Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 522. Thành Đan Bảy Khối



Chương 522. Thành Đan Bảy Khối



Tây Mang quả thật không ngờ Cảnh Ngôn lại dám khiêu chiến mình cho nên gã nhất thời hơi ngây ra.Không thể không nói vị đan sư thất giai tên Tây Mang này đều có danh tiếng không nhỏ trong toàn Đan Quốc. Từ sau khi Tây Mang trở thành đan sư thất giai, bao nhiêu người nịnh bợ, khen tặng gã. Không chỉ người Ưu Hải Thương Hội mà ngay cả người ngoài cũng rất tôn kính Tây Mang. Lúc này một đan sư trẻ mới hai mươi ba tuổi lại muốn khiêu chiến Tây Mang gã ở mặt luyện đan!Tây Mang nhíu nhíu mày. Khóe miệng nở nụ cười lạnh, có chút khinh thường. Ánh mắt gã lướt qua người Cảnh Ngôn, nói:- Tiểu tử, Tây Mang ta cũng không phải ngươi muốn là có thể khiêu chiến. Nhưng ta có thể cho ngươi một cơ hội. Ta có một đệ tử tên Khâu Phương, hắn mới là đan sư ngũ giai. Không bằng như vậy, ngươi có thể so luyện đan với hắn một chút.Tây Mang đây là đang tự cao tự đại.Tây Mang căn bản không tin Cảnh Ngôn là đan sư lục giai. Mà với thân phận của Tây Mang gã đương nhiên cũng không phải ai đều có thể tùy tiện khiêu chiến.Thân phận Tây Mang gã là gì? Thân phận Cảnh Ngôn là gì? Nếu gã tỉ thí luyện đan với Cảnh Ngôn thì dù gã có thắng cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.Trong mắt Tây Mang, chênh lệch hai bên quá lớn. Nhưng nếu Tây Mang lập tức cự tuyệt lại hơi lo người khác sẽ nói xấu mình. Hơn nữa cũng khiến Thanh Như hội trưởng lâm vào thế bí cho nên Tây Mang mới để đệ tử Khâu Phương của mình ra mặt giáo huấn tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng kia.Thiên phú đan đạo của Khâu Phương, đệ tử Tây Mang cũng rất cao. Khâu Phương chưa đến sáu mươi tuổi đã là đan sư ngũ giai.Trên toàn bộ đại lục, thiên phú đan đạo của Khâu Phương cũng đáng khen ngợi. Để Khâu Phương đối phó Cảnh Ngôn tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì.Khâu Phương cũng là một trong những đan sư đại biểu Ưu Hải Thương Hội tham gia Đại Hội Luyện Đan lần này. Tư cách dự thi của đám người Khâu Phương đều dùng danh ngạch của Ưu Hải Thương Hội.Cảnh Ngôn nghe vậy liền cười:- Đan sư ngũ giai?Tây Mang cũng là người rõ ràng, gã khẽ nói:- Đúng vậy, chính là đan sư ngũ giai. Nếu ngươi có thể đánh bại đệ tử Khâu Phương của ta thì Tây Mang ta đây sẽ tán thành ngươi, hơn nữa còn xin lỗi đã hiểu nhầm ngươi.Cảnh Ngôn cũng không quá để ý đối thủ là ai:- Được, không thành vấn đề!Đôi mắt các trị sự trong điện cũng đều lóe sáng, chẳng ai mở miệng nói gì thêm. Dù sao đợi Cảnh Ngôn và Khâu Phương so tài xong thì chân tướng cũng rõ ràng.Nếu Cảnh Ngôn thua vào tay Khâu Phương vậy Thanh Như hội trưởng chỉ sợ cũng không mặt mũi nhắc lại chuyện dùng hai ngàn vạn linh thạch để mời Cảnh Ngôn đại biểu Ưu Hải Thương Hội tham dự Đại Hội Luyện Đan. Nếu Thanh Như kiên trì thì bọn họ cũng có lí do để phản đối.Thanh Như nhìn Cảnh Ngôn hỏi:- Cảnh Ngôn đan sư, ngươi thật muốn tỉ thí luyện đan với Khâu Phương đan sư sao?Cảnh Ngôn gật đầu:- Đúng vậy, Thanh Như hội trưởng.Thanh Như khẽ nhíu mày liễu nhưng cũng không phản đối gì. Kỳ thật Thanh Như cũng hơi ngạc nhiên.Thanh Như tin Chu Thượng Vân là một chuyện nhưng Thanh Như cũng muốn xác định Cảnh Ngôn rốt cục có phải đan sư lục giai hay không. Nếu Cảnh Ngôn đồng ý thì Thanh Như tự nhiên cũng không cần ngăn cản.Rất nhanh, một nam tử mặc trường bào màu vàng được kêu tới. Nam tử này chào đám người Thanh Như:- Tham kiến hội trưởng, xin chào các vị trị sự!Thanh Như mỉm cười nói:- Khâu Phương đan sư, không cần đa lễ.- Khâu Phương, ta bảo ngươi lại đây vì có chuyện muốn ngươi làm…Tây Mang nói sơ mọi chuyện cho Khâu Phương nghe. Trong lúc Tây Mang nói, Khâu Phương cũng đã nhìn về phía Cảnh Ngôn.Hai mươi ba tuổi?Đan sư lục giai?Khâu Phương khẽ lắc đầu, y cũng không tin Cảnh Ngôn có thể là đan sư lục giai. Khâu Phương ở Đan Quốc lâu vậy còn chưa từng thấy đan sư lục giai hơn hai mươi tuổi. Khâu Phương cũng không biết trên toàn Thiên Nguyên đại lục có đan sư lục giai hơn hai mươi tuổi hay không nhưng trong Đan Quốc dường như không có đan sư như vậy.Khâu Phương nhíu mày nhìn Cảnh Ngôn dò hỏi:- Cảnh Ngôn đan sư, xin hỏi ngươi muốn luyện chế loại đan dược nào?Khâu Phương là đan sư ngũ giai chắc chắn không thể luyện chế đan dược lục giai được. Nếu Cảnh Ngôn nói hai người tỉ thí luyện chế đan dược lục giai vậy hiển nhiên Cảnh Ngôn có vấn đề.Sau khi Khâu Phương hỏi vậy tất cả mọi người nơi đây đều nhìn về phía Cảnh Ngôn, đợi xem hắn muốn chọn loại đan dược nào.Cảnh Ngôn híp mắt nói:- Khâu Phương đan sư là đan sư ngũ giai vậy mời Khâu Phương đan sư đề nghị đi.- A?Ánh mắt Khâu Phương trầm lại. Đám người Tây Mang cũng thấy hơi bất ngờ.Khâu Phương dừng một chút rồi nói:- Vậy chúng ta luyện chế Chu Anh Đan được không?Chu Anh Đan là một loại đan dược ngũ giai, hơn nữa còn là một đan dược ngũ giai tương đối thông thường. Nói như vậy đan sư ngũ giai trên cơ bản đều có thể luyện chế Chu Anh Đan.Loại đan dược này là đan dược tương đối trụ cột, luyện chế cũng tương đối đơn giản. Khi một đan sư tứ giai bắt đầu chuẩn bị tấn chức đan sư ngũ giai thì Chu Anh Đan là loại đan dược được luyện thử phổ biến nhất. Nếu luyện chế thành công vậy đồng nghĩa đan sư ấy tấn chức đan sư ngũ giai thành công.Cảnh Ngôn gật đầu nói:- Có thể, ta không sao cả.Khâu Phương thấy Cảnh Ngôn đồng ý liền vung tay lên. Một đan lô màu đen thật lớn lập tức xuất hiện trước người Khâu Phương.Thân là đan sư tự nhiên sẽ luôn mang đan lô theo trên người. Khâu Phương vừa mới lấy đan lô của mình từ trong tu di giới chỉ ra.Cảnh Ngôn có chút chần chờ.Cảnh Ngôn đương nhiên cũng có đan lô nhưng đó là Càn Khôn đan lô. Tuy người nơi này hẳn cũng không có ai biết về Càn Khôn đan lô nhưng Cảnh Ngôn vẫn sợ lỡ xảy ra sai sót gì.Càn Khôn đan lô tuyệt đối không bình thường, nếu bị ai đó nhận ra vậy hậu quả sẽ rất khó lường.Tây Mang thấy Cảnh Ngôn chậm chạp bất động liền thúc giục:- Cảnh Ngôn, đan lô của ngươi đâu?Những người khác đều nhìn Cảnh Ngôn. Ngay cả Thanh Như hội trưởng cũng nhìn về phía hắn.Dù sao ngay cả đan sư cấp thấp cũng đều có đan lô mình thường dùng huống chi là đan sư ngũ giai, đan sư lục giai? Đối với đan sư đan lô chẳng khác nào vũ khí đối với võ giả. Dùng quen thì không thích thay mới. Thiên Hỏa Kiếm của Cảnh Ngôn cũng bị hắn dùng rất lâu, thẳng đến lúc Cảnh Ngôn lấy được trường kiếm đạo khí từ trên người tộc trưởng Văn gia hắn mới chịu thay thế.- Thanh Như hội trưởng, có thể bảo người đem một cái đan lô tới không?Sau khi suy nghĩ một phen Cảnh Ngôn vẫn quyết định không đưa Càn Khôn đan lô ra. Dù sao đối thủ của Cảnh Ngôn chỉ là một đan sư ngũ giai, Cảnh Ngôn tự tin dù mình dùng bất kì đan lô nào cũng có thế chiến thắng đối phương.Cảnh Ngôn không cảm thấy có gì không ổn nhưng những người khác lại đều trợn mắt. Cảnh Ngôn này lại nhờ Thanh Như hội trưởng bảo người đưa một đan lô tới. Chẳng lẽ bản thân hắn không có đan lô?Cảnh Ngôn nói mình là đan sư lục giai lại ngay cả một đan lô đều không có? Điều này cũng quá buồn cười quá đi?Tây Mang nhíu mày nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, nếu hiện tại ngươi bỏ cuộc thì vẫn còn kịp. Chỉ cần ngươi thừa nhận mình nói dối thì Ưu Hải Thương Hội cũng sẽ không truy cứu gì ngươi. Sau khi ngươi thừa nhận mình là kẻ lừa đảo liền có thể tự do rời khỏi Ưu Hải Thương Hội. Ta cam đoan không ngăn trở ngươi.Ánh mắt những người khác nhìn về phía Cảnh Ngôn cũng ít nhiều lộ ra nét âm lãnh.Cảnh Ngôn không để ý Tây Mang. Hắn tiếp tục nhìn Thanh Như:- Thanh Như hội trưởng, phiền ngươi bảo người đưa một đan lô tới đây.- Một khi đã như vậy thì sau khi tỉ thí xong cũng đừng trách ta trở mặt!Những lời này Tây Mang cố ý nói cho Thanh Như nghe. Sắc mặt Thanh Như cũng trở nên nghiêm túc:- Cảnh Ngôn đan sư, xin chờ một chút!Một đan sư lục giai lại không có đan lô của mình, này nói ra cũng không ai tin.Thanh Như phân phó xuống, bảo người đưa một đan lô tới.Lúc đang đợi, Thanh Như cũng nhìn Chu Thượng Vân. Thanh Như bắt đầu hơi hoài nghi.Thanh Như quả thật tương đối tín nhiệm Chu Thượng Vân nhưng biểu hiện của Cảnh Ngôn hiện giờ thật sự khiến không ai tin được hắn là một đan sư lục giai.Mà Chu Thượng Vân lại không hề có vẻ lo âu gì cả. Chu Thượng Vân tin tưởng Cảnh Ngôn tuyệt đối.Đừng nói Cảnh Ngôn tỉ thí với Khâu Phương, cho dù Cảnh Ngôn tỉ thí với đan sư thất giai Tây Mang kia, chỉ cần không phải so luyện chế đan dược thất giai thì Chu Thượng Vân đều sẽ cho rằng Cảnh Ngôn có thể đánh bại Tây Mang.Người thương hội nhanh chóng đưa một đan lô tới. Phẩm chất đan lô này cũng không sai, cao cấp hơn đan lô thông thường ở chợ nhiều. Không ít tài liệu cần để luyện chế Chu Anh Đan cũng được mang tới chung với đan lô. Chúng được xếp chỉnh tề ngay ngắn.Khâu Phương nhìn Cảnh Ngôn hỏi:- Cảnh Ngôn đan sư, có thể bắt đầu chưa?Cảnh Ngôn gật đầu nói:- Có thể!Khâu Phương nghe Cảnh Ngôn nói thế liền bắt đầu hành động. Khâu Phương thúc giục nguyên khí đưa vào đan lô sau đó bỏ từng loại tài liệu vào bên trong.Cảnh Ngôn thì vẫn chậm rãi đứng nhìn Khâu Phương bận việc.Tạo nghệ đan đạo của Khâu Phương này quả thật rất tốt. Kiến thức cơ bản cũng có vẻ rất vững chắc.Tây Mang thúc giục:- Tiểu tử, luyện đan không phải ngươi cứ nhìn xong bắt chước là được. Đừng lãng phí thời gian, mau bắt đầu đi!Tây Mang thấy Cảnh Ngôn quan sát Khâu Phương luyện đan chỉ cho rằng Cảnh Ngôn tính bắt chước động tác của đệ tử mình.Nhưng việc luyện đan đâu phải chỉ cần bắt chước là có thể thành công? Đừng nói là đan dược ngũ giai, ngay cả đan dược nhất giai thậm chí dược tề cấp thấp đều không thể bắt chước động tác là có thể thành công.Cảnh Ngôn cười nhẹ, cũng bắt đầu luyện chế.Từng loại linh thảo bị Cảnh Ngôn để vào đan lô trước người. Động tác Cảnh Ngôn thực tùy ý, giống như tùy tiện đem tài liệu bỏ vào trong đan lô vậy. Căn bản không có sự thận trọng giống như các đan sư khác khi luyện chế đan dược. Phải biết, cho dù đan sư như Tây Mang luyện chế đan dược ngũ giai thì cũng không dám nói chắc chắn thành công.Những tiếng thì thầm khẽ khẽ truyền ra…- Đây là đang luyện đan?- Đây là đang phung phí tài liệu đúng không? Nào có ai luyện đan như vậy!- Xem ra đúng là kẻ lừa đảo thật! Thanh âm những người kia rất thấp nhưng với nhĩ lực của Cảnh Ngôn thì cũng có thể nghe được rất rõ ràng.Nụ cười trên mặt Tây Mang ngày càng tươi hơn.Thời gian nhanh chóng trôi qua, Cảnh Ngôn dừng động tác lại, nhắm mắt dưỡng thần. Mà Khâu Phương bên kia thì vẫn còn đang tiếp tục.Khâu Phương chỉ là đan sư ngũ giai nên khi luyện chế Chu Anh Đan không dám có bất kì sơ suất gì. Y thực cẩn thận luyện chế. Thoạt nhìn đợi tới lúc Khâu Phương luyện chế xong lò Chu Anh Đan này chỉ sợ còn cần một canh giờ nữa. Một canh giờ sau, Khâu Phương thở ra một hơi sau đó mới nhìn về phía Cảnh Ngôn.- Hả?Khâu Phương phát hiện Cảnh Ngôn không có bất luận động tác gì. Chẳng lẽ Cảnh Ngôn luyện chế xong rồi?Tốc độ Cảnh Ngôn luyện chế Chu Anh Đan còn nhanh hơn mình?Tây Mang nói với Khâu Phương:- Khâu Phương, lấy đan đi!- Vâng, sư phụ!Khâu Phương vâng lời, không do dự nữa, y mở đan lô ra.Mấy khối đan dược màu đỏ bị lấy khỏi đan lô. Chúng ngưng mà không tan chứng minh lò Chu Anh Đan này Khâu Phương đã luyện chế thành công.Từng thanh âm truyền ra từ trong đại điện:- Một hai ba bốn…- Chúc mừng Khâu Phương đan sư!- Ha ha, Khâu Phương đan sư quả nhiên là một trong những đan sư xuất sắc nhất Ưu Hải Thương Hội chúng ta. Lò Chu Anh Đan này thành đan bốn viên. Rất giỏi!- Trong vòng trăm tuổi, Khâu Phương đan sư nhất định có thể trở thành đan sư lục giai!…Tây Mang vẻ mặt đắc ý mở miệng:- Khâu Phương, ta xem Chu Anh Đan ngươi luyện chế nào!Khâu Phương là đệ tử của Tây Mang. Khâu Phương biểu hiện tốt vậy sư phụ là gã cũng cảm thấy mát mặt.Sau khi nhìn đan dược Khâu Phương luyện chế Tây Mang gật đầu vừa lòng nói:- Không tồi không tồi, một viên đạt tới nhị đẳng, ba viên tam đẳng. Tốt lắm!Tây Mang hơi gấp gáp nhìn Cảnh Ngôn hỏi:- Cảnh Ngôn, ngươi luyện chế xong chưa?Cảnh Ngôn gật đầu:- Xong rồi!Khóe môi Tây Mang cong lên âm hiểm:- Nếu xong rồi vậy mời ngươi khai lô đi!Cảnh Ngôn vươn tay, thúc giục một cỗ nguyên khí đem đan lô mở ra. Nguyên khí cuộn lấy đan dược nằm bên trong chậm rãi bay ra ngoài.- Một hai ba bốn năm sáu bảy…- Này…- Bảy viên đan dược?Chỉ thấy trên bàn tay Cảnh Ngôn có bảy khối đan dược màu đỏ đang nhẹ nhàng lơ lửng. Một cỗ năng lượng thản nhiên từ những đan dược đó lan tỏa ra ngoài.Mọi người đợi giây lát liền phát hiện bảy khối đan dược này không hề có dấu hiệu tan vỡ. Nói cách khác Cảnh Ngôn thật sự luyện chế được bảy viên đan dược!Đôi mắt của Tây Mang muốn rớt ra ngoài:- Sao có thể thế được?Khâu Phương cũng ngừng thở, vẻ mặt không thể tin.Khâu Phương luyện chế được bốn viên đan dược đã xem như phát huy vượt mức. Bình thường khi Khâu Phương luyện chế Chu Anh Đan đa số chỉ được từ hai đến ba viên. Đôi khi còn chỉ có được mỗi một viên, thậm chí cũng có thể thất bại không được gì. Mà Cảnh Ngôn lại luyện chế được bảy viên Chu Anh Đan, điều này sao có thể?Tây Mang hiển nhiên là người nóng vội nhất, không đợi Cảnh Ngôn nói gì gã liền xông tới bên cạnh Cảnh Ngôn vươn tay nói:- Ta xem những đan dược đó đi!Cảnh Ngôn liếc Tây Mang một cái liền đưa đan dược trong tay qua. Tây Mang nhận lấy đan dược liền cẩn thận quan sát chúng.Những trụ sự khác, ngay cả Thanh Như hội trưởng đều nhìn Tây Mang chằm chằm.- Sao có thể thế được, Chu Anh Đan phẩm chất nhất đẳng? Điều này sao có thể? Không có khả năng! Tây Mang thân là đan sư thất giai nên việc phân biệt phẩm chất đan dược không hề khó khăn. Lúc Cảnh Ngôn lấy bảy viên đan dược ra tuy Tây Mang khiếp sợ nhưng trong lòng còn nghĩ có thể đó cũng không phải Chu Anh Đan mà là tàn thứ phẩm. Nhưng hiện tại, khi Tây Mang phân biệt chúng mới phát hiện bảy viên Chu Anh Đan này lại đều đạt tới phẩm chất nhất đẳng!Bốn viên Chu Anh Đan do Khâu Phương, đệ tử Tây Mang luyện chế cũng chỉ có một viên đạt tới nhị đẳng, ba viên còn lại là tam đẳng mà thôi!Mà Chu Anh Đan do Cảnh Ngôn luyện chế không chỉ được những bảy viên hơn nữa phẩm chất còn đều là nhất đẳng!Sau khi nghe Tây Mang nói vậy toàn bộ đại điện liền yên tĩnh lại. Vẻ mặt mỗi người đều không thể tin.Kỳ thật bọn họ không biết đây là do Cảnh Ngôn luyện chế tùy ý thôi. Nếu Cảnh Ngôn thật sự chú tâm thì một lò Chu Anh Đan kia có thể sẽ xuất hiện đan dược phẩm chất hoàn mỹ! Hết chương 522.



Bạn cần đăng nhập để bình luận