Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 446. Phán Đoán Sai Sót



Chương 446. Phán Đoán Sai Sót



Nếu không suy xét đến nhân tố Cảnh Ngôn và thành chủ Viên Kế Hổ giải hòa thì tộc trưởng Lưu gia lo đúng đắn.Lưu gia không phái người tham gia lễ tang Trương Mẫn có lẽ sẽ làm Trương gia không vui, nhưng xong chuyện Lưu gia đi Trương gia giải thích một chút, Trương gia sẽ hiểu cho nỗi khổ của Lưu gia. Làm như vậy vừa không khiến thành chủ Viên Kế Hổ khó chịu vừa không làm Trương gia bất mãn nhiều.Trưởng lão Lưu gia đồng ý quyết định của tộc trưởng.Trong Hạo Phong thành không chỉ có một, hai gia tộc có cùng nỗi băn khoăn như Lưu gia.Gia tộc hạng nhất khác, Hồ gia cũng quyết định tương tự, không tham gia lễ tang của Trương Mẫn.Những thế lực hạng hai ngang ngửa Trương gia, thậm chí là gia tộc thế lực quy mô nhỏ hơn, thế lực kém hơn đa số không định phái người đến dự lễ tang của Trương Mẫn.Hạo Phong thành lúc này nhìn như bình tĩnh thật ra không giống mặt ngoài, hình dung bằng từ mạch nước ngầm cũng không quá mức.Nhiều người chờ hành động của thành chủ, đặc biệt là thế lực ghen tỵ Trương gia gần đây đắc thế càng mong chờ thành chủ ra tay với Cảnh Ngôn. Nếu việc này liên lụy đến Trương gia thì càng tuyệt vời.Một ngày qua nhanh.Hôm nay tất cả người Trương gia mặc trường bào màu trắng.Trương Mẫn vốn có địa vị cao trong Trương gia, còn trẻ đã thăng cấp Tiên Thiên, được vào Đạo Nhất học viện tu luyện. Trương Mẫn là niềm tự hào của Trương gia, lễ tang của nàng sao Trương gia có thể làm qua loa?Phụ thân của Trương Mẫn là cửu trưởng lão Trương gia.Bây giờ còn một nguyên nhân quan trọng hơn là Cảnh Ngôn, hắn còn ở Trương gia, cho đám người Trương Nhất Binh một trăm lá gan cũng không dám làm lễ tang Trương Mẫn qua loa.Sáng tinh mơ Trương Nhất Binh và đám trưởng lão Trương gia đứng ở trước cửa trạch viện đón khách.Tuy rằng có rất nhiều gia tộc thế lực quyết định không tham gia lễ tang của Trương Mẫn, nhưng vẫn còn nhiều gia tộc thế lực đến dự. Nên trước cửa trạch viện Trương gia từ sáng sớm đã đông người, từng nhóm khách nườm nượp đến.Người không ít nhưng Trương Nhất Binh và trưởng lão Trương gia biểu tình cực kỳ khó xem.Vì đến bây giờ các gia tộc thế lực nặng ký trong Hạo Phong thành chỉ có một Cổ gia phái người tới, và chỉ phái chủ quản thay mặt tới dự, không có đẳng cấp trưởng lão.Khi mặt trời dần treo trên đỉnh đầu mọi người, dòng người trở nên thưa thớt.Trong sân, nhiều đứng đầu gia tộc tụ lại với nhau.- Ha ha, nhiều người đến nhưng ít thấy đại nhân vật nặng ký.- Đúng rồi, xem ra uy áp của thành chủ ảnh hưởng rất lớn, những gia tộc lớn sợ chọc thành chủ khó chịu nên không phái người tới.- Chắc Trương Nhất Binh sẽ thấy khó ở, có lẽ không ngờ đến tham gia lễ tang của Trương Mẫn chỉ có những gia tộc thế lực nhỏ như chúng ta.- Nếu biết người gia tộc lớn không đến thì ta chẳng tới làm gì, dù sao nhiều gia tộc không ai đến, Trương Nhất Binh không thể chỉ ghi hận ta đi?Một số người tụ tập xì xầm to nhỏ, có người vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.Nơi nào cũng không thiếu kẻ ghét người ta sống sướng.Ngoài cửa chính trạch viện Trương gia.Một trưởng lão khẽ thở dài: - Ài.Những người khác nhìn trưởng lão, nhẹ lắc đầu, họ biết tại sao trưởng lão này than dài.Tộc trưởng Trương Nhất Binh nói: - Đã tốt lắm rồi, nếu không có Cảnh Ngôn tiên sinh sợ là không nhiều người như vậy lại đây.Nghe vậy các trưởng lão khác gật gù.Một vị trưởng lão nhíu mày nói:- Những người đó e rằng không biết thành chủ đại nhân và Cảnh Ngôn tiên sinh đã giải hòa rồi? Nếu họ biết chắc đã đến.Trương Nhất Binh cười nhạt:- Trương gia chúng ta đã thông báo tin tức, họ có tới hay không là chuyện của họ. Gia tộc có ai tới hoặc không chẳng làm ta có cảm xúc gì, nhưng Lưu gia . . . hơi khiến người thất vọng đau khổ.Nghe Trương Nhất Binh nói, các vị trưởng lão mặt hơi xanh. Lưu gia không có ai đến làm người Trương gia khó chịu, trong một chốc khó nguôi ngoai.Một trưởng lão chợt biến sắc mặt nhìn chằm chằm đằng trước:- Tộc trưởng mau nhìn, người Tống gia đến!Mấy người đi tới.Đám người Trương Nhất Binh nhìn chăm chú.Trương Nhất Binh giật mình thì thào: - Nhị trưởng lão, tam trưởng lão, cửu trưởng lão, thập nhị trưởng lão Tống gia?Cửu trưởng lão lẩm bẩm:- Tống gia đến làm gì?Trương gia và Tống gia không có nhiều giao tiếp, bây giờ vì Cảnh Ngôn và Tống gia xung đột khiến Trương gia có địch ý với Tống gia.Đại trưởng lão Trương gia trầm giọng nói: - Chắc không phải đến gây sự đi?Trương Nhất Binh vội nói: - Cẩn thận chút, hôm nay là lễ tang của Trương Mẫn, tuyệt đối không thể xảy ra sự cố! Nhưng người Tống gia chắc không lỗ mãng vậy, Cảnh Ngôn tiên sinh còn trong Trương gia ta, chẳng lẽ họ dám đến gây sự? Không sợ Cảnh Ngôn tiên sinh lại đi Tống gia một chuyến?Cảnh Ngôn diệt tộc trưởng Tống gia Tống Trung Sơn kèm theo mười trưởng lão thực lực cường đại, giờ thực lực của Tống gia giảm mạnh. Nếu Cảnh Ngôn lại đi lần nữa thì Tống gia khỏi lăn lộn trong Hạo Phong thành. Trừ lão tộc trưởng Tống gia ra có lẽ Trương gia dư sức nghiền ép Tống gia.Trong khi đám người Trương Nhất Binh nghi ngờ, nhị trưởng lão Tống gia mỉm cười đến gần, chắp tay chào:- Trương tộc trưởng.Nhị trưởng lão Tống gia đi đầu, trưởng lão khác đều chắp tay chào.Nhị trưởng lão Tống gia bi thương nói: - Hài tử Trương Mẫn là hạt mầm tốt, đáng tiếc. Các vị Trương tộc trưởng nén bi thương.Đám người Trương Nhất Binh sửng sốt.Tạm không nói biểu tình và ngữ điệu của nhị trưởng lão Tống gia có phải giả tạo, dù thật sự giả tạo thì thái độ này không giống tới gây sự. Hơn nữa Tống gia bày ra long trọng, đến bốn vị trưởng lão, người bình thường không thể được đãi ngộ như vậy.Trương Nhất Binh phản ứng nhanh nhẹn, sắc mặt như thường chắp tay nghênh đám người Tống gia vào:- Nhị trưởng lão, tam trưởng lão . . . mời vào trong.Miễn người Tống gia không phải tới gây sự Trương gia đương nhiên hoan nghênh. Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, hiện giờ thực lực của Tống gia vẫn ở trên nhiều gia tộc hạng hai, huống chi còn lão tộc trưởng Đạo Linh cảnh đỉnh ở.Đám người trong trạch viện Trương gia đang nhỏ giọng trào phúng lễ tang, bỗng thấy đám trưởng lão Tống gia đến, cả đám lộ vẻ giật mình. Giống như nhóm Trương Nhất Binh, bọn họ không ngờ Tống gia sẽ phái người đến tham gia lễ tang của Trương Mẫn.Họ cho rằng dù là ai đến thì người Tống gia tuyệt đối không nên tới. Hết chương 446.



Bạn cần đăng nhập để bình luận