Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 330. Tâm Cảnh Biến Đổi



Chương 330. Tâm Cảnh Biến Đổi



Lâm Nham tự mình dẫn Cảnh Ngôn leo lên Đạo Nhất Sơn.Trong khi đi Lâm Nham trò chuyện với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, ngươi phá vỡ kỷ lục của Đạo Nhất học viện chúng ta.Cảnh Ngôn ngạc nhiên nhìn Lâm Nham:- Phá vỡ kỷ lục?Lâm Nham cảm khái nói: - Đúng vậy! Bây giờ ngươi là đệ tử nội viện trẻ tuổi nhất từ xưa đến nay trong Đạo Nhất học viện chúng ta. Trừ ngươi ra đệ tử nội viện trẻ tuổi nhất phải ngược dòng đến hai trăm năm trước, học viện kia lúc ấy đã hai mươi sáu tuổi, lớn tuổi hơn ngươi nhiều.Lâm Nham là điện chủ Sự Vụ Điện Đạo Nhất học viện, cũng là hạ vị trưởng lão của học viện, nên lão biết tư liệu lịch sử khá nổi tiếng trong học viện.Lâm Nham hỏi: - Cảnh Ngôn, ngươi muốn tham gia Bắc Phong hay Nam Phong?Lâm Nham giải thích:- Đệ tử nội viện Đạo Nhất học viện chúng ta có hai phe phái, một là Nam Phong, hai là Bắc Phong. Tiền Trấn bị ngươi giết là đệ tử phái Nam Phong, nếu ngươi chọn Nam Phong e rằng hơi rắc rối. Tiền Trấn tu luyện trong Nam Phong nhiều năm, chắc chắn có chút bằng hữu thân thiết, bọn họ biết Tiền Trấn bị ngươi giết có lẽ sẽ tìm ngươi gây sự.Cảnh Ngôn gật gù nói: - Vậy ta chọn Bắc Phong.Cảnh Ngôn không sợ đám bằng hữu Nam Phong của Tiền Trấn, nhưng hắn không muốn gặp phiền phức. Suốt ngày có đám ruồi bọ nhặng xị bên tai sẽ rất phiền.Lâm Nham dẫn Cảnh Ngôn đi Bắc Phong:- Tốt, vậy chúng ta trực tiếp đi Bắc Phong.Rất nhanh Cảnh Ngôn được sắp xếp chỗ ở mới, giờ hắn đã là đệ tử nội viện nên không thể ở trong Thanh Dương Viên ngoại viện nữa.Bắc Phong là nhiều ngọn núi liên miên hợp thành, Cảnh Ngôn được chia cho một ngọn núi, sau này ngọn núi thuộc về cá nhân hắn. Dưới núi có một bia đá to lớn.Cảnh Ngôn khắc ba chữ Trương Mẫn phong trên bia đá.Sau này tên ngọn núi là Trương Mẫn phong, ngày nào Cảnh Ngôn còn ở Đạo Nhất học viện thì tên ngọn núi sẽ không đổi. Trừ phi có ngày Cảnh Ngôn rời khỏi học viện, không còn là thành viên của Đạo Nhất học viện, hoặc học viện không còn tồn tại, nếu không ngọn núi mãi mãi tên Trương Mẫn phong.Cảnh Ngôn đặt tên này cho ngọn núi để kỷ niệm Trương Mẫn.Trên Trương Mẫn phong, Cảnh Ngôn đứng ở đất trống trước dãy phòng ở, đôi mắt nhìn sương trắng mù mịt phía xa.Một nhóm từ phía dưới đi lên.Đám Bắc Phong lên Trương Mẫn phong của Cảnh Ngôn, chào hỏi.- Hoan nghênh tham gia Bắc Phong!- Sư đệ tên Cảnh Ngôn đúng không? Ta mới nhận được tin nên đến đây ngay.- Ha ha, nghe nói sư đệ Cảnh Ngôn giết Tiền Trấn của Nam Phong có thật không vậy?Cảnh Ngôn khom người chào nhóm đệ tử này:- Các vị sư huynh, sư tỷ!Một võ giả thô kệch phất tay sảng lãng nói:- Đừng khách sáo vậy, Bắc Phong chúng ta không có nhiều quy định, đều là đệ tử Bắc Phong như nhau, thân phận giống nhau.Có người đề nghị:- Cảnh Ngôn mới tham gia Bắc Phong chúng ta, nên chúc mừng Cảnh Ngôn, hôm nay uống cho say đi!Mọi người đồng ý:- Tốt, uống say một bữa! Bình thường mọi người bận rộn hiếm khi có rảnh, nương cơ hội Cảnh Ngôn tham gia Bắc Phong cùng nhau cụng ly!Cảnh Ngôn nhìn nhóm người, hắn không thích uống rượu nhưng không tiện từ chối những đồng môn nhiệt tình, đành đi theo họ.- Nào, uống!- Cảnh Ngôn, ta phải kính ngươi một ly, xem tuổi của ngươi chừng hai mươi đúng chứ? Nhưng ngươi có thể giết Tiền Trấn. Mấy tháng trước Tiền Trấn bước vào Đạo Linh cảnh, không dễ đối phó!- Ta cũng kính Cảnh Ngôn một ly! Tại sao? Vì ta từng bị Tiền Trấn nhục nhã trước mặt mọi người, đáng tiếc ta không đánh lại hắn. Cảnh Ngôn đã báo thù cho ta, phải kính Cảnh Ngôn một ly mới được!- Cạn!- Ha ha ha! Sướng!Một đám đệ tử Bắc Phong cụng ly trên Trương Mẫn phong, uống rượu một canh giờ sau mới giải tán.Thời gian như nước chảy, chớp mắt qua một tháng.Trong thời gian này Cảnh Ngôn không bước ra Trương Mẫn phong nửa bước, công việc hàng ngày của hắn là luyện đan, tu luyện diễn luyện võ học Thánh Quang kiếm pháp.Trong một tháng Cảnh Ngôn đổi tài liệu từ Hiệp Hội Đan Sư đã bị hắn dùng hết, thay thế là một đống đan dược các loại.Thực lực cá nhân của Cảnh Ngôn vững vàng tăng tiến, dần đến gần cực hạn Tiên Thiên đỉnh.Có Thanh Minh Đan trung hòa, lúc trước Cảnh Ngôn sử dụng năng lượng hồn tinh cao cấp hầu như bị hấp thu hết.- Nên đi đổi bí pháp!Hôm nay Cảnh Ngôn rời khỏi Trương Mẫn phong đi bảo khố học viện.Trong bảo khố học viện có nhiều loại bí pháp, qua sàn lọc Cảnh Ngôn chọn một loại bí pháp tên Thiểm Linh.Hiệu dụng chính của Thiểm Linh là tăng tốc độ công kích của kiếm pháp.Cảnh Ngôn chọn Thiểm Linh làm bí pháp đầu tiên của mình chủ yếu vì Thiểm Linh có thể kết hợp với Thiên Không Chi Dực.Thiểm Linh không có hiệu quả tăng lực lượng, nhưng tu luyện bí pháp này đến tột độ là có thể tăng tốc độ kiếm pháp công kích hơn gấp đôi. Phối hợp với Thiên Không Chi Dực của Cảnh Ngôn thì uy lực rất lớn.Nếu tu luyện Thiểm Linh đến cực hạn, khi đối mặt võ giả như Tiền Trấn, Cảnh Ngôn chủ động công kích có lẽ đối thủ không kịp chống cự có hiệu quả, sẽ bị đánh chết. Hơn nữa Cảnh Ngôn còn nắm giữ kiếm ý, kiếm ý phối hợp bí pháp Thiểm Linh, uy thế không đơn giản là một cộng một.Còn hơn nửa tháng là đến ngày Cảnh Ngôn và Thương Khúc quyết đâu. Cảnh Ngôn lo chuẩn bị, tập trong vào việc tu luyện bí pháp Thiểm Linh.Trong bảo khố Cảnh Ngôn lại tiêu hao chút đan dược đổi năm mươi vạn điểm, mua bí pháp Thiểm Linh tốn hết ba mươi vạn điểm.Trừ Thiểm Linh ra Cảnh Ngôn đổi thêm hai hồn tinh cao cấp, chờ không lâu sau lúc thăng cấp Đạo Linh cảnh là hắn cần dùng chúng.Cảnh Ngôn rời khỏi bảo khố nhưng không về Trương Mẫn phong ngay, hắn một mình ra khỏi Đạo Nhất học viện.- Không biết Tử Kỳ bây giờ sao rồi.Sau khi Trương Mẫn chết tâm cảnh của Cảnh Ngôn lặng lẽ thay đổi một chút, hắn càng xem trọng người mình để ý hơn.Cảnh Tử Kỳ là một trong những người Cảnh Ngôn quan tâm nhất trên cõi đời này.Cảnh Ngôn định đi Hồng Liên học viện thăm Cảnh Tử Kỳ, lần trước gặp mặt nàng đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ. Cảnh Ngôn định lần này thăm Cảnh Tử Kỳ sẽ tặng nàng một ít đan dược, trợ giúp nàng tăng cao thực lực. Hết chương 330.



Bạn cần đăng nhập để bình luận