Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 872. Gặp Lại Phương Nhược Vũ



Chương 872. Gặp Lại Phương Nhược Vũ



Thần niệm tản ra nhanh chóng tìm kiếm võ giả trong trạch viện Sở gia. Với hơi thở cường đại như võ giả Thánh Đạo cảnh thì thần niệm cẩn thận chút, với võ giả dưới Thánh Đạo cảnh thì thần niệm ngang nhiên quét qua.- A? Đây là một mật thất, tu vi người ở bên trong là Thánh Đạo tam cảnh, người này tu vi mạnh nhất nguyên trạch viện Sở gia.Thần niệm của Cảnh Ngôn thấy một lão nhân Thánh Đạo tam cảnh đang tu luyện trong mật thất, lão nhắm mắt hoàn toàn không biết bị thần niệm rình ngó.Thần niệm thần hồn của Cảnh Ngôn quá mạnh, sánh bằng Hư Thần.Cảnh Ngôn tiếp tục tìm tòi điều tra, chợt lòng máy động:- Phương Nhược Vũ?Trong một căn phòng ở một biệt viện Cảnh Ngôn nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, là Phương Nhược Vũ đã giúp hắn vài lần trong Thiên Nguyên đại lục.Nghe phụ thân nói Phương Nhược Vũ là thị nữ của mẫu thân, quan hệ chủ tớ mà tình như tỷ muội.Phương Nhược Vũ đã ở đây thì gia tộc mẫu thân chắc chắn là Sở gia.Nghĩ đến đây nỗi lòng Cảnh Ngôn kích động, tìm được Phương Nhược Vũ thì hắn không cần tra xét nữa, có gì thắc mắc chờ gặp nàng hỏi là biết.Cảnh Ngôn thi triển thần thông Hư Vô:- Thần thông Hư Vô!Lực lượng pháp tắc trong thiên địa dao động nhẹ, Cảnh Ngôn biến mất giữa hư không.Ngay sau đó Cảnh Ngôn xuất hiện trong căn phòng ở biệt viện.Phương Nhược Vũ đang ngồi xếp bằng trên giường, nàng không hay biết Cảnh Ngôn đến. Phương Nhược Vũ chỉ là một võ giả cảnh giới Đạo Hoàng cảnh hậu kỳ.Tâm tình Cảnh Ngôn phức tạp nhìn Phương Nhược Vũ, hắn biết nàng hơi không thích mình. Phương Nhược Vũ bảo vệ Cảnh Ngôn trong Thiên Nguyên đại lục vì được mẫu thân Sở Liên Tinh ra lệnh, có lẽ bản thân Phương Nhược Vũ không muốn bảo vệ hắn.Cảnh Ngôn khẽ hừ mũi:- Hừm!Phương Nhược Vũ nghe thanh âm chân mày dài nhúc nhích, nét mặt nghi hoặc, một lúc sau nàng mở mắt ra.Đôi mắt đẹp nhìn hướng Cảnh Ngôn.Vèo!Khi thấy có người xuất hiện trong phòng mình Phương Nhược Vũ ngạc nhiên đứng bật dậy, đề phòng nhìn Cảnh Ngôn. Sau đó tia hoảng hốt càng mãnh liệt trong mắt Phương Nhược Vũ.Giọng Phương Nhược Vũ tràn đầy khó tin kêu lên: - Cảnh Ngôn?Phương Nhược Vũ không thể nào nghĩ ra vì sao Cảnh Ngôn xuất hiện trước mặt mình, nơi này là sâu trong Lưu Sa Thần Vực chứ không phải Thiên Nguyên đại lục.Cảnh Ngôn nở nụ cười gượng gạo:- Là ta.Cảnh Ngôn không biết nên xưng hô Phương Nhược Vũ thế nào, lần cuối hắn gặp nàng là ở Đạo Nhất học viện Lam Khúc quận, khi đó nàng làm phó chưởng viện.Hơi thở Phương Nhược Vũ dao động mạnh:- Sao ngươi ở đây? Không . . . không lẽ người Sở gia đi Thiên Nguyên đại lục bắt ngươi về? Tại sao họ làm như vậy? Họ đã hứa với tiểu thư là không quấy nhiễu sinh hoạt của ngươi!Cảnh Ngôn cười khổ nói: - Ta không phải bị Sở gia bắt, ta tự lại đây, Sở gia không biết. Người Sở gia cũng không biết ta xuất hiện ở đây.Đầu óc Phương Nhược Vũ hỗn loạn:- Không thể nào! Ngươi tự mình từ Thiên Nguyên đại lục đến Lưu Sa Thần Vực? Và trạch viện Sở gia canh gác nghiêm ngặt, ngươi làm sao vào trạch viện trong khi người Sở gia không biết?- Chuyện đó thì chờ chút ta giải thích.Trong một chốc Cảnh Ngôn không biết nên giải thích sao, nếu nói từ từ sẽ tốn thời gian rất lâu, giờ đang phút quan trọng, hỏi rõ tình huống của mẫu thân trước đã.Cảnh Ngôn hỏi: - Mẫu thân của ta đâu? Ở trong trạch viện Sở gia sao? Ta đến để mang mẫu thân đi.Nghe Cảnh Ngôn hỏi biểu tình của Phương Nhược Vũ đau khổ nói: - Tiểu thư . . . tiểu thư đi Hỗn Loạn Chi Địa, đời này có lẽ không về đi. Hỗn Loạn Chi Địa nguy hiểm biết bao, tộc trưởng sao có thể yên tâm để tiểu thư đi?Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi: - Mẫu thân của ta ở Hỗn Loạn Chi Địa?Phương Nhược Vũ cau chân mày liễu:- Ừm! Lần trước ta nhận được tin tức tiểu thư còn ở trong chiến doanh của Sở gia trong Hỗn Loạn Chi Địa, nhưng giờ thì ta không rõ ràng tình huống. Ta bị nhốt ở đây, không thể biết tin bên ngoài kịp lúc.Nếu không phải bị nhốt tại đây Phương Nhược Vũ đã sớm đi Hỗn Loạn Chi Địa tìm Sở Liên Tinh.Ngày xưa Phương Nhược Vũ đột nhiên rời khỏi Thiên Nguyên đại lục vì được tin Sở Liên Tinh đi Hỗn Loạn Chi Địa, nàng liền trở về. Nhưng sau khi lý luận với tộc trưởng một trận Phương Nhược Vũ bị nhốt không thể ra khỏi cửa.Cảnh Ngôn cũng thấy ngoài căn phòng có thủ vệ, hắn cau mày trầm ngâm.Lát sau Cảnh Ngôn hỏi Phương Nhược Vũ:- Giờ ta sẽ đi Hỗn Loạn Chi Địa, nàng có muốn đi cùng?Phương Nhược Vũ lắc đầu nói: - Đi cùng? Đi thế nào? Ngoài phòng có thủ vệ, ta vừa ra khỏi phòng là thủ vệ sẽ ngăn cản ngay. Thực lực của thủ vệ rất mạnh, nếu xảy ra xung đột sẽ kinh động gia tộc.Cảnh Ngôn cười nói: - Khi ta vào thủ vệ không phát hiện, khi ta đi họ cũng sẽ không biết. Nếu nàng muốn cùng ta đi Hỗn Loạn Chi Địa thì chúng ta đi ngay bây giờ, nếu nàng không muốn thì ở lại.Phương Nhược Vũ không thể tưởng tượng Cảnh Ngôn làm cách nào:- Sao ngươi làm được?Cảnh Ngôn nói đơn giản:- Ta đương nhiên có cách, trên người ta có một không gian di động, nàng vào trong đó là được. Ta tự mình đi, người Sở gia không phát hiện ra được.- Vậy được, ngươi hãy mang ta đi cùng.Phương Nhược Vũ còn nửa tin nửa ngờ, nhưng Cảnh Ngôn đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng là sự thật. Hình như Sở gia không phát hiện Cảnh Ngôn, nếu Sở gia biết hắn đến làm sao bình tĩnh vậy được? Sợ là đã sớm vây bắt hắn. Tuy nể tình Sở Liên Tinh nên Sở gia sẽ không giết Cảnh Ngôn, hắn là ngoại tôn của tộc trưởng, tuy nhiên Sở gia sẽ bắt nhốt hắn.Sở Liên Tinh là nữ nhi của tộc trưởng Sở gia.Cảnh Ngôn nói: - Đừng chống cự!Cảnh Ngôn bắn ra nguyên khí thu Phương Nhược Vũ vào Càn Khôn tiểu thế giới.Cảnh Ngôn động ý niệm:- Thần thông Hư Vô!Cảnh Ngôn biến mất tại chỗ, ngay sau đó hắn đã rời xa Sở gia. Từ đầu đến cuối người Sở gia không hề hay biết, không biết rằng căn phòng nhốt Phương Nhược Vũ đã trống rỗng.Cảnh Ngôn bay nhanh đi.Trong Càn Khôn tiểu thế giới.Phương Nhược Vũ mới vào Càn Khôn tiểu thế giới Lão Thất liền chạy lại gần, đánh giá nàng từ trên xuống dưới:- A? Lại một nữ oa oa vào?Phương Nhược Vũ thấy một người đột nhiên lao đến cũng sợ đứng tim, sau đó nàng càng căng thẳng hơn, thấy sáu người đến gần mình. Hết chương 872.



Bạn cần đăng nhập để bình luận