Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 478. Văn Gia Mừng Như Điên



Chương 478. Văn Gia Mừng Như Điên



Mộ Liên Thiên nhìn thê tử Tề Tư Nhu, từ từ lắc đầu nói: - Ân Tiên Sinh Ám Dạ tự mình ra tay, Cảnh Ngôn hầu như không có khả năng trốn thoát. Trong Hạo Phong thành không ai thấy tận mắt Cảnh Ngôn bị giết, nhưng ta tìm quanh Hạo Phong thành bảy ngày không thấy tung tích Cảnh Ngôn.Khuôn mặt Tề Tư Nhu buồn bã, quả nhiên không phải kết quả tốt.Tề Tư Nhu khẽ thở dài: - Liên Thiên, hài tử Cảnh Ngôn có ơn với chúng ta, chàng có thể điều tra ra là ai thuê sát thủ Ám Dạ không? Chúng ta không thể không làm gì. Ài, ta vốn định để Vân Phỉ gả cho Cảnh Ngôn, không ngờ . . . Mộ Liên Thiên trợn to mắt.Để Vân Phỉ gả cho Cảnh Ngôn? Tề Tư Nhu không nói cho gã biết bao giờ.Tề Tư Nhu liếc xéo Mộ Liên Thiên:- Như thế nào? Cảnh Ngôn mới hai mươi tuổi đã là võ giả Đạo Linh cảnh, còn là đan sư tam giai, ưu tú hơn Vân Phỉ nhiều. Nếu Cảnh Ngôn vừa mắt Vân Phỉ thì rất tốt.Mộ Liên Thiên cười khổ, gã thở dài:- Đáng tiếc, sợ là Cảnh Ngôn không thể trở lại, Vân Phỉ không có phúc phận này.Mắt Tề Tư Nhu buồn bã trầm giọng nói: - Đúng vậy! Mộ Liên Thiên nói: - Ta đi Quận Vương phủ một chuyến báo Quận Vương đại nhân biết.Trong Quận Vương phủ.Trong phòng, Chu Thượng Vân sắc mặt âm trầm hỏi Mộ Liên Thiên:- Liên Thiên, không theo kịp sao?Mộ Liên Thiên lắc đầu nói: - Khi ta đến Hạo Phong thành thì bảy ngày trước vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh đã đến Hạo Phong thành và tìm được Cảnh Ngôn.Chu Thượng Vân tức giận rít qua kẽ răng, người tràn ngập sát ý:- Chết tiệt! Ám Dạ thật kỳ cục, tưởng ta thật sự không làm gì Ám Dạ được?Mộ Liên Thiên âm trầm lạnh lùng nói: - Quận Vương đại nhân, giờ không phải lúc suy xét nhằm vào Ám Dạ, phải thử xem có thể tra ra kẻ nào thuê vương bài Ám Dạ không.Nếu để Mộ Liên Thiên điều tra ra là ai thuê Ám Dạ, gã mặc kệ đối phương là thế lực gì tuyệt đối sẽ không cho đối phương sống yên. Dù là thế lực thuộc bốn gia tộc lớn Lam Khúc quận thành thì Mộ Liên Thiên nhất định phải cho họ trả giá đắt, hối hận giết Cảnh Ngôn.Sắc mặt Chu Thượng Vân bình tĩnh lại, trầm giọng nói: - Ừ, không tiếc mọi giá điều tra ra kẻ sau màn!Mộ Liên Thiên gật đầu nói: - Biết, ta đi làm việc đây.Mộ Liên Thiên rời khỏi Quận Vương phủ liền hành động, nhưng chuyện này không có đầu mối, người sau màn không để lại manh mối gì, muốn điều tra ra không dễ dàng.Mộ Liên Thiên có đối tượng nghi ngờ, đó là Văn gia. Nhưng nếu không tìm được chứng cứ thì Mộ Liên Thiên không thể làm hành động gì nhằm vào họ. Mộ Liên Thiên chỉ vẻn vẹn nghi ngờ, gã không chắc chắn là Văn gia làm, không nắm chắc năm mươi phần trăm.Trạch viện Văn gia, trong viện tộc trưởng.Văn Lam và mấy trưởng lão quan trọng nhất Văn gia đều có mặt ở đây.Mấy trưởng lão nhìn tộc trưởng Văn Lam.Lúc này tâm tình của Văn Lam rất tốt, cười tươi híp mắt.Lục trưởng lão phụ trách công tác tình báo Văn gia cũng vẻ mặt hớn hở.Văn Lam kêu lục trưởng lão:- Lục trưởng lão nói đi.Mới rồi lục trưởng lão đến mang theo một tin tức, Văn Lam nghe xong mừng như điên, lập tức mời mấy trưởng lão quan trọng nhất gia tộc đến.Lục trưởng lão gật đầu, cố gắng nói bằng giọng bình tĩnh: - Mấy vị trưởng lão! Tiểu tử Cảnh Ngôn chắc đã chết!- Hả?- Tiểu tử đó chết rồi? Rốt cuộc chết?- Ha ha . . . Quá tốt!Mấy trưởng lão đều biết tộc trưởng thuê vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh ám sát Cảnh Ngôn. Họ là mấy trưởng lão quan trọng nhất Văn gia. Văn Lam thuê Ân Tiên Sinh ám sát Cảnh Ngôn có thể giấu trưởng lão khác trong gia tộc, nhưng phải cho mấy trưởng lão này biết, phải được họ đồng ý. Thù lao một ngàn vạn linh thạch không phải một mình tộc trưởng Văn Lam có thể quyết định, dù sao là tài nguyên của gia tộc. Một ngàn vạn linh thạch là số lượng không nhỏ với Văn gia, có mớ tiền này có thể làm rất nhiều chuyện.Nghe thấy lục trưởng lão nói, mấy trưởng lão rất vui vẻ.Thật sự vì Cảnh Ngôn mang đến mất mác quá lớn cho Văn gia. Tại hắn khiến Văn gia không chỉ mất mác nặng nề về tài nguyên còn mất mặt lớn.Từ Triệu gia bị tiêu diệt, nhiều trưởng lão Đạo Linh cảnh Văn gia chết, đến chức vụ thành chủ Đông Lâm thành bị hắn cướp đi, tất cả làm Văn gia mất hết mặt mũi.Cho nên người Văn gia ước gì tiêu diệt Cảnh Ngôn.Giờ nghe Cảnh Ngôn đã chết, đám người mừng rỡ. Trừ bỏ Cảnh Ngôn không phải chuyện dễ dàng, nếu Cảnh Ngôn luôn ở trong Lam Khúc quận thành, Đạo Nhất học viện hoặc Hiệp Hội Đan Sư thì Văn gia, Ám Dạ khó tìm được cơ hội xuống tay với hắn.Cảnh Ngôn đáng chết thật, hắn rời khỏi Lam Khúc quận thành đi Hạo Phong thành.Một trưởng lão mắt lấp lóe hỏi: - Lục trưởng lão, tin tức có thể tin được không?Lục trưởng lão cười nói: - Hẳn là tin cậy, Mộ Liên Thiên đặc biệt đi Hạo Phong thành tìm Cảnh Ngôn nhưng tay trắng trở về. Ha ha, Ân Tiên Sinh tự mình ám sát Cảnh Ngôn nếu thất bại thì buồn cười. Ta nghĩ Ân Tiên Sinh không thể nào để Cảnh Ngôn trốn thoát khỏi tay mình.Tộc trưởng Văn Lam nheo mắt nói: - Ân Tiên Sinh đã ám sát vài võ giả Đạo Sư cảnh, Cảnh Ngôn tầm thường sao có thể trốn khỏi tay hắn? Nhưng có một vấn đề là Ân Tiên Sinh không đến lấy thù lao năm trăm vạn linh thạch còn lại.Văn Lam khó hiểu lắc đầu.Một trưởng lão phân tích:- Thân phận của Cảnh Ngôn không tầm thường, là ân nhân của Quận Vương. Ta nghĩ Ân Tiên Sinh có điều kiêng dè nên gần đây không dám vào Lam Khúc quận thành. Chờ sóng gió qua đi Ân Tiên Sinh sẽ đến lấy tiền thù lao còn lại. Nếu Cảnh Ngôn thành công trốn đi thì Ân Tiên Sinh mới nhanh chóng lộ mặt, nhiệm vụ thất bại hắn phải báo cho chúng ta biết ngay.Những người khác gật gù, trưởng lão này nói có lý.Giờ là thời kỳ phi thường, Mộ Liên Thiên đang hết sức kiếm manh mối, nếu Ân Tiên Sinh đến Lam Khúc quận thành sẽ vô cùng nguy hiểm. Đối với Ân Tiên Sinh hay với Văn gia đều là nguy hiểm vô cùng, đợi sóng gió qua đi thì an toàn nhiều.Văn Lam trầm giọng nghiêm túc nói: - Các vị! Hôm nay các vị ra khỏi phòng này hãy quên chuyện này đi. Ở lúc nào, chỗ nào đều không được nhắc tới chuyện gì về Cảnh Ngôn.Đám người gật đầu.Không cần Văn Lam dặn, nếu bị Quận Vương biết Văn gia thuê Ân Tiên Sinh ám sát Cảnh Ngôn thì tình cảnh của Văn gia sẽ rất tệ. Hết chương 478.



Bạn cần đăng nhập để bình luận