Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 616. Sự Khủng Bố Của Ân Lão



Chương 616. Sự Khủng Bố Của Ân Lão



Với Cổ Ngân Hà thì khi Cảnh Ngôn bước vào động phủ thượng cổ đã là người chết.Cảnh Ngôn cố ý ra vẻ tức giận gắt hỏi: - Cổ thiếu gia, các người có ý gì? Cổ thiếu gia nói Càn Khôn Giới là vật gì? Nếu ta có thì cần gì phủ nhận?Cảnh Ngôn giải mở phong ấn Càn Khôn Giới, hiểu biết nhiều về chiếc nhẫn này, nghe tiền bối Thiên Thủy nói từ sau lão thì Cảnh Ngôn là người thứ nhất giải mở phong ấn Càn Khôn Giới. Vì vậy đám người Cổ Ngân Hà dù biết sự tồn tại của Càn Khôn Giới nhưng chắc chắn không hiểu nhiều bằng Cảnh Ngôn.Chốt lại là Cảnh Ngôn tuyệt đối không thừa nhận mình có Càn Khôn Giới.Khí thế của Ân Lão dâng trào, sát ý mạnh mẽ tùy thời xông lên giết Cảnh Ngôn:- Thiếu gia đừng nói nhiều với hắn, chờ ta giết hắn rồi nếu có nhẫn thì tự nhiên sẽ tìm được trên xác hắn.Cảnh Ngôn nhíu mày nói: - Ân Lão đừng làm bậy, ta là khách khanh của Đan Quốc, nếu ngươi giết ta thì Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc tuyệt đối sẽ không vui. Dù là Cổ gia cũng không muốn có mâu thuẫn với Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc đi?Ân Lão tạo cảm giác vô cùng nguy hiểm đối với Cảnh Ngôn.Người của tổ chức sát thủ Ám Dạ vốn giỏi về ám sát, Ân Lão là trùm tổ chức Ám Dạ Thiên Nguyên đại lục, người này tất nhiên có chút thủ đoạn đặc biệt. Không đến lúc bất đắc dĩ Cảnh Ngôn thật tình không muốn trở mặt với Ân Lão, dù hắn mang theo nhiều trận pháp cỡ nhỏ cũng không tự tin.Còn một nguyên nhân quan trọng là Cổ Ngân Hà làm dự bị tộc trưởng Cổ gia, nếu giết gã thì Cổ gia sẽ làm gì?Nghĩ bằng ngón chân cũng biết Cổ gia sẽ không tha cho Cảnh Ngôn, khi đó dù là Hồ Đông Hạc chưa chắc bảo vệ được hắn.Cổ Ngân Hà cười đắc ý nói: - Hồ Đông Hạc? Cảnh Ngôn, ngươi nói đúng, lão già đó rất rắc rối, Cổ gia ta cũng không muốn đối địch với lão. Nhưng ngươi chết trong động phủ thượng cổ, có ai biết là chúng ta giết ngươi? Chúng ta có thể nói là trong động phủ thượng cổ rất nguy hiểm, ngươi xui đụng phải nguy hiểm nên chết. Ví dụ khôi lỗi trong phòng chứa báu vật, ngươi chết trong tay khôi lỗi, Hồ Đông Hạc muốn báo thù cho ngươi chỉ có thể tìm khôi lỗi.Giọng Cổ Ngân Hà bỗng sắc lạnh:- Cảnh Ngôn, ta cho ngươi cơ hội cuối, giao Càn Khôn Giới ra ta sẽ tha ngươi sống, đây là cơ hội sống sót cuối cùng của ngươi.Cổ Ngân Hà không chắc Cảnh Ngôn có Càn Khôn Giới không, dù hắn có chưa chắc mang theo bên người.Cổ Ngân Hà có thể giết Cảnh Ngôn, nhưng lỡ hắn không mang theo Càn Khôn Giới thì chẳng phải là dã tràng se cát? Nếu không vì e ngại điểm này Cổ Ngân Hà đã sớm xuống tay, cần gì tốn nước miếng nửa ngày?Cảnh Ngôn nét mặt sa sầm nói: - Cổ thiếu gia nói Càn Khôn Giới thật sự là ta không có, nếu Cổ thiếu gia nhất quyết bảo là ta có thì ta đành chịu.Cổ Ngân Hà nói đúng, Cảnh Ngôn mà chết thì hai người có thể chối là hắn chết trong tay khôi lỗi.Dù Hồ Đông Hạc muốn điều tra cũng khó, nơi đây chỉ có ba người, Cảnh Ngôn chết, Cổ Ngân Hà và Ân Lão biết sự thật nhưng họ sẽ nói lý do chết thật sự của hắn sao?Cổ Ngân Hà vung tay lên:- Ngươi thật sự là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!Cổ Ngân Hà mất hết kiên nhẫn, mặc kệ Cảnh Ngôn có Càn Khôn Giới hay không giết trước nói sau.Bùm! Ân Lão sớm súc thế, chờ Cổ Ngân Hà ra hiệu lão liền vọt lên với uy năng khủng bố xông vào Cảnh Ngôn.Xoẹt xoẹt!Cảnh Ngôn đã sẵn sàng, thấy Ân Lão xông lên hắn không hoảng loạn.Thánh Quang kiếm pháp chém hướng Ân Lão, kiếm quang bay ra cùng lúc đó Cảnh Ngôn thi triển thân pháp Thiên Không Chi Dực giây lát lùi xa mấy trăm thước.Ân Lão cho Cảnh Ngôn cảm giác cực kỳ nguy hiểm nên hắn không dám lơ là, vừa ra mặt đã dốc hết sức vận chuyển nguyên khí.Cảnh Ngôn không cho rằng nhát kiếm này có thể gây uy hiếp lớn cho Ân Lão, nên vừa chém kiếm quang hắn liền trốn xa vài trăm thước, có cơ hội thở dốc giây lát.Khí thế Ân Lão tăng cao, đoàn sáng đen bao bọc toàn thân lão:- Tiểu tử, ở trước mặt lão phu còn dám ngoan cố chống lại!Thấy Cảnh Ngôn chém kiếm quang Ân Lão không né mà xông thẳng lên.Bùm bùm bùm bùm bùm! Ân Lão liên tục vung nắm đấm đập vào kiếm quang màu lam. Một cú đấm oanh kích là một luồng kiếm quang vỡ nát, chỉ vài giây Thánh Quang kiếm quang ngưng tụ thành kiếm quang đã tan biến.Cảnh Ngôn giật mình nhìn động tác của Ân Lão:- Lão già này khủng bố vậy sao?Cho đến lúc này Ân Lão không dùng võ học gì, tức là lão chỉ dựa vào nguyên khí đã cứng rắn nổ nát Thánh Quang kiếm pháp của Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn chú ý thấy vầng sáng trắng mờ bao bọc hai nắm đấm của Ân Lão:- Lão ta đeo đồ trên tay!Chắc là đôi bao tay, nếu không chú ý sẽ không phát hiện ra.Ân Lão dám dùng nắm đấm va chạm với kiếm quang của Cảnh Ngôn có lẽ vì ỷ vào bao tay, nếu chỉ dựa vào cơ thể đụng vào kiếm quang thì hơi khủng.Cổ Ngân Hà đứng đằng sau ra lệnh: - Ân Lão, chiến quyết!Ân Lão lên tiếng, lại xông hướng Cảnh Ngôn: - Được!Vèo!Chỉ chớp mắt Ân Lão đã đến gần Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn thầm nghĩ: - Tốc độ thật đáng sợ, lão thất phu này mà đi ám sát thì khó đề phòng.Cảnh Ngôn cầm trường kiếm liên tục chém ra kiếm quang màu lam.- Bí pháp Hư Viêm!- Bí pháp Thiểm Linh!Bí pháp vận chuyển, kiếm quang phô thiên cái địa đổ ập vào Ân Lão.Ân Lão bị kiếm quang màu lam nhấn chìm, giọng nói truyền ra:- Tiểu tử, thực lực của ngươi rất khá, mạnh hơn ta nghĩ nhiều. Phỏng chừng ngươi có sức chiến đấu của Đạo Vương cảnh, ở tuổi này thực lực đã mạnh như vậy thật khiến người giật mình. Nhưng trước mặt ta thì ngươi còn kém xa, ta khuyên ngươi đừng chống cự, hôm nay ngươi chết chắc!Giọng Ân Lão lạnh nhạt vô song, dường như công kích của Cảnh Ngôn không là gì với lão, chẳng tạo chút uy hiếp.Vận dụng Ầm ầm ầm ầm ầm! Thanh âm trời long đất lở phát ra từ chỗ Ân Lão đứng.Cảnh Ngôn căng thẳng theo dõi vị trí đó.Lát sau thân hình Ân Lão hiện ra, kiếm quang biến mất hết.Ân Lão cười nanh tranh:- Lực công kích không tệ nhưng không thể làm gì ta, giờ đến lượt ta công kích!Rào rào!Đôi tay Ân Lão chợt hiện ra các sợi xích màu đen, chúng nó không phải vật thực mà do nguyên khí ngưng tụ thành, đây là một loại võ học đáng sợ. Hết chương 616.



Bạn cần đăng nhập để bình luận