Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 962. Tiểu Gia Giết



Chương 962. Tiểu Gia Giết



Cảnh Vân chọc phải gia tộc thế lực hạng nhất trong Phong Dã quận. Nguyên Thiên Nguyên đại lục nhắc tới Phong Dã Cổn gia cũng nổi tiếng như cồn.Mấy chục người Cổn gia, tộc trưởng dẫn đầu là cường giả gần đến Đạo Hoàng cảnh, các trưởng lão không ít người là Đạo Sư cảnh, Đạo Vương cảnh.Đoàn mạo hiểm của Cảnh Vân đoàn trưởng mạnh nhất mới chỉ là Đạo Sư cảnh. Nguyên đoàn mạo hiểm có ít ỏi võ giả Đạo Linh cảnh, đa số thành viên tu vi là cảnh giới Tiên Thiên.Hai bên cách biệt thực lực quá lớn, có thể nói nếu không xảy ra bất ngờ, hai bên đánh nhau thì đoàn mạo hiểm của Cảnh Vân chỉ có nước bị đoàn diệt.Mặt tộc trưởng Cổn gia dữ tợn nói: - Chạy đi! Sao các ngươi không chạy? Các ngươi giỏi chạy lắm mà!Vì truy kích đoàn mạo hiểm này làm Cổn gia rầm rộ dùng nhiều lực lượng, nhưng vẫn mất mấy tháng rượt đuổi.Đoàn mạo hiểm trơn như cá chạch, trong mấy tháng bọn họ không vào thành phố này, chỉ hoạt động ở chỗ hiếm thấy dấu chân người, mang đến khó khăn cho Cổn gia truy kích. Có một số thám tử Cổn gia tìm đến đoàn mạo hiểm, hai bên đánh nhau, đoàn mạo hiểm ỷ vào ưu thế đông người mỗi lần đều có thể thuận lợi chạy trốn, cùng lắm mất vài người.Một thành viên đoàn mạo hiểm nóng tính cứng cổ rống to: - Lão già nói nhảm nhiều làm gì? Muốn giết cứ lên, lảm nhảm suốt có thấy phiền không?Toàn thân tộc trưởng Cổn gia tràn ngập sát ý âm trầm nói: - Yên tâm, các ngươi không một ai chạy thoát. Để ta xem, ưm, còn có một trăm hai mươi tám người. Ha ha, một trăm hai mươi tám người đều phải chết! Hung thủ đã giết nhi tử của ta hãy đứng ra!Cảnh Vân nghe đối phương nói liền tính bước ra.Đoàn trưởng chú ý tới Cảnh Vân đứng cạnh mình rục rịch, nhỏ giọng ngăn lại:- Cao Vân, ngươi đừng nhúc nhích, lát nữa đánh nhau chúng ta trốn được liền trốn, khi có cơ hội đừng ngần ngừ, tuyệt đối đừng cậy mạnh!Lúc này mà Cảnh Vân đứng ra thừa nhận giết nhi tử của tộc trưởng Cổn gia, gã tuyệt đối không có cơ hội chạy trốn. Khi đó có muốn chết nhanh cũng khó, xem bộ dạng của tộc trưởng Cổn gia nếu bắt được Cảnh Vân sợ là sẽ hành hạ tàn tạ, không để gã chết dễ vậy.Tộc trưởng Cổn gia quét mắt qua mọi người, gằn từng tiếng:- Không dám thừa nhận phải không?Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm tiến lên một bước:- Cổn tộc trưởng, chúng ta rất lấy làm tiếc với cái chết của quý công tử, nhưng không thể đổ hết trách nhiệm trong chuyện này lên chúng ta.Đoàn trưởng cố gắng thuyết phục tộc trưởng Cổn gia tha cho đoàn mạo hiểm, gã biết hy vọng xa vời nhưng vẫn muốn thử một lần.Tộc trưởng Cổn gia nhìn đoàn trưởng chằm chằm:- Ngươi là đoàn trưởng của đoàn mạo hiểm?Đoàn trưởng gật đầu nói: - Đúng vậy! Hôm đó quý công tử bị ngộ sát, bắt đầu là vì quý công tử muốn cướp tài nguyên của chúng ta, là quý công tử ra tay đánh người trước nên chúng ta đành phản kích.- Bớt nói lời thừa đi. Ngươi nghe cho kỹ, hiện tại giao hung thủ giết nhi tử của ta ra, ta có thể cho những người khác chết tốt, không thì toàn bộ các ngươi sẽ không còn mẩu xương!Tộc trưởng Cổn gia không muốn nghe giải thích, gã chỉ cần biết nhi tử mình yêu thương đã chết, gã muốn báo thù cho nhi tử.Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm ngầm ra hiệu mọi người chuẩn bị tùy thời đánh nhau:- Xem ra không thể tránh khỏi trận chiến này, mọi người chuẩn bị hành động.Tộc trưởng Cổn gia tiếp tục kích tướng:- Như thế nào? Có gan giết người nhưng không có lá gan thừa nhận? Hèn thế sao?Tộc trưởng Cổn gia rất muốn tìm hung thủ giết nhi tử của mình, gã không chỉ muốn giết hung thủ báo thù cho nhi tử, còn muốn nhục nhã đối phương. Nếu đơn giản đập chết thì quá có lời cho hung thủ. Tộc trưởng Cổn gia muốn cho người Phong Dã quận biết ai đắc tội Cổn gia tuyệt đối không có kết cục tốt, muốn chết cũng khó.Vì muốn xác định hung thủ nên đến bây giờ tộc trưởng Cổn gia chưa ra tay tiêu diệt đoàn mạo hiểm.Nghe tộc trưởng Cổn gia nói thế mặt Cảnh Vân đỏ rần, có cục nghẹn trong lồng ngực, rất khó chịu.Gã là ai?Nhi tử của Cảnh Ngôn, người mạnh nhất thế giới này, là nhi tử của Cảnh Ngôn được vô số người kính ngưỡng. Cảnh Vân không muốn làm phụ thân mất mặt, không muốn báo ra danh hào của phụ thân làm hại cái tên Cảnh Ngôn phải xấu hổ. Nhưng Cảnh Vân không cách nào chịu đựng bị người nhục nhã là đồ hèn, vì tương đương với làm nhục phụ thân.Cảnh Vân cắn chặt răng, cầm trường kiếm bước nhanh ra ngoài.Đám người đoàn mạo hiểm thấy động tác của Cảnh Vân thì nóng nảy la lên: - Cao Vân!- Ngươi làm gì vậy hả Cao Vân!?- Đừng nói lung tung!Cảnh Vân cao giọng quát: - Cổn tộc trưởng, nhi tử của ngươi là tiểu gia đây giết! Đúng vậy, nhi tử của ngươi chết dưới trường kiếm trong tay tiểu gia đây! Trên thân kiếm này có máu của nhi tử ngươi!Con ngươi tộc trưởng Cổn gia co rút:- Ngươi? Hay cho tiểu tử ngông cuồng, lại đây cho lão phu!Tộc trưởng Cổn gia giang hai tay ra, nguyên khí dâng lên ập mạnh hướng Cảnh Vân.Nguyên khí uy năng mạnh mẽ khoảnh khắc đến gần người Cảnh Vân.Tộc trưởng Cổn gia làm động tác này không phải muốn giết Cảnh Vân mà chỉ muốn túm gã qua.Nhưng nguyên khí của tộc trưởng Cổn gia mới đến gần Cảnh Vân, còn chưa đụng vào người gã thì thấy ánh sáng ngũ sắc dâng lên. Ánh sáng đánh bật nguyên khí của tộc trưởng Cổn gia, nguyên khí uy năng đáng sợ không ngừng trùng kích nhưng không thể đến gần Cảnh Vân.Xảy ra chuyện gì?Tộc trưởng Cổn gia cau mày, trợn tròn mắt.Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm và các thành viên lộ biểu tình khó tin, điều họ trông thấy không hợp lẽ thường.Cảnh Vân chỉ là võ giả vừa thăng cấp Đạo Linh, tộc trưởng Cổn gia là cường giả Đạo Vương cảnh đỉnh. Cảnh Vân làm sao ngăn cản nguyên khí của tộc trưởng Cổn gia được?- A? Đây là uy năng của báu vật gì? Tiểu tử, báu vật trên người của ngươi từ đâu ra?Tộc trưởng Cổn gia ngây người một lúc, đầu óc xoay chuyển nhanh. Gã chắc chắn Cảnh Vân có một đồ vật uy năng đáng sợ, thứ này uy lực cực mạnh, có thể nhẹ nhàng đánh bật nguyên khí mà gã phát ra thì không phải thứ bình thường.Nhưng một thành viên của đoàn mạo hiểm bình thường làm sao có báu vật như vậy được? Hay người này có lai lịch ghê gớm gì? Nhưng nếu đối phương có lai lịch lớn thì tại sao xen lẫn trong đoàn mạo hiểm bình thường?Trong thời gian ngắn tộc trưởng Cổn gia suy nghĩ rất nhiều.Tộc trưởng Cổn gia hít sâu, nói: - Nói, ngươi rốt cuộc là ai? Báu vật trên người của ngươi là lấy từ đâu ra!?Tuy tộc trưởng Cổn gia hơi e ngại nhưng sẽ không dễ dàng từ bỏ ý định xuống tay với Cảnh Vân. Hết chương 962.



Bạn cần đăng nhập để bình luận