Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 591. Liệt Diễm Thương Hội



Chương 591. Liệt Diễm Thương Hội



Đan Quốc là thánh địa đan đạo trên Thiên Nguyên đại lục, có thể nói hầu như tất cả đan sư đều muốn vào Đan Quốc. Nhưng đan sư bình thường không có tư cách đó.Như hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư Lý Hưng Lâu ở Lam Khúc quận, là đan sư lục giai mà phải mất nhiều công sức khó khăn đi vào Đan Quốc, tham gia Kim Tước Thương Hội. Nhưng giờ Lý Hưng Lâu đã rời khỏi Kim Tước Thương Hội, tham gia vào Huy Hoàng đan lâu.Cảnh Thanh Nham cũng muốn đến Đan Quốc xem thử, nơi đây là thánh địa đan đạo. Nhưng kêu Cảnh Thanh Nham chọn thì gã thà ở lại đan lâu Đông Lâm thành luyện chế đan dược. Mỗi tội Cảnh Ngôn phái người đưa tin, Cảnh Thanh Nham không thể không đến.Qua hơn nửa năm mới từ Đông Lâm thành đến Đan Quốc, đứng ở chân núi có thể thấy tòa thành hùng vĩ trên đỉnh núi.Cảnh Ngôn nhìn Cảnh Thanh Nham, cười nói: - Thanh Nham ca thật là mê mẩn luyện đan, sau này sẽ có thành tựu trong đan đạo.Cảnh Thanh Nham nghe vậy cười ngại ngùng.Cảnh Ngôn kêu hai người cùng leo núi:- Thần Tinh thúc thúc, chúng ta vào Đan Quốc trước đi. Kêu hai người đến đây vì có chuyện quan trọng.Cảnh Thần Tinh tuy mất một chân nhưng đã là võ giả cảnh giới Tiên Thiên, leo núi không khó khăn.Mấy canh giờ sau ba người Cảnh Ngôn đến cửa Đan Quốc.Muốn vào Đan Quốc phải đi qua cánh cửa này, từ vị trí khác vào Đan Quốc là rất nguy hiểm, vì bốn phía tòa thành bày các loại trận pháp. Nếu không có đủ thực lực lỗ mãng vào trong trận rất có thể sẽ chết trong đó.Ba người Cảnh Ngôn mới đến gần cửa Đan Quốc, đám thủ vệ khom người hành lễ, vô cùng cung kính nói: - Đan sư Cảnh Ngôn!- Xin chào đan sư Cảnh Ngôn!Bọn họ đều biết Cảnh Ngôn, hắn có danh vọng rất cao trong Đan Quốc.Lúc trước Lý Hưng Lâu đi ra đón Cảnh Ngôn, Chu Thượng Vân vào Đan Quốc không thấy thủ vệ khách sáo thế này.Cảnh Ngôn cười nói: - Vất vả, bọn họ là trưởng bối của ta.Thủ vệ liền khom người chào Cảnh Thần Tinh, Cảnh Thanh Nham:- Hai vị đại nhân khỏe!Cảnh Thanh Nham, Cảnh Thần Tinh ngây ra như phỗng, hai người không hiểu tại sao đám thủ vệ cung kính với Cảnh Ngôn như vậy. Cảnh Thanh Nham, Cảnh Thần Tinh tu vi cảnh giới Tiên Thiên, chưa cảm ứng được thực lực Võ Đạo của thủ vệ, nhưng hai người cảm giác khí thế trên người thủ vệ cực kỳ hùng hậu hơn xa mình.Cảnh Ngôn thấy hai người đứng thẫn thờ, lên tiếng kêu gọi:- Chúng ta vào thôi Thần Tinh thúc thúc.Hai người phản ứng lại:- A . . . ừ.Cảnh Thần Tinh, Cảnh Thanh Nham theo Cảnh Ngôn vào Đan Quốc, không cần nộp phí vào cửa. Cảnh Ngôn có địa vị quá cao trong Đan Quốc, đừng nói hắn mang hai người vào, có dẫn mấy trăm người vào cũng không cần nộp phí gì.Hội trưởng danh dự Ưu Hải Thương Hội, lâu chủ Bích Ngọc Lâu, những thân phận này không nhỏ. Không chỉ thế, Cảnh Ngôn và thành chủ đại nhân Đan Linh Chi Thành rất thân thiết, nghe nói Cảnh Ngôn tùy thời đi phủ thành chủ, muốn gặp thành chủ đại nhân lúc nào cũng được, người thường không thể làm điều này.Vào Đan Quốc rồi Cảnh Thanh Nham không kiềm được hỏi: - Cảnh Ngôn, những thủ vệ hình như rất mạnh, tu vi của họ là gì?Cảnh Ngôn tùy ý nói: - Dẫn đầu là Đạo Sư cảnh sơ kỳ, những người khác là võ giả Đạo Linh cảnh.Cảnh Thần Tinh, Cảnh Thanh Nham thộn mặt ra.Võ giả Đạo Linh cảnh?Võ giả Đạo Sư cảnh?Trời ạ!Giờ này khắc này đầu óc Cảnh Thần Tinh, Cảnh Thanh Nham trống rỗng, không dám tin.Cảnh Thần Tinh lấy lại tinh thần, thắc mắc nhìn Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, hình như họ rất tôn trọng ngươi . . .?Cảnh Ngôn xua tay cười nói: - Bọn họ là vệ đội của phủ thành chủ, ta và thành chủ đại nhân Đan Linh Chi Thành có chút quan hệ nên họ tôn kính ta.Ba người đi tiếp.Đến trước kiến trúc Ưu Hải Thương Hội, Cảnh Thần Tinh nhìn vật khổng lồ này cảm khái nói: - Ưu Hải Thương Hội? Thật là thương hội đầy khí phái, Đông Lâm thành chúng ta giờ cũng có thương hội.Cảnh Thanh Nham hưng phấn nói nhiều hơn bình thường:- Cảnh Ngôn, Đông Lâm thành chúng ta đã xem như thành thị khá lớn, đặc biệt về đan dược. Thành thị khác trong Lam Khúc quận hầu như đến Đông Lâm thành mua đan dược. Phải rồi, còn đội mạo hiểm Liệt Diễm nữa! Cảnh Ngôn, người đội mạo hiểm Liệt Diễm là bằng hữu của ngươi đúng không?Cảnh Thanh Nham si mê luyện đan, thường giao lưu đan đạo với đan sư khác, nếu không thì gã chẳng hứng thú nói chuyện. Đến Đan Quốc làm Cảnh Thanh Nham kích động, nói nhiều chút.Mắt Cảnh Ngôn lấp lóe:- Đội mạo hiểm Liệt Diễm? Bọn họ đúng là bằng hữu của ta, họ ở Đông Lâm thành thế nào rồi?Nghe tên đội mạo hiểm Liệt Diễm làm Cảnh Ngôn nhớ ngay đến huynh muội Cao Triển, Cao Phượng.Là Cảnh Ngôn xúi đội mạo hiểm Liệt Diễm đi Đông Lâm thành.Cảnh Thanh Nham từ từ kể:- Khá tốt, mấy năm trước đội mạo hiểm Liệt Diễm đến Đông Lâm thành, tiếp xúc với chúng ta trước. Gia tộc biết họ là bằng hữu của ngươi nên khá quan tâm họ. Ban đầu họ chủ yếu đi vào Hắc Thạch sơn mạch săn bắt linh thú kiếm tài nguyên, sau này được Cảnh gia trợ giúp thành lập Liệt Diễm Thương Hội trong Đông Lâm thành, mấy năm nay phát triển càng lúc càng lớn.Cảnh Ngôn cười nói: - Vậy thì tốt.Biết nhóm Cao Phượng phát triển tốt đẹp làm Cảnh Ngôn yên lòng.Cảnh Thần Tinh bỗng cười ám muội nói: - Cảnh Ngôn, có phải Cao Phượng thích ngươi không? Nàng nhiều lần hỏi ta về ngươi, hỏi sao ngươi nhiều năm rồi chưa về Đông Lâm thành. Theo ta thấy tám phần nàng thích ngươi, trong lòng nhớ ngươi.- A? Lòng Cảnh Ngôn nhẹ rung động, khuôn mặt Cao Phượng hiện ra trong đầu hắn.Cảnh Thần Tinh nói tiếp:- Nếu có dịp thì về Đông Lâm thành xem đi, ta thấy Cao Phượng không tệ, tính tình thẳng thắn nhưng lòng lương thiện. Nàng tu luyện cũng nhanh, đã là tu vi Tiên Thiên đỉnh. Ta nhớ lúc nàng mới đến Đông Lâm thành còn chưa đột phá Tiên Thiên.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Như thế thì tiến bộ đúng là mau.Cao Phượng có thể đột phá đến Tiên Thiên cũng nhờ Cảnh Ngôn, nếu không có dược tề Thánh Linh thì sau này nàng vẫn sẽ đột phá Tiên Thiên nhưng không mau vậy.Cảnh Ngôn nhấc chân bước qua cửa Ưu Hải Thương Hội:- Chúng ta vào thôi Thần Tinh thúc thúc.Cảnh Thần Tinh, Cảnh Thanh Nham thắc mắc hỏi: - Cảnh Ngôn, chúng ta đến Ưu Hải Thương Hội làm cái gì? Mà ngươi có quan hệ gì với Ưu Hải Thương Hội? Ưu Hải Thương Hội nói muốn thành lập quan hệ hợp tác với chúng ta, bọn họ nói đó là ý của ngươi. Hết chương 591.



Bạn cần đăng nhập để bình luận