Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 392. Đề Cử Cảnh Thiên Anh



Chương 392. Đề Cử Cảnh Thiên Anh



Đông Lâm thành chỉ xem như thành nhỏ trong địa vực Lam Khúc quận thành, chức vị thành chủ trong thành thị này chắc không quá quan trọng.Dù thế nào Cảnh Ngôn cũng muốn thử một phen, dù không thể xin được chức vị thành chủ cũng quyết không cho người Văn gia trở thành thành chủ Đông Lâm thành.Cảnh Ngôn hỏi dò:- Quận Vương đại nhân, mấy tháng trước thành chủ Hoắc Xuân Dương Đông Lâm thành mất tích đến nay không rõ tung tích. Không biết đã xác định nhân tuyển thành chủ mới chưa?Cảnh Ngôn đã được Mộ Liên Thiên cho biết nhân tuyển thành chủ Đông Lâm thành hầu như quyết định là một trưởng lão của Văn gia. Nhưng ở trước mặt Chu Thượng Vân tốt nhất là giả bộ không biết, như vậy mới không khiến gã phản cảm.Chu Thượng Vân híp mắt nhìn Cảnh Ngôn, gã biết hắn là người Đông Lâm thành, trong thành có Cảnh gia, hắn là tử đệ Cảnh gia. Gần đây Cảnh gia và gia tộc khác trong Đông Lâm thành là Triệu gia chiến tranh, cuối cùng Triệu gia bị diệt. Vị trí thành chủ Đông Lâm thành bỏ trống, e rằng người Cảnh gia cũng theo dõi kỹ.Chu Thượng Vân nghĩ thoáng qua liền biết ý tưởng của Cảnh Ngôn.Chu Thượng Vân mỉm cười hỏi: - Đã có nhân tuyển thành chủ Đông Lâm thành, là Văn Tùng trưởng lão của Văn gia. Thế nào? Cảnh Ngôn có ý với thành chủ Đông Lâm thành?- Quận Vương đại nhân! Ta nói thật đi, Văn gia và ta có thù hận, nếu để người Văn gia đi Đông Lâm thành đảm nhiệm thành chủ sẽ uy hiếp đến phát triển của Cảnh gia. Lúc trước ta xin tổng quản Mộ Liên Thiên dẫn ta vào Quận Vương phủ vì muốn gặp Quận Vương đại nhân, hy vọng đại nhân sẽ đổi ý. Ta biết ta người nhỏ lời nhẹ, nhưng vì sự phát triển của gia tộc đành to gan cầu xin.Cảnh Ngôn không cho rằng Quận Vương không biết chuyện xảy ra trong Đông Lâm thành.Chu Thượng Vân đã sớm biết Văn gia và Triệu gia có quan hệ, vì Triệu gia bị diệt, hai trưởng lão Đạo Linh cảnh của Văn gia chết nên gia tộc này không tiếc mọi giá xoay vần trong Lam Khúc quận thành hòng khống chế Đông Lâm thành.Nghe Cảnh Ngôn nói mấy lời này, Chu Thượng Vân gật gù, biểu tình nghiêm túc hơn.Chu Thượng Vân hỏi: - Ngươi có đề nghị gì về nhân tuyển thành chủ Đông Lâm thành không? Cảnh Ngôn, lần này ngươi giúp ta một việc lớn, nếu ngươi đề cử nhân tuyển thích hợp thì ta có thể đồng ý.Chu Thượng Vân không chú trọng nhân tuyển thành chủ Đông Lâm thành, người Văn gia đảm nhiệm hay người Cảnh Ngôn đề cử chẳng khác biệt gì trong mắt gã. Chỗ khó chủ yếu là áp lực đến từ Văn gia và mấy thế gia lớn. Văn gia đã hy sinh rất lớn vì muốn giành lấy chức vị thành chủ, thuyết phục mấy thế gia Lam Khúc quận thành cùng đề cử trưởng lão Văn gia Văn Tùng đảm nhiệm thành chủ Đông Lâm thành. Nếu Chu Thượng Vân đột nhiên đổi ý thì sẽ làm Văn gia và mấy thế gia bất mãn.Nhưng vì báo đáp nhân tình của Cảnh Ngôn đành bá đạo độc tài độc đoán một lần vậy.Mắt Cảnh Ngôn sáng rực, nghe Chu Thượng Vân hỏi câu này hắn biết có cơ may.Nhân tuyển thì . . . Bản thân Cảnh Ngôn không rảnh nhận chức thành chủ Đông Lâm thành, nếu hắn đảm nhiệm thành chủ thì phải về Đông Lâm thành tọa trấn, hiển nhiên không thích hợp.Đầu óc xoay chuyển, Cảnh Ngôn nghĩ đến một người.Cảnh Ngôn thận trọng nói: - Quận Vương đại nhân, ta cảm thấy trưởng lão Cảnh gia Cảnh Thiên Anh có thể đảm nhiệm. Cảnh Thiên Anh tuy bây giờ chỉ là cảnh giới Tiên Thiên đỉnh nhưng có gia tộc ủng họ, có thể phục chúng.Cảnh Thiên Anh hiện là Tiên Thiên đỉnh, nhưng với thiên phú của lão nếu được tài nguyên sung túc sau này có hy vọng rất lớn thăng cấp Đạo Linh cảnh.Chu Thượng Vân trầm ngâm nói: - Ừm! Tu vi cảnh giới Tiên Thiên đỉnh hơi yếu, nhưng may mà có gia tộc của ngươi ủng hộ, có thể khống chế Đông Lâm thành. Được rồi, vậy thì để trưởng lão của Cảnh gia ngươi đảm nhiệm thành chủ Đông Lâm thành. Nhưng ta nói mích lòng trước được lòng sau, nếu làm Đông Lâm thành quá chướng khí mù mịt thì ta sẽ hỏi tội.Cảnh Ngôn thuận thế nói: - Xin Quận Vương đại nhân yên tâm, ta bảo đảm Đông Lâm thành sẽ phát triển càng lúc càng tốt. Nhưng ta hơi lo bên Văn gia, lỡ Văn gia trả thù thì Đông Lâm thành không ngăn được.Chu Thượng Vân cười lườm Cảnh Ngôn, nhẹ lắc đầu nói: - Tiểu tử này! Ta sẽ khuyên bảo Văn gia.Cảnh Ngôn vội cảm ơn:- Đa tạ Quận Vương đại nhân!Đông Lâm thành hiện giờ đã bị Cảnh gia khống chế, cộng thêm Cảnh Thiên Anh làm thành chủ, có thể nói Đông Lâm thành vững như núi thái. Miễn không có thế lực mạnh như Văn gia xuống tay, Đông Lâm thành không khó phát triển ngày càng lớn mạnh.Chu Thượng Vân phẩy tay với Cảnh Ngôn:- Được rồi, ngươi đi nghỉ ngơi đi, trong thời gian gần đây ngươi tạm ở lại Quận Vương phủ, chờ xác định thành chủ Đông Lâm thành rồi ta sẽ nói ngươi biết.Chu Thượng Vân càng vừa lòng Cảnh Ngôn hơn, tuy Cảnh Ngôn mang đến vấn đề khó khăn cho gã nhưng gã rất vừa lòng sự ổn trọng của hắn.Nếu Cảnh Ngôn là loại người kiêu ngạo, có chút thành tựu đã vểnh đuôi lên trời, có lẽ Chu Thượng Vân sẽ đồng ý điều hắn xin nhưng sau này hai người mất tình cảm.Cảnh Ngôn lên tiếng: - Vâng!Cảnh Ngôn kiềm nén cảm xúc xoay người bước nhanh rời đi.Vấn đề Đông Lâm thành giải quyết viên mãn, tảng đá lớn trong lòng Cảnh Ngôn cũng được dời đi.Ở lại Quận Vương phủ một thời gian vừa lúc thử tu luyện Cửu Dương Liên Thiên, xem hiệu quả của bí pháp luyện thể đỉnh cấp này thế nào.- Cảnh Ngôn!Cảnh Ngôn mới về phòng ở tạm thì thấy Bạch Tuyết mặc váy trắng đứng chờ sẵn.Cảnh Ngôn tiến lên chào:- Thành chủ Bạch Tuyết.Bạch Tuyết nhìn thẳng Cảnh Ngôn:- Chuyện gia gia xin đa tạ ngươi.Cảnh Ngôn cười nói: - Chuyện nhỏ không đáng nhắc đến.Bạch Tuyết hỏi: - Ngươi ở trong Đạo Nhất học viện có ai sinh sự với ngươi không?Cảnh Ngôn sửng sốt, nghe ý Bạch Tuyết hình như trong Đạo Nhất học viện nếu có ai kiếm chuyện với hắn thì nàng sẽ bênh hắn. Đoạn thời gian trước Cảnh Ngôn gặp phiền phức trong Đạo Nhất học viện thật, nhưng đã bị Phương Nhược Vũ giải quyết xong.Cảnh Ngôn cười nói: - Không ai sinh sự với ta trong Đạo Nhất học viện.Bạch Tuyết gật đầu nói: - Ừm, vậy thì tốt. Không có gì nữa, ta đi đây. Ngày mai ta về Đoan Dương thành, sau này ngươi muốn gặp ta cứ đi Đoan Dương thành tìm.Bạch Tuyết nói rồi bước đi.Cảnh Ngôn nhìn bóng lưng Bạch Tuyết, thầm nghĩ tính cách của nàng thật quyết đoán dứt khoát.Cảnh Ngôn lắc đầu đi vào căn phòng tạm ở cũng là phòng hắn đã luyện chế Phổ La Đan, Thủy Mộc Đan. Hết chương 392.



Bạn cần đăng nhập để bình luận