Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 613. Mở Hòm



Chương 613. Mở Hòm



Kiếm quang màu lam lấp lóe đụng mạnh vào hai đấm của khôi lỗi.Bùm bùm! Trong căn phòng nhỏ hẹp năng lượng tràn đầy tới cực điểm, không gian khuếch tán từng hoa văn màu đen, vách tường bốn phía nứt nẻ li ti.Thùng thùng!Dù là khôi lỗi cũng khó thể nhẹ nhàng đón nhận lực lượng va chạm này, nó lùi ra sau hai bước.Cảnh Ngôn bay ra đập mạnh vào bức tường, vách tường thủng cái lỗ hình người.Cảnh Ngôn thầm vã mồ hôi lạnh:- Lực lượng thật đáng sợ!Cảnh Ngôn hiện giờ có tu vi Đạo Sư cảnh đỉnh, dốc hết nguyên khí thì uy lực nhát kiếm hung hãn biết bao? Nhưng đối mặt khôi lỗi chỉ làm nó lùi hai bước. Lại nhìn hai đấm của khôi lỗi, nhát kiếm không thể để lại vết trầy nào.Tài liệu dùng để luyện chế ra khôi lỗi này cứng rắn vượt sức tưởng tượng của Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn hít sâu bình ổn lại nguyên khí dao động, hứng đòn công kích vừa rồi không dễ chịu. May mắn Cảnh Ngôn chuẩn bị trước dùng nguyên khí bảo vệ thân thể, nguyên khí triệt tiêu đa số lực va chạm, còn sót một ít Cảnh Ngôn chịu đựng qua. Nếu đổi lại người khác thì khó làm được.Võ giả bình thường không thể so sánh mức độ thân thể cứng rắn cúa Cảnh Ngôn, thân thể hắn khá cứng cỏi cộng thêm bí pháp luyện thể Thuần Dương Linh Thể đã thành công. Có thể nói cơ thể của Cảnh Ngôn ngang ngửa pháp khí cực phẩm.Dù vậy Cảnh Ngôn rất không dễ chịu, nếu là võ giả khác thì kết cục càng kém đến đâu?Võ giả không tu luyện bí pháp luyện thể sẽ bị tổn hại nặng tứ chi trong đợt va chạm này, dù đã tu luyện bí pháp luyện thể cũng sẽ bị thương.Khôi lỗi thấy không giết được Cảnh Ngôn lại hung ác xông lên.Khôi lỗi không có sự sống, muốn nó ngừng công kích bình thường chỉ có hai cách, một là bạo lực phá hỏng, hai là hao hết năng lượng của khôi lỗi. Hai cách đều rất khó.Cảnh Ngôn chém một nhát kiếm mà không thể để lại dấu vết trên nắm đấm của khôi lỗi, muốn nó hao hết năng lượng sẽ đầy khó khăn. E rằng khôi lỗi còn lâu mới hết năng lượng, Cảnh Ngôn đã hao sạch nguyên khí trước.Cảnh Ngôn lắc người tránh né:- Làm sao đây?Ầm ầm ầm ầm ầm! Động tác của khôi lỗi siêu nhanh, Cảnh Ngôn hầu như không có thời gian suy nghĩ, chỉ có thể hết sức ngăn cản, ỷ vào thân thể và bí pháp luyện thể câu giờ.- Trong rương báu này chắc chắn có đồ tốt, con khôi lỗi phụ trách bảo vệ rương vàng. Có khôi lỗi bảo vệ thì người Cổ gia không cách nào lấy đồ trong rương đi. Nhưng . . . ta không có thời gian mở rương ra!Cảnh Ngôn sớm thấy góc tường có một cái hòm màu vàng.Chém giết với khôi lỗi này làm Cảnh Ngôn phải dốc hết sức mới đỡ đòn được, phân tâm một chút xíu đều vô cùng nguy hiểm, càng đừng nói rút thời gian mở hòm lấy đồ đi.Một người một khôi lỗi chém giết kịch liệt làm cả cung điện rung nhẹ.Ầm ầm ầm ầm ầm! Ngoài cung điện.Cổ Ngân Hà và Ân Lão đã lao ra ngoài, hai người xoay người nhìn cung điện màu đen to lớn.Cổ Ngân Hà cười âm hiểm nói: - Xem ra tiểu tử kia đã vào phòng khôi lỗi, đánh nhau với khôi lỗi.Ân Lão nhẹ gật đầu nói: - Theo tình huống gia tộc nắm giữ thì khôi lỗi đó thực lực cực mạnh, có mấy võ giả Đạo Sư cảnh đã chết trong tay nó, càng nhiều võ giả bị thương.Cổ Ngân Hà cười nói: - E rằng tiểu tử đó không chống cự được bao lâu, nếu không trốn ra kịp lúc sẽ phải chết trong đó. Nếu tiểu tử kia chết phải nhờ Ân Lão mang xác hắn ra, nếu hắn có thứ đó thì sẽ tùy thân mang theo.Ân Lão gật đầu nói: - Ừm! Muốn ta phá hỏng khôi lỗi kia hơi khó nhưng mang xác tiểu tử đó ra thì không thành vấn đề.Hai người vừa nói chuyện vừa chờ chiến đấu bên trong kết thúc.Phòng khôi lỗi.Kịch chiến Phập!, Cảnh Ngôn hơi nóng nảy:- Chết tiệt! Tiêu hao nguyên khí quá nhanh, cứ tiếp tục thế này thì ta không kiên trì được lâu!Cảnh Ngôn có nguyên khí hùng hậu nhưng hiện tại tiêu hao quá nhanh, hắn cần hết sức đỡ công kích của khôi lỗi vừa giữ cho Thuần Dương Linh Thể vận chuyển.Mới một lát Cảnh Ngôn đã cảm giác nguyên khí trữ trong vụ tuyền tiêu hao một phần ba. Khi hao hết một nửa nguyên khí thì Cảnh Ngôn sẽ gặp nguy hiểm.Cảnh Ngôn động ý niệm:- Không được, ra trước rồi nói, cứ giết như vậy ta sẽ bị giết.Nhưng muốn ra khỏi phòng cũng không dễ. Khôi lỗi tuy không có sự sống, không có tư duy nhưng luôn chặn ở cửa phòng, hiển nhiên không muốn võ giả vào phòng lại chạy ra từ nơi này.Cảnh Ngôn bắt đầu cố ý điều chỉnh vị trí, tích súc công kích mạnh nhất:- Muốn đi ra ngoài phải đánh lui khôi lỗi mới có cơ hội!Cảnh Ngôn dốc hết sức vận chuyển nguyên khí cộng thêm Thánh Quang kiếm pháp và bí pháp phối hợp chắc có thể đánh lui khôi lỗi hai, ba bước, vậy là có thể thừa dịp chạy ra khỏi phòng.Nhưng điều chỉnh vị trí không dễ, tốc độ của khôi lỗi quá mau.Cảnh Ngôn vận chuyển thân pháp:- Thiên Không Chi Dực!Mới rồi Cảnh Ngôn luôn không dùng Thiên Không Chi Dực vì không gian quá nhỏ, khó phát huy ưu thế của Thiên Không Chi Dực. Giờ Cảnh Ngôn tính tìm cơ hội chạy trốn, vận dụng Thiên Không Chi Dực thì cơ hội lớn hơn chút.Vèo!Sau khi vận chuyển tốc độ của Cảnh Ngôn nhanh như tia chớp để lại cái bóng trong không gian.Cảnh Ngôn hét to một tiếng: - Lui ra cho ta!Cảnh Ngôn sắp đánh ra công kích đã tích trữ.Ngay khi Cảnh Ngôn định vung kiếm chợt phát hiện khôi lỗi ngừng lại.Cảnh Ngôn cau mày thầm nghĩ: - Ủa? Chuyện gì đây? Sao khôi lỗi không nhúc nhích? Chắc không tình cờ vậy đi? Không lẽ hết năng lượng rồi?Cảnh Ngôn ngẫm nghĩ cuối cùng vẫn chém ra nhát kiếm.Thùng thùng thùng!Khôi lỗi bị đánh bay đập vào vách tường rơi xuống, có thể thấy vết kiếm trước ngực khôi lỗi. Thân hình khôi lỗi hình như càng dễ phá hoại hơn, cũng đúng, khôi lỗi công kích nhờ vào hai đấm, chắc tài liệu ở vị trí này cứng rắn nhất, cứng hơn tài liệu ở thân hình nhiều.Cảnh Ngôn mừng rỡ:- Thật sự không công kích!Cảnh Ngôn nhìn hướng hòm vàng, đây là cơ hội hiếm có, khôi lỗi không nhúc nhích không công kích, nếu hắn không thừa dịp này mở hòm ra là đồ ngu.Cảnh Ngôn vận chuyển Thiên Không Chi Dực lắc người đến trước hòm vàng, mở nắp ra.Vèo!Dao động năng lượng tinh thuần khuếch tán ra ngoài hòm.Cảnh Ngôn ngây người:- Đây là . . . Hết chương 613.



Bạn cần đăng nhập để bình luận