Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 660. Ngươi Rốt Cuộc Là Ai?



Chương 660. Ngươi Rốt Cuộc Là Ai?



Trên Thiên Nguyên đại lục quy mô tổ chức sát thủ Ám Dạ rất khổng lồ, có thể nói là tổ chức ám sát số một đại lục. Thành viên trong tổ chức thực lực mạnh nhất chỉ cỡ Đạo Sư cảnh, nhưng bọn họ đông người, mỗi ngày hoàn thành rất nhiều các loại nhiệm vụ ám sát. Bọn họ bó tay với mục tiêu Đạo Vương cảnh nhưng võ giả dưới Đạo Vương cảnh đều nằm trong tầm ngắm của họ.Nay Cổ Dương nắm giữ Ám Dạ.Lúc Đông Lâm thành phong tỏa có ngàn vệ đội do Quận Vương phủ phái đến tuần thành, sát thủ Ám Dạ cũng khó lẻn vào. Cổ Dương từng nhiều lần phái sát thủ ra vào Đông Lâm thành, nhưng những sát thủ này không còn trở về nữa. Kết cục của họ rất rõ ràng, hoặc bị giết hoặc bị bắt.Nhưng nếu Đông Lâm thành mở ra, sát thủ Ám Dạ có thể ồ ạt tràn vào, mai phục quanh trạch viện Cảnh gia là sẽ có nhiều cơ hội. Người Cảnh gia dù co đầu rút cổ trong trạch viện cũng tùy thời bị giết.Nên Cổ Dương mới ngạc nhiên tại sao Đông Lâm thành mở cửa cho mạo hiểm giả lạ vào.Lão nhân mới rồi đi tìm hiểu tin tức trầm giọng nói: - Thiếu gia, tin tức đã xác định, Đông Lâm thành thật sự mở ra, nhiều mạo hiểm giả đã thuận lợi vào Đông Lâm thành.Cổ Dương cười khẩy nói: - Ưm, xem ra Đông Lâm thành thật sự xảy ra tình huống gì. Ha ha, vậy là chúng ta cũng có thể vào thành xem, miễn chúng ta không ra tay thì cỡ như Chu Thượng Vân làm gì được ta?Cổ Dương không thể trực tiếp xuống tay với Cảnh gia, gã có thể không quan tâm Chu Thượng Vân nhưng còn dính líu đến Thánh Chủ. Lão tổ Cổ gia từng dặn dò không thể tiêu diệt Cảnh gia ngoài sáng, dính đến quá nhiều thứ, Cổ Dương không phải người không biết chừng mực. Y không thể lén làm gì đều được nhưng tuyệt đối không thể để lại điểm yếu ở ngoài sáng.Nếu trực tiếp đánh mặt Thánh Chủ, dù Thánh Chủ không muốn trở mặt với Cổ gia cũng sẽ tìm lão tổ Cổ gia nói chuyện.Cổ Dương muốn vào Đông Lâm thành, hai cường giả Đạo Vương cảnh theo bên y không có ý kiến.Trong Đông Lâm thành võ giả mạnh nhất mới chỉ là Đạo Sư cảnh đỉnh, không thể uy hiếp đến Cổ Dương. Huống chi bên cạnh Cổ Dương có hai cường giả Đạo Vương cảnh đỉnh như họ theo sát bảo vệ, lực lượng của họ đủ sức càn quét nguyên Đông Lâm thành trong vòng một ngày.An toàn trăm phần trăm.Ba người nhẹ nhàng nói chuyện chuẩn bị đi Đông Lâm thành.Đột nhiên một thanh âm vang lên trong óc Cổ Dương:- Cổ Dương?Cổ Dương nghe giọng nói liền biến sắc mặt, con ngươi co rút cẩn thận quan sát bốn phía, sau đó y do dự. Vì xung quanh không có ai đáng để y chú ý.Bốn phía không có võ giả ở gần, nhưng giọng nói trong óc y là sao? Đối phương trực tiếp kêu tên rõ ràng quen y, có lẽ biết thân phận thật của y.Hai võ giả Đạo Vương cảnh đỉnh thấy Cổ Dương khác lạ, mở miệng hỏi: - Sao vậy thiếu gia?Cổ Dương nhìn hai trưởng lão, càng kinh sợ hỏi: - Hai vị trưởng lão không nghe thấy có người nói chuyện sao? Người đó kêu tên ta.Nhìn biểu tình của hai trưởng lão thì rõ ràng họ không nghe được giọng nói vừa rồi, tức là chỉ có một mình Cổ Dương nghe thấy thanh âm quỷ dị.Hai người lắc đầu, khó hiểu nhìn Cổ Dương:- Có người nói chuyện? Không thể nào, ta không nghe được.- Ta cũng không nghe thấy.Cổ Dương cau mày, không lẽ gã bị ảo giác? Nhưng hơi quá mức, võ giả Đạo Sư cảnh khi không nghe nhầm?Trong khi Cổ Dương nghi ngờ mình bị ảo giác thì giọng nói lại vang lên trong óc:- Ngươi là Cổ Dương đúng không? Người Cổ gia?Cơ bắp Cổ Dương căng cứng, vã mồ hôi ròng ròng. Mới rồi còn không chắc chắn nhưng lần này Cổ Dương khẳng định trăm phần trăm có người nói chuyện.Khuôn mặt Cổ Dương trở nên hết sức nghiêm túc nói: - Hai vị trưởng lão cẩn thận, có điều lạ.Hai trưởng lão Cổ gia tuy vẫn ngạc nhiên nhưng thấy Cổ Dương nghiêm túc như thế thì lặng lẽ vận chuyển nguyên khí cảnh giác nhìn quét bốn phía.Một bóng người xuất hiện phía chân trời, lấp lóe vài cái đã đến gần ba người Cổ Dương.Người đến tất nhiên là Cảnh Ngôn.Mới rồi Cảnh Ngôn thả ra thần hồn bao phủ Hắc Thạch trấn, định kiếm tung tích Cổ Dương từ mạo hiểm giả săn giết thành viên Cảnh gia, không ngờ y trùng hợp đến Hắc Thạch trấn.Ban đầu Cảnh Ngôn không chắc người này là Cổ Dương, nhưng đoạn đối thoại của ba người khiến hắn xác định.Người trẻ tuổi là Cổ Dương, lớn tuổi là trưởng lão Cổ gia cũng là người được Cổ gia sắp xếp đi theo bảo vệ an toàn cho Cổ Dương.Hai vị trưởng lão trông thấy Cảnh Ngôn, tim rung lên, giờ họ đã biết thiếu gia Cổ Dương không nói bậy, thật sự có điều lạ.Cảnh Ngôn đáp xuống đất nhìn Cổ Dương, mặt không biểu tình thản nhiên hỏi: - Cổ Dương, dự bị tộc trưởng Cổ gia?Trưởng lão Cổ gia đứng trước mặt Cổ Dương, hai người che y ở phía sau, gần như bảo vệ kín kẽ.Cổ Dương không nói chuyện, một vị trưởng lão trầm giọng quát, ánh mắt âm trầm lạnh lùng nhìn Cảnh Ngôn:- Ngươi là ai!?Trưởng lão thả ra nguyên khí muốn cảm ứng tu vi của Cảnh Ngôn, nhưng lão thất bại, điều này càng làm lão căng thẳng hơn. Trông Cảnh Ngôn trẻ măng, trẻ hơn Cổ Dương nhiều nhưng trưởng lão không cảm nhận dao động nguyên khí từ người hắn.Điều này không phù hợp lẽ thường, kỳ lạ.Cảnh Ngôn nhếch mép:- Xem ra không tìm nhầm người.Đôi mắt sâu thẳm giấu sát ý lạnh lẽo.Cổ Dương cố gắng bình ổn nỗi lòng, nhìn thẳng Cảnh Ngôn hỏi: - Ngươi rốt cuộc là ai? Mới rồi là ngươi nói chuyện với ta? Tại sao chỉ có ta nghe được giọng của ngươi? Sao ngươi làm được?Cổ Dương tuy là dự bị tộc trưởng Cổ gia nhưng không biết thần niệm có thể truyền âm.Trên đại lục thường chỉ có thần hồn của võ giả Thánh Đạo cảnh mạnh đến mức ngưng tụ thần niệm. Võ giả Thánh Đạo cảnh đã không tồn tại trên Thiên Nguyên đại lục, Cổ Dương không biết cũng bình thường.Nếu Cổ Vạn Toàn có mặt ở đây chắc biết thần niệm tồn tại, đương nhiên khi lão phát hiện Cảnh Ngôn có thần niệm sẽ sợ hết hồn.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Vừa rồi là ta nói chuyện với ngươi. Cổ Dương, ngươi làm một việc sai lầm không thể tha thứ, ngươi không nên đến địa vực Đông Lâm thành, không nên ám sát tử đệ Cảnh gia. Ngươi không rút kinh nghiệm từ Cổ Ngân Hà.Cảnh Ngôn từ từ lắc đầu nói: - Nếu ta là ngươi chắc chắn sẽ ngoan ngoãn ở trong Cổ gia không đi ra, đương nhiên dù vậy thì cuối cùng vẫn không thể trốn thoát, nhưng ít ra có thể sống lâu chút.Cổ Dương nghe mấy câu này biến sắc mặt, mắt y lộ rõ kinh khủng:- Ngươi rốt cuộc là ai?Cổ Dương không dám tưởng tượng người trước mắt là Cảnh Ngôn đã giết Cổ Ngân Hà. Hết chương 660.



Bạn cần đăng nhập để bình luận