Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 408. Ba Kiếm Chém Giết



Chương 408. Ba Kiếm Chém Giết



Cảnh Ngôn không sử dụng bí pháp Hư Viêm.Giết Đặng Thanh không cần lật ra hết át chủ bài.Thật ra nếu không phải Cảnh Ngôn muốn nhanh chóng giết Đặng Thanh thì hắn chẳng cần dùng Thiên Không Chi Dực, Thiểm Linh làm gì.Khi Cảnh Ngôn ở cảnh giới Tiên Thiên đỉnh sức chiến đấu đã hơn đa số võ giả Đạo Linh cảnh trung kỳ. Lúc trong Đông Lâm thành, Cảnh Ngôn cùng lúc đấu với bốn võ giả Đạo Linh cảnh sơ kỳ, giết cả bốn. Bốn võ giả Đạo Linh cảnh sơ kỳ này không phải loại tầm thường, sức chiến đấu cực kỳ hung hãn. Đặc biệt là sát thủ Ám Dạ và hai trưởng lão Văn gia, dù võ giả Đạo Linh cảnh trung kỳ muốn giết họ cũng không dễ.Nay Cảnh Ngôn thăng cấp thành Đạo Linh cảnh, sức chiến đấu thật sự sánh bằng hậu kỳ, muốn giết một Đặng Thanh dễ như chơi.Nhưng trong trường hợp này muốn giết Đặng Thanh phải hành động thật nhanh. Nếu cho Đặng Thanh có thời gian phản ứng gã sẽ nhận thua, khi dó Cảnh Ngôn buộc phải dừng tay. Dù Cảnh Ngôn không chịu ngừng, phong chủ Nam Phong Hồ Dương phát hiện không thích hợp thì sẽ không đứng trơ mắt nhìn Đặng Thanh bị giết.Nên Cảnh Ngôn chỉ có thể tranh thủ trong thời gian ngắn nhất làm người ta không kịp phản ứng diệt gọn Đặng Thanh.Bùm! Thánh Quang kiếm pháp với uy năng khủng bố bao phủ Đặng Thanh, kiếm quang xuyên qua nhanh đến khiến người không kịp suy nghĩ.Đặng Thanh bản năng dốc hết sức vận chuyển nguyên khí thi triển võ học đón đỡ.Lúc này Đặng Thanh không rảnh nghĩ nhiều, chỉ có thể dốc hết sức ứng đối ngăn cản công kích của Cảnh Ngôn. Người Đặng Thanh dâng lên ánh sáng tím, hiển nhiên gã dùng bí pháp nào đó, độ mạnh nguyên khí tăng lên mảng lớn.Bùm! Kiếm quang quét qua, lực va chạm đáng sợ đánh bay Đặng Thanh.Cảnh Ngôn vận dụng Thiên Không Chi Dực thân hình như hồn ma bám sát.Cảnh Ngôn lại thi triển Thánh Quang kiếm pháp:- Thánh Quang kiếm pháp!Tiếng nổ thứ hai vang lên.Đặng Thanh lại thụt lùi, lần này gã phun ra búng máu. Lần đầu tiên mắt Đặng Thanh tràn ngập kinh hoàng, hoảng sợ nhìn Cảnh Ngôn.Đặng Thanh hé môi muốn thốt ra chữ nhận thua.Cảnh Ngôn chém ra nhát kiếm thứ ba ngay khi Đặng Thanh hé môi:- Thánh Quang kiếm pháp!Hồ Dương không nhịn được nữa hét to một tiếng: - Dừng tay! Cảnh Ngôn, mau dừng tay!Nghe tiếng quát của Hồ Dương, Cảnh Ngôn bĩu môi. Kiếm thứ ba đã thi triển còn kêu dừng tay? Thật là buồn cười!Phập! Kiếm thứ ba vô cùng sắc bén xé rách phòng ngự của Đặng Thanh, kiếm quang đâm vào ngực gã, năng lượng ẩn chứa hơi thở hủy diệt khoảnh khắc phá hoại kinh mạch Võ Đạo, vụ tuyền.Lũ năng lượng tán đi, sự sống của Đặng Thanh cũng nhanh chóng xói mòn.Đặng Thanh há mồm nói một câu rồi ngã xuống:- Sao . . . sao ngươi mạnh như vậy?Cảnh Ngôn liếc xác Đặng Thanh, rút về Thiên Hỏa kiếm, vững vàng đứng tại chỗ.Quảng trường yên tĩnh có thể nghe tiếng kim rơi, mọi người mắt tròn mắt dẹt nhìn Cảnh Ngôn.Tất cả không ai đoán ra kết quả này.Đặng Thanh và Cảnh Ngôn đánh nhau, người chết không phải Cảnh Ngôn mà là Đặng Thanh.Điều này đảo điên nhận biết của mọi người.Xảy ra chuyện gì?Dù Cảnh Ngôn là võ giả Đạo Linh cảnh cũng không thể mạnh đến mức đó đi? Đặng Thanh là võ giả cảnh giới Đạo Linh cảnh hậu kỳ, tu vi gần đỉnh. Thế nhưng bị giết đơn giản như vậy?Trừ lần đầu tiên giao đấu thăm dò ra Cảnh Ngôn chỉ liên tục chém ba kiếm đã giết Đặng Thanh?Hồ Dương trên đài cao hít sâu, mắt tóe lửa. Đặng Thanh là một trong những đệ tử ưu tú nhất Nam Phong của gã, giờ chết như vậy? Hơn nữa Đặng Thanh bị giết đại biểu đại hội hai phong mùa này Nam Phong thua.Đại hội hai phong vốn nắm chắc phần thắng, chỉ vì Cảnh Ngôn làm Nam Phong bị vuột phần thắng.Lửa giận bùng cháy trong lòng Hồ Dương.- Cảnh Ngôn! Đồ khốn kiếp độc ác! Ngươi và Đặng Thanh chỉ luận bàn tỷ thí vậy mà ngươi giết hắn! Ngươi –Giết –Hắn!Giọng nói tức giận của Hồ Dương vang vọng trên bầu trời quảng trường.Khí thế Hồ Dương tăng lên, nguyên khí dao động toàn thân dợm ra tay.Cảnh Ngôn nghe tiếng quát đưa mắt nhìn Hồ Dương, hắn không e ngại khi thấy gã làm động tác muốn đánh mình. Hồ Dương dám xuống tay chưa chắc Cảnh Ngôn không đánh lại gã.Hồ Dương cũng là tu vi Đạo Linh cảnh đỉnh, tuy cũng thuộc hàng đỉnh cao trong cảnh giới đỉnh nhưng Cảnh Ngôn tự tin ỷ vào Thiên Không Chi Dực dù hắn không thể đấu cứng cũng giữ an toàn được. Hồ Dương khó thể giết hắn.Cảnh Ngôn nhếch mép, khinh thường liếc Hồ Dương, hỏi ngược lại:- Mới rồi phong chủ Hồ Dương kêu ta tự tìm Đặng Thanh, sao quên lời mình nói nhanh vậy? Trước đó ta đã nói ta vốn định tự tìm Đặng Thanh, vì phong chủ Bắc Phong chúng ta sợ ta giết Đặng Thanh nên mới nói để phong chủ Bắc Phong ra mặt giao lưu với ngươi. Phong chủ Triệu Kỳ đã nói nhưng phong chủ Hồ Dương trả lời thế nào? Ha ha, giờ ta tự tìm Đặng Thanh, hắn không chịu xin lỗi nên ta giết hắn, phong chủ Hồ Dương lại nói ta độc ác? Không biết phong chủ Hồ Dương muốn ta làm thế nào?Lời nói của Cảnh Ngôn như dao nhọn đâm vào tim Hồ Dương, gã á khẩu câm nín.Cảnh Ngôn nói từng câu là sự thật. Vừa rồi Triệu Kỳ có nói chuyện bia đá của Cảnh Ngôn bị đập, là Hồ Dương kêu hắn tự tìm Đặng Thanh. Lời Hồ Dương nói ra không thể phủ nhận trước mặt nhiều người đi?Hồ Dương thu lại khí thế, cố cãi:- Dù vậy ngươi cũng không nên giết Đặng Thanh.Cảnh Ngôn nhếc mép lớn tiếng nói: - Phong chủ Hồ Dương, chúng ta không nói nhảm nữa, ta giết Đặng Thanh thứ nhất là có lý do, thứ hai là hắn cũng muốn giết ta. Những lời Đặng Thanh vừa nói phong chủ Hồ Dương cũng nghe được đi? Ta không thể đứng tại chỗ cho Đặng Thanh giết đúng không?Mọi người nghe Cảnh Ngôn nói, thầm gật gù.Xem tình thế vừa rồi Đặng Thanh đúng là có ý muốn giết Cảnh Ngôn, nếu hắn không mạnh bằng gã thì người chết rất có thể là hắn.Bây giờ Cảnh Ngôn giết Đặng Thanh không có gì đáng trách, không ai moi ra sai lầm được.Từ hôm nay trở đi cái tên Cảnh Ngôn càng có sức nặng trong Đạo Nhất học viện.Sau này đệ tử Đạo Nhất học viện khi nhắc đến Cảnh Ngôn sẽ không ai lộ ra biểu tình khinh miệt được nữa.Ba kiếm giết Đặng Thanh Đạo Linh cảnh hậu kỳ, thực lực này tính nguyên Lam Khúc quận thành cũng thuộc hàng cường giả Võ Đạo hàng đầu.Triệu Kỳ nhìn Hồ Dương, nói: - Phong chủ Hồ Dương, trong đối chiến kiểu này có tử thương là không thể tránh khỏi. Trong trận chiến thứ hai Ôn Du Bắc Phong ta cũng bị đánh thương.Hồ Dương hừ mũi nhưng không nói gì thêm, gã không nắm đằng cán. Chuyện đến nước này nói kiểu gì Hồ Dương cũng không có lý, muốn trách chỉ trách Cảnh Ngôn quá mạnh, mạnh vượt sức tưởng tượng của mọi người.Triệu Kỳ cười tươi nói: - Đại hội hai phong mùa này Bắc Phong ta thắng!Bắc Phong thắng, tất cả đệ tử đều được phần thưởng không tệ. Đại hội hai phong mười năm mới tổ chức một lần nên phần thưởng rất dày, đặc biệt ba người đại biểu Bắc Phong xuất chiến được thưởng khiến võ giả Đạo Linh cảnh ghen tỵ.Đám đệ tử Bắc Phong vỗ tay chúc mừng, mắt hưng phấn. Người Nam Phong thì lặng im, mặt như đưa đám. Phần thưởng tới tay đột nhiên vuột mất, thật khiến người hụt hẫng.Mặt Ứng Hữu Khuyết tối sầm nói: - Đại hội hai phong kết thúc, giải tán.Ứng Hữu Khuyết vốn muốn nhìn Cảnh Ngôn bị thua, không được thấy kết quả mong muốn làm lão thất vọng ê chề.Ứng Hữu Khuyết nói xong câu đó nhanh chóng rời đi, lão không muốn ở lại đây một giây nào.Đến đây thì đại hội hai phong kết thúc, tiếp theo là thưởng cho đệ tử Bắc Phong.Phần thưởng này ở trong mắt Cảnh Ngôn không đáng gì, hắn không thiếu tài nguyên tu luyện bình thường. Trong bảo khố học viện có thể cho Cảnh Ngôn đổi gần như tất cả tài nguyên cần thiết, điểm học viện không là vấn đề, hắn tùy thời luyện chế nhiều đan dược đổi lấy.Cảnh Ngôn lại nắm giữ Càn Khôn Đan Đạo thâm tạo thiên, có thể luyện chế đan dược tứ giai giá trị cao hơn, quý giá hơn, sau này kiếm được càng nhiều tài nguyên.Cảnh Ngôn chắp tay từ biệt Triệu Kỳ:- Phong chủ đại nhân, ta về trước.Triệu Kỳ nói: - Sắp phát thưởng rồi, ngươi chờ một lát hẵng đi.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Phần thưởng đưa đến Trương Mẫn phong đi.Triệu Kỳ gật đầu đồng ý ngay:- Cũng được.Người Bắc Phong đều ở lại chờ lĩnh thưởng, một mình Cảnh Ngôn về Trương Mẫn phong nội viện.Cảnh Ngôn đứng ở chân núi nhìn vị trí vốn dựng bia đá Trương Mẫn phong, trong đầu nhớ lại cảnh gặp Trương Mẫn.Thật lâu sau Cảnh Ngôn thở dài, hắn lấy một khối tinh thạch cao mấy thước ra khỏi tu di giới chỉ, dùng đoản kiếm pháp khí khắc ba chữ Trương Mẫn phong lên rồi dựng đứng nó tại chỗ.Khối tinh thạch này giá trị không thấp, là một loại tài liệu chuyên dùng để chế tạo bia đá võ học. Khối tinh thạch to như vậy giá trị hơn chục vạn linh thạch.Nhưng chẳng đáng gì với Cảnh Ngôn.Có ai ăn trộm bia tinh thạch này không? Ha ha, lúc trước Đặng Thanh đập bia đá của Cảnh Ngôn có kết quả gì? Gã đã chết.Ai không muốn sống dám ăn cắp bia đá của Cảnh Ngôn?Cảnh Ngôn nhẹ lắc đầu, xoay người rời đi. Cảnh Ngôn không lên Trương Mẫn phong mà xuống Đạo Nhất Sơn đi Sự Vụ Điện. Cảnh Ngôn luôn nhớ việc đưa xác Trương Mẫn về, giờ là lúc nên đi một chuyến.Cảnh Ngôn đến Sự Vụ Điện tìm đọc tin tức của Trương Mẫn, biết nàng đến từ thành phố nào. Hết chương 408.



Bạn cần đăng nhập để bình luận