Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 757. Lòng Có Ý Xấu



Chương 757. Lòng Có Ý Xấu



Đám Đạo Hoàng tán tu tham gia Huy Hoàng Đạo Tràng vốn không có cảm giác trung thành, nhóm Trịnh Tam Tiếu tiếp xúc với Cảnh Ngôn chỉ ở trong đại hội luận đan.Cảnh Ngôn biểu hiện trong đại hội luận đan khiến người giật mình, nhưng còn kém xa đến tầm làm Đạo Hoàng tán tu phục thật sự.Chín cường giả Đạo Hoàng cảnh tham gia đạo tràng phần lớn vì lấy đan dược của Cảnh Ngôn, đặc biệt họ biết mâu thuẫn giữa hắn và Cổ gia không cách nào hóa giải, hai bên sẽ có trận chiến càng làm họ do dự nhiều hơn.Vì họ không chắc phần thắng của Cảnh Ngôn có cao hơn Cổ gia không, nếu hắn thất bại thì Huy Hoàng Đạo Tràng còn tồn tại không?Trong phòng, Trịnh Tam Tiếu cao giọng nói: - Mấy vị thật có kiên nhẫn, Cảnh Ngôn kêu chúng ta tham gia Huy Hoàng Đạo Tràng, hứa là vào đạo tràng sẽ được đan dược. Nhưng giờ chúng ta không thấy bóng dáng Cảnh Ngôn đâu, các vị không cảm thấy có vấn đề gì sao?Trịnh Tam Tiếu nhìn những người khác, nghiến răng nói: - Theo ta thấy chúng ta đã bị lừa!Một giọng trầm thấp nói: - Trịnh huynh, Cảnh Ngôn minh chủ lừa chúng ta cái gì? Đại Đan Vương Khuê Dương đã nói Cảnh Ngôn minh chủ đang bế quan nên không thể kịp lúc gặp chúng ta.Một giọng nói hơi âm trầm bảo:- Ha ha, Lưu huynh, lòng người cách cái bụng, Cảnh Ngôn có ý nghĩ gì chúng ta khó đoán. Ta phải nói một điều, chúng ta ở lại đây nếu Cảnh Ngôn muốn làm gì với chúng ta thì mọi người sẽ rất nguy hiểm. Các người cũng thấy hôm Cảnh Ngôn giết Đồng Việt, trong ngoài đạo tràng đại trận lớp lớp. Nếu Cảnh Ngôn nhờ vào uy lực đại trận thì các vị ngồi ở đây ai có nắm chắc đối kháng với hắn? Ta nghiêng hướng suy nghĩ của Trịnh huynh, chúng ta đi cho rồi, thừa dịp Cảnh Ngôn còn chưa xuống tay với chúng ta, chờ hắn hành động muốn đi cũng không kịp.Người nói chuyện là một lão nhân mặc trường bào đỏ thẫm, lão ngồi cạnh Trịnh Tam Tiếu.Những người khác lặng im.Bọn họ không cách nào phản bác, họ thấy tận mắt uy lực đại trận Huy Hoàng Đạo Tràng rồi. Nếu Cảnh Ngôn kích phát đại trận đối phó với họ thì đúng là có nguy hiểm trí mạng. Cường giả như Đồng Việt còn nuốt hận tại chỗ, bị Cảnh Ngôn đánh vỡ linh khí phòng ngự mà chết. Bọn họ tự tin vào mình nhưng không tự đại đến mức cảm thấy ngang ngửa Đồng Việt.Một người nói: - Khu tiền bối, xem biểu hiện của Cảnh Ngôn minh chủ trong đại hội luận đan hôm đó chắc hắn không phải loại người âm hiểm xảo trá. Cảnh Ngôn minh chủ làm việc đều là đường đường chính chính, chúng ta cũng thấy khi đám người Cổ Tiên Luân Cổ gia rời đi minh chủ không ngăn cản. Cảnh Ngôn minh chủ và Cổ gia có thù, đổi lại người khác e rằng không làm giống minh chủ được, thả đám người Cổ gia Cổ Tiên Luân rời đi.Người này là võ giả Đạo Hoàng cảnh sơ kỳ hôm đó có nói chuyện với Cảnh Ngôn, hắn nói gã có thể tham gia vào Huy Hoàng Đạo Tràng.Lão nhân Đạo Hoàng cảnh đỉnh họ Lưu nói: - Ta cũng cảm thấy Cảnh Ngôn minh chủ chắc sẽ không lén xuống tay với chúng ta. Trước không nói con người của Cảnh Ngôn minh chủ thế nào, chỉ nói minh chủ thành lập Liên Minh Huy Hoàng đạo tràng là vì hy vọng hút càng nhiều cường giả vào. Nếu Cảnh Ngôn minh chủ xuống tay với chúng ta thì ai dám đến?Lão nhân này là võ giả dùng một gốc Long Văn Cẩm Lý Hoa đổi Vạn Thọ Đan với Cảnh Ngôn, lão cũng vào Huy Hoàng Đạo Tràng.Người trong phòng đại khái chia ra hai phái.Một phe chủ trương tập thể rời đi, phe kia ủng hộ tiếp tục chờ. Tranh luận khá kịch liệt.Cảnh Ngôn đừng ngoài cửa giây lát, hắn dùng thần hồn thấy rõ tình hình bên trong.Khóe môi cong lên, Cảnh Ngôn cất bước vào phòng.Cảnh Ngôn vừa vào tiếng tranh luận ngừng bặt, mọi người cùng nhìn hắn.Hơn một nửa võ giả trông thấy Cảnh Ngôn đều đứng dậy chào:- Cảnh Ngôn minh chủ!- Xin chào minh chủ đại nhân!Chỉ có hai, ba người không ra tiếng.Cảnh Ngôn vẫy tay, mắt lướt qua mấy võ giả không lên tiếng, hắn không so đo với họ.Cảnh Ngôn mở miệng nói: - Để các vị đợi lâu, rất xin lỗi. Chủ yếu vì ngộ đạo trong Võ Đạo nên vội vàng bế quan, không kịp nói trước với các vị.Cảnh Ngôn đang giải thích tại sao mình vắng mặt thời gian dài như vậy.Lão nhân họ Lưu cười nói: - Minh chủ nói quá lời, một, hai tháng không là gì với đám già chúng ta.Lão nhân họ Khu nói: - Cảnh Ngôn minh chủ là người bận rộn, chúng ta đều là tán tu rảnh rỗi nên chờ chút cũng đương nhiên.Cảnh Ngôn nghe câu này con ngươi co rút.Lão nhân họ Khu hình như không có ý tốt, thoáng nghe thì không có gì nhưng chiêm nghiệm lại lời nói có gai, cố ý cô lập Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn nheo mắt nhìn lão nhân họ Khu, mới rồi hắn đứng ngoài phòng nghe người này nói chuyện đã không tốt, chẳng những muốn rời đi còn định kéo người khác đi cùng. Sợ là lão ta vào Huy Hoàng Đạo Tràng không có ý tốt.Cảnh Ngôn nhìn thẳng hỏi: - Tôn tính đại danh của đạo hữu là?Lão nhân chắp tay nói: - Lão phu tên Khu Đạc.Cảnh Ngôn chắp tay đáp lại:- Thì ra là Khu Đạc đạo hữu.Chợt Cảnh Ngôn lạnh lùng nói: - Nếu Khu Đạc đạo hữu cảm thấy tham gia vào Huy Hoàng Đạo Tràng không thoải mái có thể tự rời đi.Cảnh Ngôn thành lập Liên Minh Huy Hoàng đạo tràng là vì tìm trợ lực chứ không phải một con sâu làm rầu nồi canh, Khu Đạc là con sâu đó. Người này mắt lấp lóe làm Cảnh Ngôn cảm thấy âm hiểm, tâm cơ sâu. Cảnh Ngôn dùng thần niệm cảm giác liền xác định người này có ý xấu.Cảnh Ngôn nghi ngờ Khu Đạc cấu kết với Cổ gia, tham gia vào Huy Hoàng Đạo Tràng là để phá hoại.Cảnh Ngôn không cần khách sáo với loại người này, ngươi không muốn ở đây thì xéo.Nghe Cảnh Ngôn nói vậy mặt Khu Đạc sầm xuống, đáy mắt lóe tia sáng lạnh. Nhưng Khu Đạc giỏi che giấu, tia lạnh lẽo vụt qua nhanh, người bình thường không phát hiện được. Nhưng thần niệm bao phủ, sao Khu Đạc có thể qua mắt Cảnh Ngôn? Hắn cảm nhận được tia lạnh đó càng kiên quyết đuổi Khu Đạc ra, để người này lại tuyệt đối là mối họa.Trịnh Tam Tiếu nhíu mày nói: - Cảnh Ngôn minh chủ, Khu huynh không nói gì, minh chủ làm vậy hơi không khách khí.Xem dáng vẻ Trịnh Tam Tiếu thì khá thân với Khu Đạc, thấy thái độ của Cảnh Ngôn với lão nên gã đứng ra bênh vực. Hết chương 757.



Bạn cần đăng nhập để bình luận