Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 978. Khu Hổ Thôn Lang



Chương 978. Khu Hổ Thôn Lang



Cảnh Ngôn đang thiếu thần tinh tu luyện, hắn vung tay nói: - Ta nhận thần tinh, các ngươi xéo đi!Năm người liên tiếp cảm ơn:- Đa tạ gia gia đại nhân!Sau khi Manh Sơn Ngũ Hổ như ong vỡ tổ xông hướng khe hở. Lão Đại lại bị kẹt, Lão Nhị nóng nảy đạp mông bự đẩy Lão Đại vào.Lão Đại rú lên:- A! Lão Đại tức giận quát: - Tên khốn nào đá ta!?Tiếng quát xa dần.Mai Thanh xoe tròn mắt nhìn Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn ca ca . . . Cảnh Ngôn cười nói: - Trong chiếc tu di giới chỉ này có hơn hai vạn bốn ngàn thần tinh nhất giai, chúng ta mỗi người một nửa.Mai Thanh rối rít xua tay, kiên quyết từ chối:- Vậy sao được, ta không cần! Nếu không có Cảnh Ngôn ca ca thì chỗ tu luyện đã bị năm người kia cướp đi, ta làm sao có thể lấy số thần tinh này.Một lý do nữa là Mai Thanh không dám nhận, dù sao nàng mới quen Cảnh Ngôn, không biết tính hắn. Mai Thanh lo lỡ như Cảnh Ngôn cố ý thử nàng, nếu nàng nhận một nửa thần tinh làm hắn giận thì mất nhiều hơn được, không chừng vừa chẳng lấy được thần tinh vừa bị đuổi đi.Huống chi hiện giờ rất tốt, có cường giả như Cảnh Ngôn dù võ giả khác phát hiện nơi ẩn khuất này cũng không sợ bị cướp. Một cường giả tình nghi là Hư Thần tam tinh, nguyên Trùng Điệp Phong không bao nhiêu người có thể cướp chỗ tu luyện từ tay hắn.Cảnh Ngôn cất thần tinh:- Vậy tu luyện tiếp đi.Hai người tiếp tục tu luyện.Bên ngoài khe hở vách núi.Lão Đại Manh Sơn Ngũ Hổ tức giận nhìn bốn người khác:- Mới rồi là tên khốn nào đá ta?Bốn người ngây thơ vô tội lắc đầu.Lão Nhị dời đề tài:- Đại ca, chúng ta không còn thần tinh, làm sao bây giờ?Mới nãy là Lão Nhị đá, nhưng gã tuyệt đối không thừa nhận, nhóm Lão Tam cũng sẽ không tố cáo.Lão Đại lộ vẻ mặt đắc ý nói: - Hừ, ta chỉ giao ra thần tinh nhất giai, lén giữ lại kết tinh pháp tắc.Một khối kết tinh pháp tắc giá trị một ngàn thần tinh nhất giai.Mấy người reo lên:- Đại ca quá thông minh!- Đại ca của chúng ta đúng là lợi hại, biết lén giữ lại kết tinh pháp tắc.- Tốt quá!Cảnh Ngôn chỉ kêu họ giao ra thần tinh chứ không bắt nộp tài nguyên khác.Lão Đại hung hăng nói: - Tiểu tử đó dám cướp thần tinh của Manh Sơn Ngũ Hổ chúng ta, thật là gan to bằng trời!Lão Ngũ phân tích:- Đại ca, tiểu tử đó thực lực không tệ, huynh đệ chúng ta hình như yếu hơn hắn một chút.Lão Đại trừng mắt:- Đối phó tiểu tử đó còn cần huynh đệ chúng ta tự ra tay sao? Ngu xuẩn!Mắt Lão Tam sáng rực hưng phấn nói: - Đại ca có kế sách đối phó hắn?Lão Đại híp mắt cười nói: - Hừ, lão tử chợt nhớ một kế xua cọp đuổi sói. Các ngươi không quên Hư Thần tam tinh trên ngọn núi mới đánh chúng ta đi?Lão Ngũ nghiến răng nghiến lợi nói: - Sao quên được, chúng ta bị hắn đánh bầm dập. Tên khốn chết tiệt, Manh Sơn Ngũ Hổ chúng ta quyết không tha cho hắn!Lão Đại càng nói càng hưng phấn, tự cười hể hả:- He he, chúng ta lén nói cho người kia biết nơi có linh khí đậm để hắn tới đối phó tiểu tử bên trong. Ha ha ha, cho bọn họ chó cắn chó chẳng phải là diệu kế?Mấy người khác vuốt mông ngựa nịnh hót:- Đại ca anh minh!Lão Đại nhướng mí mắt nói: - Nhảm nhí, lão tử không anh minh thì sao làm đại ca của các ngươi?Trên một ngọn núi đậm linh khí.Một cường giả đẳng cấp Hư Thần tam tinh thấy Manh Sơn Ngũ Hổ chạy về, trầm giọng quát:- Mấy tên ngu các ngươi còn dám trở về?Năm lũ ngu này mới rồi định cướp núi của gã, bị gã đánh bờm đầu bỏ chạy, mới qua không lâu lại trở về.Lão Đại thấy đối phương lại định đánh vội hét lên: - Ngừng!Lão Đại mắt cún nói: - Vị đại nhân này, chúng ta phát hiện một bí mật, đại nhân muốn biết không?Hư Thần tam tinh không cho là đúng nói: - Năm tên ngu ngốc các ngươi mà phát hiện ra được bí mật gì?Hư Thần tam tinh này tên Sài Dương, thiên phú rất cao, tu luyện hơn ba ngàn năm đã đến đẳng cấp tam tinh.Manh Sơn Ngũ Hổ thề thốt:- Đại nhân, chúng ta thật sự phát hiện một bí mật!- Đúng rồi, là bí mật ghê gớm.Sài Dương hừ lạnh một tiếng: - Nói đi, ta chờ xem năm đồ ngu phát hiện được bí mật gì. Hừ, nếu dám lừa gạt lãng phí thời gian của ta thì đừng trách ta trở mặt.Lão Đại hoa tay múa chân miêu tả:- Đại nhân, chúng ta phát hiện một chỗ tu luyện rất tốt, ở đó linh khí và pháp tắc cực kỳ thuần khiết. Ta nghĩ nó, ưm, hơn ngọn núi này gấp vài lần. Với thực lực của đại nhân nên đi chỗ đó tu luyện.Sài Dương giơ tay tính đánh người:- Chỗ tu luyện? Linh khí đậm hơn nơi này gấp mấy lần? Mấy tên ngu này tưởng ta khờ giống các ngươi sao? Nơi tốt như vậy các ngươi không tự mình chiếm mà chạy tới cho ta biết?Manh Sơn Ngũ Hổ đồng thanh kêu lên: - Ngừng!Lão Đại nói nhanh:- Đại nhân, chúng ta nói thật ra vậy. Nơi đó bị hai võ giả chiếm, chúng ta đánh với họ nhưng không thắng nên . . . Sài Dương nổi lên hứng thú:- A? Lão Ngũ đảo tròng mắt nói: - Hai võ giả đó mạnh hơn chúng ta một chút, đại nhân nhìn xem, trừ vết thương mới bị đại nhân đánh ra không có cái mới.Sài Dương nhìn mấy người, bọn họ trừ đội đầu heo ra đúng là thân thể không có vết thương khác.Sài Dương hơi động lòng:- Các ngươi xác định chỗ tu luyện đó linh khí và pháp tắc càng đậm?Dù sao cách thử thách tuyển chọn còn vài tháng, nếu tìm ra nơi tu luyện càng tốt thì sẽ được lợi lớn.Lão Đại vỗ ngực thề thốt:- Đại nhân không tin chúng ta sao? Chúng ta làm sao dám lừa đại nhân?Sài Dương trầm ngâm nói: - Ta tin các ngươi một lần, đi trước dẫn đường đi.Cho bọn họ đi trước dẫn đường, nếu mấy tên ngu này dám lừa gã thì sẽ đập cho một trận nữa.Manh Sơn Ngũ Hổ dẫn Sài Dương đến trước khe hở vách núi.Lão Đại vươn tay chỉ:- Đại nhân, chỗ tu luyện ẩn sau khe hở đó, đại nhân thấy nơi này giấu kín không? Người bình thường không thể tìm thấy.Sài Dương liếc Manh Sơn Ngũ Hổ một cái, uy hiếp:- Các ngươi chờ ở đây, nếu ta không thấy đất báu tu luyện mà các ngươi nói thì đừng trách ta!Sài Dương lắc người chui vào khe hở.Manh Sơn Ngũ Hổ trào phúng nói: - Tên ngu đó dám mắng Manh Sơn Ngũ Hổ chúng ta ngu?- Đúng vậy! Siêu đần, chúng ta nói mấy câu đã dụ được hắn lại đây.- Hừ, có lời cho hắn, nếu không phải vì đối phó tiểu tử cướp thần tinh của chúng ta thì còn lâu mới nói cho biết đất báu tu luyện này. Hết chương 978.



Bạn cần đăng nhập để bình luận