Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 683. Hiệp Nghị Của Bảy Thế Gia Lớn



Chương 683. Hiệp Nghị Của Bảy Thế Gia Lớn



Thường Huyễn tự mình xuống Thánh Phong đón Cảnh Ngôn, Hồ Đông Hạc.Ba người đều là người quen nên tán gẫu vài câu.Thủ vệ ở đường lên Thánh Phong thấy đại tổng quản Thường Huyễn tự mình nghênh tiếp hai người kia thì thầm giật mình, nhìn theo ba người vào Thánh Cung.Mới leo lên Thánh Phong trong lòng Cảnh Ngôn sinh ra cảm giác nặng trĩu, như có đôi mắt vô hình quan sát mình. Cảnh Ngôn thả ra thần hồn điều tra nhưng không được gì.Vì trước đó nghe Hồ Đông Hạc nói chút tin tức về Thánh Cung nên Cảnh Ngôn không quá lo. Nếu Thánh Cung là thánh khí tương đương với hắn đang ở trong thánh khí, Thánh Chủ đại nhân khống chế thánh khí, từng hành động của hắn tất nhiên bị theo dõi.Cảnh Ngôn thầm nghĩ Càn Khôn Giới có phải là thánh khí hay báu vật phẩm cấp cao hơn thánh khí không?Thường Huyễn đi đằng trước, Cảnh Ngôn và Hồ Đông Hạc đi sau một chút.Thánh Cung rất lớn, các tòa cung điện san sát nối tiếp nhau, rộng rãi khí phái.Thường Huyễn vừa đi vừa giới thiệu sơ, Hồ Đông Hạc đến Thánh Cung nhiều lần nhưng Cảnh Ngôn lần đầu tiên tới đây.Đi khoảng một nén nhang Thường Huyễn chỉ vào cung điện trắng khổng lồ trước mặt, nói với Cảnh Ngôn và Hồ Đông Hạc:- Hai vị, phía trước là Thánh Điện, Thánh Chủ đại nhân thường cư ngụ trong Thánh Điện.Ba người lững thững đến gần.Mới tới cửa Thánh Điện đã thấy bóng áo vàng đi ra.Người này vóc dáng trung bình, thân thể cân xứng, khuôn mặt bình thường không hút sự chú ý. Mặc trường bào màu vàng, môi treo nụ cười, đôi mắt sâu thẳm nhìn Cảnh Ngôn giây lát sau đó chuyển sang Hồ Đông Hạc.Hồ Đông Hạc trông thấy người đó vội khom người chào:- Thánh Chủ đại nhân!Mặc dù Hồ Đông Hạc có địa vị phi phàm nhưng ở trước mặt người quản lý Thiên Nguyên đại lục thì lão hết sức khiêm cung.Cảnh Ngôn hành lễ ngay:- Kính chào Thánh Chủ đại nhân!Thánh Chủ cười nói với Hồ Đông Hạc: - Hai vị khách sáo, tại đây không cần đa lễ. Đại Đan Vương Đông Hạc lâu rồi không đến chỗ ta làm khách, lần này tới phải ở lâu chút, vừa lúc luyện chế mấy lô đan dược giúp ta.Thoạt trông Thánh Chủ không kênh kiệu, mới gặp mặt đã nhờ Hồ Đông Hạc luyện đan, cá tính hơi sáng sủa. Nhưng cũng nói lên Thánh Chủ và Hồ Đông Hạc quan hệ thân thiết, nếu không Thánh Chủ đã chẳng trực tiếp như vậy.Cảnh Ngôn thầm khen Thánh Chủ cao minh. Thánh Chủ đại nhân thân thiện, lần đầu gặp Cảnh Ngôn nhưng trong thời gian ngắn khiến hắn cảm giác người này ôn hòa.Hồ Đông Hạc cười nói: - Thánh Chủ đại nhân có chuyện gì cứ kêu một tiếng, dù ta ở Đan Quốc cũng có thể luyện đan.Thánh Chủ xua tay, nhìn sang Cảnh Ngôn, hiền hòa nói: - Cảnh Ngôn, ngươi kêu Đại Đan Vương Đông Hạc là lão ca thì cũng kêu ta như vậy đi. Ta gọi ngươi là lão đệ giống Đại Đan Vương Đông Hạc chịu không?Cảnh Ngôn là người nhạy cảm, đáp ngay:- Ta nghe theo lão ca.Hơn nữa không cần để bụng những chi tiết nhỏ này. Đương nhiên nếu Thánh Chủ đại nhân chú trọng lễ tiết Cảnh Ngôn sẽ không lỗ mãng xúc phạm.Thánh Chủ mời hai người vào:- Ha ha ha! Cảnh Ngôn lão đệ quả nhiên là người sảng khoái giống tin đồn. Đi, chúng ta vào trong nói chuyện.Bốn người trước sau vào Thánh Điện.Thánh Điện là kiến trúc lớn nhất trong Thánh Cung, chia ba phần tiền điện, trung điện, nội điện. Tiền điện là nơi thành viên cao tầng Thánh Cung họp. Trung điện là chỗ Thánh Chủ tiếp khách. Nội điện là nơi Thánh Chủ cư ngụ tu luyện, người bình thường không được vào.Nguyên Thánh Cung trừ Thánh Chủ ra chỉ có đại tổng quản Thường Huyễn được vào nội điện.Thánh Chủ dẫn Cảnh Ngôn, Hồ Đông Hạc vào trung điện, tất cả ngồi xuống.Thánh Chủ không thích quanh co, ổn định chỗ ngồi rồi hỏi thẳng Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn lão đệ đến gặp ta là có chuyện muốn nói phải không?Cảnh Ngôn thấy Thánh Chủ trực tiếp thì mình cũng nói thẳng:- Đúng là có chuyện. Thân Sùng lão ca cũng biết tình huống của ta và Cổ gia đã đến mức còn hơn nước lửa, hoặc ta chết hoặc Cổ gia diệt. Chuyện này không phải ta khơi mào, là Cổ gia khiêu khích trước. Ta muốn nhờ lão ca giúp đỡ.Cảnh Ngôn hy vọng Thánh Chủ đứng về phe mình, giúp đỡ đối phó Cổ gia.Thánh Chủ nghe yêu cầu của Cảnh Ngôn, híp mắt nhưng không đáp ngay.Thường Huyễn ngồi bên tay trái Thánh Chủ mở miệng hỏi: - Cảnh Ngôn, ngươi hiểu biết Cổ gia chứ?Cảnh Ngôn nói ra tin tức mình biết:- Cổ gia là một trong bảy thế gia lớn đại lục, từ đại chiến nhân thần đến nay đã truyền thừa mấy ngàn năm, nội tình cực kỳ thâm sâu. Lão tổ Cổ gia phỏng chừng là cường giả Đạo Hoàng cảnh đỉnh, thực lực khủng bố. Cổ gia thật ra quản lý tám quận trên Thiên Nguyên đại lục, ngoài sáng Cổ gia có bốn võ giả Đạo Hoàng cảnh, nhưng Cổ Mặc đã bị ta giết nên còn lại ba người.Thường Huyễn lắc đầu nói: - Cảnh Ngôn, những cái ngươi kể ra chỉ là một ít, là thứ mặt ngoài người ta biết. Trong âm thầm bảy thế gia lớn ký một phần hiệp nghị, nội dung đơn giản là kết minh có giới hạn. Khi một gia tộc gặp tai họa ngập đầu thì các gia tộc khác phải chi viện, nhưng có một tình huống ngoại lệ đó là trừ phi gia tộc này phản bội nhân loại. Cảnh Ngôn, ngươi muốn đối phó Cổ gia, muốn Cổ gia diệt vong đúng chứ? Nếu ngươi xuống tay, dù Cổ gia không chịu nổi nhưng miễn Cổ gia không phản bội nhân loại, vào phút cuối sáu thế gia khác sẽ ra tay cứu viện.Thường Huyễn tiết lộ sự thật làm Cảnh Ngôn giật mình.Hồ Đông Hạc cũng lộ vẻ mặt bất ngờ, lão không biết chuyện này.Thánh Chủ Thân Sùng cười nhạt, đáy mắt giấu tia sáng:- Thường Huyễn nói đúng, bảy thế gia sợ bị Thánh thành đánh bại từng cái nên âm thầm ký hiệp nghị kết minh. Họ tưởng mình làm bí ẩn nhưng thật ra ta biết hết.Thánh Chủ không muốn thấy bảy thế gia lớn kết minh, vì tổng hợp lại lực lượng có thể đối kháng Thánh thành. Miễn họ không tấn công Thánh thành thì Thánh thành không thể làm gì họ. Mục đích bảy thế gia lớn kết minh là nhằm vào Thánh thành, không thì trên đại lục có thế lực nào có thể tiêu diệt gia tộc nào trong số họ? Hết chương 683.



Bạn cần đăng nhập để bình luận