Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 960. Sinh Đôi Rồng Phượng



Chương 960. Sinh Đôi Rồng Phượng



Năm sau.Đông Lâm thành, trạch viện Cảnh gia.- Oe oe oe!- Oe oe oe!Cảnh Ngôn nóng ruột nóng gan đi qua đi lại ngoài phòng, chợt nghe tiếng khóc từ trong phòng vọng ra.Cảnh Ngôn mừng rỡ:- Sinh rồi?Trong đầu Cảnh Ngôn chỉ có một suy nghĩ là bé con đã chui ra khỏi bụng Cao Phượng.Sau đó Cảnh Ngôn cau mày:- Không đúng! Tiếng khóc . . . kỳ lạ, sao không giống nhau?Tiếng khóc trong phòng rõ ràng là hai loại, tuy không quá rõ ràng nhưng Cảnh Ngôn nghe ra được.Cảnh Ngôn đang khó hiểu thì cửa phòng mở ra từ bên trong.Bà lão đi ra, vẻ mặt vui mừng báo tin vui cho Cảnh Ngôn:- Chúc mừng chúc mừng, phu nhân bình an sinh đôi rồng phượng!Cảnh Ngôn ngây:- Cái gì? Sinh đôi rồng phượng?Cảnh Ngôn không ngờ Phượng nhi mang thai hai bé con, một trai một gái.Cảnh Lục Nam đứng gần đó cười sang sảng, đến gần vỗ vai Cảnh Ngôn:- Ha ha ha! Tiểu tử lợi hại dữ!Sở Liên Tinh nạt:- Còn đứng ngây ra đó? Không mau vào xem Phượng nhi!Cảnh Ngôn chợt tỉnh giấc mộng, vội vàng lao nhanh vào phòng:- A? Đúng rồi! Mau vào xem!Thật ra dùng thần lực điều tra thì dễ dàng biết Cao Phượng mang bầu sinh đôi, nhưng Cảnh Ngôn không làm như vậy, Cao Phượng cũng không cố ý xem xét.Trong phòng, Cao Phượng nằm trên giường, hai đứa bé đang huơ nắm tay nhỏ khóc ngoe ngoe, giọng rõ to.Cảnh Ngôn khẽ kêu:- Phượng nhi.Cao Phượng mỉm cười, đôi mắt tràn ngập tình thương từ mẫu nhìn hai đứa bé:- Tướng công mau nhìn xem hai bé đáng yêu này.Tin con của Cảnh Ngôn chào đời nhanh chóng truyền khắp thế giới.Nhiều võ giả từ bốn phương tám hướng đến Đông Lâm thành Thiên Nguyên đại lục chúc mừng, mang theo vô số trân bảo tặng cho hai đứa bé mới ra đời.Cảnh Ngôn nhận hết, đối với hắn những món quà này không đáng gì nhưng nó đại biểu tấm lòng.Cảnh Ngôn đặt tên cho con trai:- Nhóc này tên Cảnh Vân.Cảnh Ngôn nhìn Cao Phượng, cười hỏi: - Phượng nhi thấy tên này thế nào?Cao Phượng gật đầu nói: - Tên rất dễ nghe, nam hài gọi là Cảnh Vân đi.Trong đầu Cảnh Ngôn lướt qua nhiều cái tên:- Ưm, còn bé thứ hai thì . . . Trước khi Cảnh Ngôn nói ra tên của nữ nhi thì Cao Phượng giành trước:- Tướng công, gọi là Đông Tuyết đi!Đông Tuyết, Cảnh Đông Tuyết.Nghe tên này tim Cảnh Ngôn rung lên, nhìn Cao Phượng.Cao Phượng híp mắt hỏi: - Không được sao?Cảnh Ngôn do dự nói: - Không phải không được nhưng . . . Cao Phượng nói: - Vậy gọi là Đông Tuyết, tên này dễ nghe, ta rất thích.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Được, nghe lời Phượng nhi, nữ nhi của chúng ta tên Đông Tuyết. Cảnh Vân, Cảnh Đông Tuyết.Cảnh Ngôn biết Cao Phượng đặt cho nữ nhi cái tên Đông Tuyết sợ là liên quan Bạch Tuyết. Cảnh Ngôn luôn nhớ Bạch Tuyết, Cao Phượng làm thê tử của hắn sao có thể không biết? Cảnh Ngôn thầm cảm kích Cao Phượng, nhưng hắn không nói ra, giấu cảm động dưới đáy lòng.Thời gian trôi qua từng ngày.Cảnh Vân, Cảnh Đông Tuyết thoáng chốc đã mười tuổi, hai đứa trẻ thiên phú Võ Đạo rất cao, được Cảnh Ngôn bồi dưỡng nên chúng mới mười tuổi đã lần lượt bước vào cảnh giới Tiên Thiên.Tuy là song sinh nhưng tính cách khác nhau rất lớn. Cảnh Vân cực kỳ hoạt bát, tính cách Cảnh Đông Tuyết thì điềm tĩnh. Khi tu luyện Cảnh Đông Tuyết nghiêm túc hơn, nên cô bé thăng cấp Tiên Thiên trước Cảnh Vân.Hai đứa trẻ thăng cấp Tiên Thiên không lâu sau Cao Phượng thuận lợi lên Thánh Đạo cảnh.Sau khi cảnh giới ổn định Cao Phượng bế quan, bắt đầu luyện hóa Pháp Tắc Chi Tổ. Chờ luyện hóa xong pháp tắc này Cao Phượng sẽ từ Thánh Đạo cảnh mới trực tiếp bước vào đẳng cấp Hư Thần, khi đó nàng sẽ là cường giả mạnh nhất thế giới này đứng sau Cảnh Ngôn.Cao Phượng bế quan suốt năm năm.Sau khi Cao Phượng xuất quan Pháp Tổ đã bị luyện hóa, cảnh giới của nàng đến Hư Thần. Trước khi bế quan Cảnh Ngôn chuẩn bị đủ tài nguyên cho Cao Phượng, bao gồm Bổ Thiên Đan, thần tinh các loại. Nên lúc bế quan Cao Phượng luyện hóa Pháp Tổ nắm giữ vạn pháp tắc rồi trùng kích Hư Thần ngay.Trước sau mất năm năm, Cao Phượng thành công, nàng và Cảnh Ngôn cùng là võ giả Hư Thần. Trong Tử Phủ đã có thần lực uy năng mênh mông chuyển động, không còn là nguyên khí.Cao Phượng thăng cấp Hư Thần là việc đáng chúc mừng, Cảnh Ngôn cố ý bày tiệc để cả gia đình tụ lại.Phụ thân Cảnh Lục Nam, mẫu thân Sở Liên Tinh, ca ca Cao Triển của Cao Phượng sớm đến.Tiệc tối bắt đầu, cả nhà ngồi quanh bàn ăn, không nhiều người nhưng vui vẻ hòa thuận.Tuy nhiên . . . Cảnh Ngôn hỏi Cảnh Đông Tuyết:- Đông Tuyết, ca ca của ngươi đâu? Nó lại chạy đâu rồi sao còn chưa lại đây?Cảnh Vân ra đời sớm hơn nên làm ca ca, Cảnh Đông Tuyết là muội muội.Cảnh Đông Tuyết cau chân mày liễu nói: - Cảnh Vân suốt ngày chỉ biết ra ngoài quậy, nữ nhi cũng không biết Cảnh Vân giờ đi đâu nữa. Nhưng chắc Cảnh Vân ở chung với đám bằng hữu không ra gì.Nhìn ra được Cảnh Đông Tuyết không quá kính trọng ca ca Cảnh Vân.Cảnh Ngôn hừ mũi:- Tiểu tử khốn này, sáng sớm ta đã dặn nó sớm về nhà rồi.Tiểu tử khốn Cảnh Vân ngày càng kỳ cục.Cao Triển cười tủm tỉm khuyên nhủ:- Thôi thôi, người trẻ tuổi luôn ham chơi.Cao Triển là ca ca của Cao Phượng, cữu cữu của Cảnh Vân, Cảnh Đông Tuyết. Mấy năm nay Cao Triển có nhiều tài nguyên tu luyện nhưng giờ mới có tu vi Đạo Vương cảnh, chưa đến Đạo Hoàng cảnh. Về thiên phú Võ Đạo Cao Triển kém cỏi chút, sợ là sau này nếu không có bất ngờ thay đổi gì gã chỉ có hai, ba mươi phần trăm cơ hội vào Thánh Đạo cảnh.Cảnh Vân, Cảnh Đông Tuyết đã mười lăm tuổi.Cảnh Đông Tuyết đỡ chút, chăm chỉ tu luyện, phần lớn thời gian không bước ra trạch viện Cảnh gia. Cảnh Vân thì ngày càng ăn chơi, đặc biệt năm năm Cao Phượng bế quan không ai răn dạy. Người Đông Lâm thành vì thân phận của Cảnh Vân ở mặt ngoài không dám nói gì, nhưng sau lưng bàn tán cảm thấy gã tương lai không thể sánh bằng phụ thân Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Ngày càng kỳ cục, không thể dung túng nó nữa.Cảnh Ngôn lấy tinh thạch truyền tin ra truyền tin cho Cảnh Vân, ra lệnh gã trong vòng một tách trà phải có mặt.Chưa đến một tách trà Cảnh Vân vội vàng chạy về, gã hơi sợ phụ thân, không dám làm trái lệnh phụ thân. Hết chương 960.



Bạn cần đăng nhập để bình luận