Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 369. Trong Đại Hội



Chương 369. Trong Đại Hội



Ngày thứ hai.Phủ đệ Đổng gia.Tộc trưởng Đổng gia sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng. Hôm qua Cảnh gia sai người đến thông báo tộc trưởng, đám trưởng lão Đổng gia đi Cảnh gia tham gia Cái gì là đại hội luận công phát thưởng?Đó là một tháng trước trong đại chiến Cảnh gia và Triệu gia, có công đứng về phe Cảnh gia nên Cảnh gia sẽ ban thưởng cho họ.Nhưng Đổng gia có đứng về trận doanh Cảnh gia đâu, vậy Cảnh gia kêu bọn họ tham gia đại hội luận công phát thưởng là có ý đồ gì?Sau khi đại chiến Cảnh gia và Triệu gia qua đi, Đổng gia tích cực hoạt động ngầm, họ sợ Cảnh gia tính sổ nên không thể ngồi chờ chết. Đổng gia liên lạc với nhiều gia tộc thế lực có ý nghĩ giống như họ, liên hợp lại với nhau. Cảnh gia mà xuống tay là bọn họ sẽ hợp tác ứng chiến.Nhưng khiến người bất ngờ là Cảnh gia không hề có dấu hiệu ra tay, một tháng nay Đông Lâm thành hết sức bình tĩnh.Mãi đến hôm qua Cảnh gia đột nhiên phái người đến đưa tin.Đám người tộc trưởng Đổng gia biết nếu tham gia đại hội tuyệt đối không có chuyện tốt cho Đổng gia. Nhưng nếu không đi thì hậu quả cũng rất nghiêm trọng.Tộc trưởng Đổng gia nóng nảy đi tới đi lui:- Làm sao bây giờ?Thời gian gấp gáp, lúc này không kịp bàn bạc cách ứng đối với gia tộc khác.Vậy có nên đi hay không?Trong Đông Lâm thành còn có một số gia tộc như Chu gia, Trịnh gia cũng nghĩ như tộc trưởng Đổng gia.Thật lòng họ không muốn tham gia đại hội này, nhưng sợ Cảnh gia tức giận trực tiếp phái người đến tiêu diệt. Bọn họ biết hiện tại vệ đội mặc giáp phủ thành chủ hầu như mặc cho Cảnh gia sai khiến, gia tộc riêng lẻ không có năng lực ngăn cản Cảnh gia.Trên quảng trường to lớn cúa Cảnh gia.Các nhân vật Cảnh gia như Cảnh Ngôn, Cảnh Thành Dã, Cảnh Thiên Anh sớm có mặt ở đây. Bốn phía có đông đúc thành viên Cảnh gia xếp hàng ngay ngắn.Theo thời gian trôi qua các thủ lĩnh gia tộc mang theo thành viên quan trọng đi đến, người Cảnh gia xếp chỗ ngồi cho các vị khách này.Dần dà người trên quảng trường ngày càng đông nhưng tiếng ồn rất nhỏ, hầu như không ai huyên thuyên lớn tiếng. Trừ gia tộc cá biệt, thủ lĩnh những gia tộc khác phập phồng lo sợ. Đặc biệt những gia tộc thế lực trận doanh Triệu gia càng thấp thỏm lo sợ, e sợ Cảnh gia kêu họ đến bắt trọn ổ.Tộc trưởng Lưu gia, Mã gia, Lý gia thì bình thản. Lúc Cảnh gia gặp nguy nan ba gia tộc chọn sống còn cùng Cảnh gia, bọn họ tin Cảnh gia có tiêu diệt gia tộc nguyên thành cũng sẽ không xuống tay với họ. Hơn nữa hôm nay đại hội này tên là đại hội luận công phát thưởng, vậy sẽ có chủ đồ ban thưởng.Tộc trưởng Lưu gia hỏi nhỏ tộc trưởng Mã gia:- Mã tộc trưởng nói xem Cảnh gia sẽ ban thưởng cái gì cho chúng ta?Tộc trưởng Mã gia mỉm cười nói: - Chắc sẽ cho nhiều linh thạch.Tộc trưởng Lý gia nhếch môi nói: - Ta nghĩ ít nhất cho mỗi gia tộc chúng ta mười vạn linh thạch. Lần này tiêu diệt Triệu gia và Thái gia, Cảnh gia thu hoạch rất khủng, các ngươi không biết con số cụ thể. Mấy năm nay Triệu gia, Thái gia tích lũy rất kinh người.Ba vị tộc trưởng ngồi chung với nhau, thầm mong chờ phần thưởng được ban cho. Bọn họ là người ủng hộ trung thực của Cảnh gia, họ thuộc nhóm được thưởng nhiều nhất.Tộc trưởng Lưu gia nói: - Cảnh gia có được nhiều đến đâu ta cũng không thể mắt đỏ, cho bao nhiêu chúng ta đều phải ôm cảm kích. Tuy ba gia tộc chúng ta góp sức nhiều trong trận chiến này, nhưng xoay chuyển thế cục là Cảnh gia, là Cảnh Ngôn thiếu gia.Lưu gia được Cảnh gia bồi dưỡng, từ đầu đến cuối Lưu gia là người ủng hộ Cảnh gia trăm phần trăm, chưa bao giờ thay đổi.Tộc trưởng Lý gia cười cười:- Lưu tộc trưởng nói đúng, ha ha.Tộc trưởng một gia tộc đi tới, thái độ vô cùng khiêm tốn nói: - Mấy vị tộc trưởng khỏe.Lưu tộc trưởng dùng khóe mắt liếc đối phương:- A, Ngô tộc trưởng khỏe.Ngô gia vốn cũng là người ủng hộ kiên định của Cảnh gia, nhưng sau khi khai chiến người Ngô gia không xuất hiện. Nên Lưu tộc trưởng rất coi thường Ngô gia, nói chuyện giọng điệu cũng là lạ.Tộc trưởng Ngô gia nghe ra nhưng không để bụng, bất đắc dĩ nói: - Ba vị tộc trưởng, ta đại biểu Ngô gia khẩn cầu các người nói tốt vài câu giúp Ngô gia ta trước mặt Cảnh tộc trưởng.Lưu tộc trưởng cười khẩy nói: - Ngô tộc trưởng nói vậy là sao? Ngô gia còn cần chúng ta nói tốt giúp? Cảnh gia luôn rất ưu ái các người, muốn nói tốt cũng nên là Ngô tộc trưởng nói giúp chúng ta.Ngô tộc trưởng lúng túng, nhưng da mặt của gã không mỏng, nếu bị châm chích vài câu liền bỏ cuộc thì không thích hợp lãnh đạo một gia tộc.Ngô tộc trưởng giải thích:- Lưu tộc trưởng, ta biết ngươi có chút khó chịu với Ngô gia ta, nhưng trong tình thế đó chúng ta có lựa chọn nào? Ngô gia ta cũng muốn giúp Cảnh gia, nhưng nếu làm như vậy Ngô gia sẽ biến mất khỏi Đông Lâm thành, vì chuyện này trong Ngô gia cũng cãi cọ rối ren.Lưu tộc trưởng xua tay nói: - Ngô tộc trưởng đừng nói nữa, chúng ta đều biết tình huống khi đó thế nào. Ngô tộc trưởng suy xét có đạo lý của ngươi, nhưng làm người không thể quên gốc. Những gia tộc chúng ta đi theo Cảnh gia sớm nhất, nếu không có Cảnh gia làm chỗ dựa thì có thể phát triển được sao?Mặt Ngô tộc trưởng tối sầm, thở dài thườn thượt chắp tay với ba người rồi quay về chỗ ngồi của mình.Lúc này Cảnh Ngôn đứng dậy chắp tay với đứng đầu mấy chục gia tộc trên quảng trường:- Các vị tộc trưởng gia tộc Đông Lâm thành!Cảnh Ngôn tự mình chủ trì đại hội luận công phát thưởng.Cảnh Ngôn mỉm cười nheo mắt nói: - Hôm nay là ngày Cảnh gia ta tổ chức đại hội luận công phát thưởng, Cảnh gia hoan nghênh các vị tộc trưởng đến dự đại hội lần này. Ta nghĩ không cần ta nói nhiều các vị cũng hiểu mục đích đại hội. Một tháng trước Đông Lâm thành ta xảy ra biến động lớn, có một số gia tộc biến mất trở thành lịch sử. Trong biến động gia tộc các vị cùng Cảnh gia ta dắt tay vượt qua ải khó, Cảnh gia rất cảm kích ân tình của các gia tộc nên mới có đại hội luận công phát thưởng hôm nay. Cảnh gia ta muốn cảm tạ các vị!Giọng Cảnh Ngôn quanh quẩn trên bầu trời quảng trường.Cảnh Ngôn nhìn sang một vị chủ quản Cảnh gia, hỏi: - Đã đến giờ, có gia tộc nào chưa đến không? Hết chương 369.



Bạn cần đăng nhập để bình luận