Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 409. Trương Gia



Chương 409. Trương Gia



Đại hội hai phong mùa này Nam Phong bị Bắc Phong đánh bại, trong vòng một canh giờ ngắn ngủi tin tức truyền khắp Đạo Nhất học viện.Một số đệ tử không đến hiện trường xem lúc nghe tin đa số vẻ mặt hoang mang.Đại hội hai phong không tổ chức liên tục nhưng mười năm một lần được chú ý rất cao trong Đạo Nhất học viện.Trước đại hội có nhiều đệ tử phân tích kết quả đại hội hai phong mùa này, họ cho rằng Bắc Phong vẫn sẽ thua. Nên khi biết kết quả trái gược với suy đoán mới càng bất ngờ, ngạc nhiên hơn.Sau đó họ biết trong đại hội hai phong mùa này then chốt Bắc Phong đánh bại Nam Phong nằm ở Cảnh Ngôn một năm trước thăng cấp nội viện.Cảnh Ngôn đại biểu Bắc Phong xuất chiến, trong trận chiến thứ ba hắn đánh với Đặng Thanh Nam Phong. Trong Đạo Nhất học viện dù là nội viện hay ngoại viện Đặng Thanh đều nổi tiếng như cồn. Cảnh Ngôn ba kiếm giết Đặng Thanh tu vi Đạo Linh cảnh hậu kỳ, tin tức làm mọi người chấn động vô cùng.Cảnh Ngôn đến Sự Vụ Điện, điện chủ Sự Vụ Điện Lâm Nham rất nhanh tới gặp hắn.Lâm Nham luôn đối xử tốt với Cảnh Ngôn. Lúc Hình Pháp Điện định chế tài Cảnh Ngôn, Lâm Nham còn ra mặt bênh hắn một tiếng. Nhưng khi đó thái độ của Lâm Nham đối với Cảnh Ngôn ít nhiều mang tư thái người bề trên, không phải lão cố ý tự cao vênh váo gì mà đây là sự thật. Lâm Nham là điện chủ Sự Vụ Điện, còn là hạ vị trưởng lão, sao có thể xem đệ tử ngoại viện Cảnh Ngôn ngang hàng mình được?Lần này Lâm Nham gặp Cảnh Ngôn đã có hơi hướm ngang hàng, lão biết hắn ba kiếm giết Đặng Thanh, thực lực như thế e rằng mạnh hơn lão chút. Lâm Nham tự hỏi dù lão ra tay cũng khó giết Đặng Thanh Đạo Linh cảnh hậu kỳ dễ dàng.Quan trọng nhất là tốc độ tiến bộ Võ Đạo của Cảnh Ngôn như thần, hơn một năm hắn đã trưởng thành đến tình trạng đáng sợ như vậy, nếu qua vài năm nữa còn cỡ nào?Cảnh Ngôn bây giờ là Đạo Linh cảnh sơ kỳ, nếu hắn đột phá thành Đạo Linh cảnh trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ, trong địa vực Lam Khúc quận thành võ giả Đạo Linh cảnh có ai đối kháng lại Cảnh Ngôn?Có thể nói mười năm tương lai Cảnh Ngôn sẽ trưởng thành võ giả đỉnh cao nhất trong địa vực Lam Khúc quận thành.Hai người ở trong phòng chắp tay chào nhau:- Điện chủ Lâm Nham!- Cảnh Ngôn!Cảnh Ngôn nói rõ ý đồ:- Ta đến Sự Vụ Điện vì muốn kính nhờ Sự Vụ Điện thẩm tra giúp tư liệu của sư tỷ Trương Mẫn.Lâm Nham phất tay nói: - Chuyện nhỏ, ta đi lấy tư liệu đệ tử Trương Mẫn ngay.Đừng nói chuyện cỏn con này, dù là việc hơi khó làm, miễn Cảnh Ngôn lên tiếng là Lâm Nham sẽ cố gắng làm được.Lâm Nham sai chấp sự Sự Vụ Điện Hà Côn lấy tin tức đăng ký của Trương Mẫn đến, theo sau tự tay giao cho Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn đọc qua biết Trương Mẫn đến từ một thành phố tên Hạo Phong thành trong địa vực Lam Khúc quận thành.Lâm Nham cũng thấy tư liệu Trương Mẫn mà Cảnh Ngôn cầm trên tay, nói: - Hạo Phong thành này nằm ở đông bộ địa vực Lam Khúc quận thành, hơi hẻo lánh. Trương Mẫn là thành viên Trương gia, Trương gia có thế lực nhất định trong Hạo Phong thành.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Ừm, ta định đi một chuyến Hạo Phong thành đưa di thể của sư tỷ Trương Mẫn trở về.Lâm Nham nói: - Nếu là việc nhỏ này thì có thể phái người đi làm.Ý của Lâm Nham là Cảnh Ngôn không cần đích thân làm chuyện này, Đạo Nhất học viện phái đại ai đó đi là có thể hoàn thành nhiệm vụ.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Ta không làm được gì nhiều cho sư tỷ Trương Mẫn, tự mình đi một chuyến tốt hơn.Cảnh Ngôn rời khỏi Sự Vụ Điện, đi Hình Pháp Điện.Người Hình Pháp Điện thấy Cảnh Ngôn đến ai nấy biểu tình cực kỳ khó xem, khi họ nghe hắn nói muốn mang xác Trương Mẫn đi liền đồng ý. Hình Pháp Điện bây giờ không muốn dính dáng nhiều với Cảnh Ngôn.Cũng đúng, điện chủ Hình Pháp Điện Ứng Hữu Khuyết còn bó tay với Cảnh Ngôn, tôm tép như họ đi khó xử hắn? Trừ phi bọn họ không muốn sống.Chọc giận Cảnh Ngôn bị hắn chém cho một nhát bọn họ không đỡ nổi.Hôm sau Cảnh Ngôn rời khỏi Đạo Nhất học viện, Lam Khúc quận thành chạy hướng Hạo Phong thành phía đông bộ.Mấy ngày sau Cảnh Ngôn đến Hạo Phong thành.Hạo Phong thành không phải thành phố to lớn, nhưng nó lớn hơn Đông Lâm thành một chút.Trong địa vực Lam Khúc quận thành có mấy trăm thành thị, nếu phân chia đẳng cấp thì Đông Lâm thành chắc chắn là thành thị cấp bậc thấp nhất, Hạo Phong thành cao hơn một bậc nhưng kém xa thành phố lớn như Phỉ Thúy thành.Cảnh Ngôn đi vào Hạo Phong thành, rất thuận lợi hỏi thăm địa chỉ Trương gia.Trong tin tức đăng ký của Trương Mẫn ở Sự Vụ Điện Đạo Nhất học viện nói nàng là thành viên của Trương gia, nhưng hồ sơ không ghi tỉ mỉ về Trương gia. Mãi khi Cảnh Ngôn vào Hạo Phong thành, tìm hiểu mới biết tình huống của Trương gia. Ở Hạo Phong thành, Trương gia xem như gia tộc hạng hai, nhưng gia tộc hạng hai trong Hạo Phong thành đặt ở Đông Lâm thành tuyệt đối là gia tộc hạng nhất.Thực lực tổng thể của Cảnh gia và Triệu gia trước khi đại chiến ngang ngửa Trương gia Hạo Phong thành.Cảnh Ngôn đến trước trạch viện Trương gia.Cảnh Ngôn chắp tay nói với hộ vệ đứng trước cửa Trương gia:- Ta là Cảnh Ngôn đệ tử Đạo Nhất học viện, có chuyện muốn gặp tộc trưởng Trương gia.Mấy hộ vệ Trương gia xem xét Cảnh Ngôn, đương nhiên họ không thể nào đã gặp mặt hắn. Nhưng Cảnh Ngôn nói hắn là đệ tử của Đạo Nhất học viện thì họ không dám chậm trễ, cái tên Đạo Nhất học viện dù ở thành phố nào cũng nổi tiếng lừng lẫy. Danh tiếng ba học viện lớn Lam Khúc quận thành không phải đùa chơi.Một hộ vệ khách sáo với Cảnh Ngôn:- Xin chờ một chút, ta đi bẩm báo với tộc trưởng.Hộ vệ xoay người vào trạch viện, Cảnh Ngôn kiên nhẫn đợi.Lòng Cảnh Ngôn nặng trĩu, hắn đến Trương gia để đưa xác Trương Mẫn, không biết người Trương gia có thái độ thế nào.Tộc trưởng Trương gia nghe nói đệ tử Đạo Nhất học viện đến, không biết có chuyện gì nhưng vẫn rất xem trọng việc này. Cảnh Ngôn chỉ đợi khoảng một tách trà hộ vệ liền đi ra, cung kính mời hắn vào.Cảnh Ngôn được đưa đến phòng tiếp khách Trương gia, chờ giây lát có vài võ giả lớn tuổi đi vào.Trong mấy người một vị nhìn Cảnh Ngôn rồi chắp tay hỏi: - Tiểu hữu đến từ Đạo Nhất học viện?Cảnh Ngôn đứng dậy chắp tay chào đối phương:- Ta tên Cảnh Ngôn, đến từ Đạo Nhất học viện Lam Khúc quận thành. Hết chương 409.



Bạn cần đăng nhập để bình luận