu nhanh.Canh giờ đầu, Cảnh Ngôn cảm giác luôn đi xuống. Một canh giờ sau lại đi lên.Đi suốt một ngày Vệ Sĩ Giáp Vàng Lão Thất ngừng lại.Lão Thất xoay người chỉ một đoàn sáng lập lòe đằng trước:- Cảnh Ngôn, ngươi thấy tia sáng phía trước chứ?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Thấy.Lão Thất nói tiếp:- Ngươi tự đi đi, ta đưa ngươi đến đây đã là cực hạn. Theo lệnh của chủ nhân chỉ cho ta đi tới đây, không thể tiến lên thêm. Nhưng ngươi đừng lo, ngươi đi tới chỗ ánh sáng đó là hoàn toàn rời khỏi Tử Vong Thâm Uyên.Cảnh Ngôn nhìn Lão Thất:- Biết, ta đi một mình được rồi.Lão Thất vẫy tay:- Đi đi! Hy vọng sớm ngày gặp lại ngươi.Lão Thất xoay người nhanh chóng biến mất trong bóng tối.Cảnh Ngôn nhìn tia sáng phía trước, giẫm chân, nhẹ vận chuyển nguyên khí chạy nhanh như bay.Đoàn sáng nhìn như không xa nhưng đi qua mới biết không gần chút nào, tốc độ như Cảnh Ngôn phải đi gần nửa canh giờ mới đến.Cảnh Ngôn giảm tốc độ, thở hắt ra.Nỗi lòng Cảnh Ngôn phập phồng:- Rốt cuộc sắp ra ngoài.Cảnh Ngôn ở trong Tử Vong Thâm Uyên suốt mười năm, gần mười một năm. Không biết trên Thiên Nguyên đại lục còn bao nhiêu người nhớ đến hắn.Cảnh Ngôn suy nghĩ vẩn vơ, lắc người lao ra ngoài.Đây là một cửa cốc, Cảnh Ngôn lao ra đánh giá bốn phía.Bầu trời đỏ thẫm.Nơi đây không thấy Tử Vong Thâm Uyên nhưng hiển nhiên còn trong Vô Vọng Thâm Uyên.Cảnh Ngôn mất chút thời gian xác định đang ở khu hòa bình Vô Vọng Thâm Uyên. Với thực lực hiện giờ của Cảnh Ngôn trong khu hòa bình không có nhiều nguy hiểm uy hiếp đến hắn được.Nhân loại?Nguyên Thiên Nguyên đại lục ít có Đạo Hoàng cảnh, võ giả nhân loại khu hòa bình rất khó đè đầu Cảnh Ngôn.Thần tộc?E rằng chỉ ít ỏi thần tộc thắng được Cảnh Ngôn, loại thần tộc đó ít khi đến khu hòa bình.Còn về thần thú, trong khu hòa bình nhiều người từng gặp nhưng nên biết một điều, họ thường thấy là ngụy thần thú chứ không phải thần thú thật sự. Ngụy thần thú cấp thấp thực lực ngang ngửa võ giả nhân loại Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ. Mà võ giả Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ như Cảnh Ngôn dư sức nghiền áp ngụy thần thú cấp thấp. Hơn nữa muốn thấy ngụy thần thú trong khu hòa bình cần may mắn, không phải muốn thấy là thấy.Tuy vậy Cảnh Ngôn hết sức cẩn thận, hắn bay nhanh trên trời, thả thần hồn ra cảm nhận nguy hiểm có lẽ tồn tại.Cảnh Ngôn sử dụng thần hồn giật mình phát hiện có điều lạ, trong thần hồn có một loại ý niệm dao động. Trước kia hắn chưa từng thấy loại dao động này, Cảnh Ngôn cảm giác ý niệm thần hồn đó giúp hắn trực tiếp biểu đạt suy nghĩ không cần mở miệng.Giọng Thiên Thủy vang lên:- Cảnh Ngôn tiểu tử, thần hồn của ngươi quả nhiên rất mạnh, tu vi Đạo Hoàng cảnh mà thần hồn đã tự sinh ra thần niệm.Cảnh Ngôn tạm dừng, hỏi: - Thần niệm?Thiên Thủy than thở:- Đúng rồi, là thần niệm. Ài, tuy ta không muốn thừa nhận nhưng phải công nhận thần hồn của ngươi cường đại. Võ giả bình thường vào Thánh Đạo cảnh rồi thần hồn mới sinh ra thần niệm.Mắt Cảnh Ngôn sáng lên vội hỏi: - Tiền bối, thần niệm có ích gì?- Ích lợi rất lớn, ngươi tự mày mò đi.Thiên Thủy nói xong im lặng, mặc cho Cảnh Ngôn hỏi dồn.Cảnh Ngôn lắc đầu, vận chuyển Thiên Không Chi Dực nhanh như tia chớp lao đi xa.Mấy ngày sau.Cảnh Ngôn nhìn thế giới đỏ thẫm sau lưng, lại nhìn thế giới vừa quen vừa hơi lạ trước mặt, hắn sung sướng cười lớn:- Ha ha ha ha ha ha! Cảnh Ngôn ta lại trở về! Hết chương 653.



Bạn cần đăng nhập để bình luận