Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 312. Năm Mươi Vạn Điểm



Chương 312. Năm Mươi Vạn Điểm



Linh Anh Đan nhị đẳng!Không ngờ là Linh Anh Đan nhị đẳng!Mặt võ giả trung niên đỏ rần, trợn to mắt nhìn đan dược trong tay.Linh Anh Đan nhị đẳng rất hiếm hoi. Nếu là Linh Anh Đan tam đẳng thì đa số đan sư từ tam giai trở lên đều có thể luyện chế ra, nhưng hiếm đan sư nào luyện ra Linh Anh Đan nhị đẳng. Dù là đám đan sư tứ giai trong Hiệp Hội Đan Sư cũng khó luyện chế ra Linh Anh Đan nhị đẳng.Một viên Linh Anh Đan nhị đẳng giá trị một vạn điểm trong bảo khố.Đệ tử Đạo Nhất học viện phải là đệ tử nội viện mới được đổi Linh Anh Đan nhị đẳng, yêu cầu cao còn hơn hồn tinh.Võ giả trung niên dời mắt khỏi Linh Anh Đan chuyển sang Cảnh Ngôn:- Của ngươi là Linh Anh Đan nhị đẳng?Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng là Linh Anh Đan nhị đẳng.Võ giả trung niên nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm:- Linh Anh Đan nhị đẳng giá trị một vạn điểm học viện, ngươi xác định muốn đổi viên Linh Anh Đan này?Võ giả trung niên tiếp tục bảo: - Hơn nữa dù ngươi đổi đan dược thì mới được một vạn điểm, hồn tinh cao cấp cần mười vạn điểm.Võ giả trung niên vốn tức giận Cảnh Ngôn giờ hoàn toàn bay biến, gã không tin đệ tử có thể lấy ra Linh Anh Đan nhị đẳng sẽ rảnh rỗi sinh nông nổi đi ghẹo mình, huống chi gã không quen Cảnh Ngôn.Con ngươi Cảnh Ngôn co rút:- Một vạn điểm . . . Lúc trong Hiệp Hội Đan Sư Cảnh Ngôn luyện chế hơn một trăm hai mươi viên Linh Anh Đan, lúc tu luyện dùng ba mươi mấy viên, còn khoảng chín mươi viên. Cảnh Ngôn còn nhiều tài liệu luyện chế Linh Anh Đan, với năng lực của hắn có thể tùy thời luyện chế Linh Anh Đan.Cảnh Ngôn cười nói: - Vậy tạm đổi năm mươi viên Linh Anh Đan đi.Cảnh Ngôn lấy ra năm mươi viên Linh Anh Đan nhị đẳng.Năm mươi viên Linh Anh Đan nhị đẳng giá trị năm mươi vạn điểm học viên, một hồn tinh cao cấp mới cần mười vạn điểm, tạm thời số điểm dư ra đủ cho Cảnh Ngôn dùng.Võ giả trung niên ngây người:- Cái . . . cái gì?Năm mươi viên Linh Anh Đan nhị đẳng?Tổ cha nó, đùa hơi lố!Biểu tình võ giả trung niên đờ đẫn nhìn Cảnh Ngôn lấy ra từng viên Linh Anh Đan lấp lánh ánh sáng trắng ngà.Cảnh Ngôn mỉm cười nhìn võ giả trung niên:- Xin hãy đổi những đan dược này thành điểm.Cổ họng võ giả trung niên lên xuống ho khan:- A . . . Thái độ của võ giả trung niên chuyển sang cung kính:- Ngươi chờ chút, ta đi mời chủ quản đại nhân.Người có thể lấy ra năm mươi viên Linh Anh Đan nhị đẳng tuyệt đối không đơn giản, con số giao dịch quá lớn, võ giả trung niên không thể tự quyết định, cần chủ quản bảo khố đích thân đến.Chủ quản là người có quyền lớn nhất trong bảo khố, cũng là một vị trưởng lão của Đạo Nhất học viện.*** Trong một căn phòng trên đỉnh tầng bảo khố.Một lão nhân râu tóc bạc phơ con ngươi co rút hỏi: - Năm mươi viên Linh Anh Đan?Võ giả trung niên khom người đáp:- Đúng vậy! Lão nhân tóc bạc lập tức đứng dậy ra khỏi phòng:- Đi xem!Chốc lát sau lão nhân tóc bạc, võ giả trung niên đi tới phòng kín nơi Cảnh Ngôn chờ.Lão nhân tóc bạc là chủ quản bảo khố, trưởng lão Đạo Nhất học viện.Võ giả trung niên chỉ vào Cảnh Ngôn:- Chủ quản đại nhân, là hắn muốn dùng năm mươi viên Linh Anh Đan đổi điểm học viện.Cảnh Ngôn khom người chào:- Xin chào chủ quản đại nhân.Lão nhân tóc bạc nhìn Cảnh Ngôn một cái, nheo mắt nói: - Lấy Linh Anh Đan của ngươi ra xem thử.Mãi đến lúc này lão nhân tóc bạc vẫn không tin. Năm mươi viên Linh Anh Đan hơi khoa trương, nếu nói ba, năm viên Linh Anh Đan thì còn bình thường. Năm mươi viên Linh Anh Đan thật khiến người không cách nào tin tưởng.Hơn nữa người lấy ra năm mươi viên Linh Anh Đan lại là võ giả trẻ tuổi như vậy.Cảnh Ngôn đưa ra cái hộp đựng năm mươi viên Linh Anh Đan nhị đẳng.Lão nhân tóc bạc nhận lấy, mở nắp hộp ra, mắt hí chợt trợn to. Chỉ cần nhìn sơ lão nhân tóc bạc khẳng định đan dược trong hộp đều là Linh Anh Đan, toàn bộ là nhị đẳng.Lão nhân tóc bạc nhìn Cảnh Ngôn, hỏi: - Năm mươi viên Linh Anh Đan nhị đẳng có thể đổi năm mươi vạn điểm học viện, ngươi xác định đổi hết số đan dược này thành điểm?Mặt lão nhân tóc bạc không có nhiều biểu tình nhưng nỗi lòng không bình tĩnh.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng vậy! Lão nhân tóc bạc nói: - Đưa lệnh bài thân phận của ngươi cho ta.Cảnh Ngôn đã cầm sẵn lệnh bài thân phận, hắn đưa ra:- Đây.Cảnh Ngôn hơi lo, vì hắn là đối tượng Hình Pháp Điện truy nã, không biết chủ quản bảo khố có biết chuyện này không. Có lẽ chủ quản không biết Cảnh Ngôn, nhưng thấy lệnh bài thân phận chắc chắn biết tên hắn. Nếu chủ quản biết Hình Pháp Điện truy nã Cảnh Ngôn thì sẽ có phản ứng gì?Cảnh Ngôn lo là chủ quản trực tiếp khống chế hắn giao cho Hình Pháp Điện.Lão nhân tóc bạc nhìn lệnh bài thân phận của Cảnh Ngôn, chợt ngước đầu lên nhìn hắn chằm chằm.Cảnh Ngôn luôn nhìn lão nhân tóc bạc nên cảm giác được ngay ánh mắt cúa lão thay đổi, trái tim treo cao.Chủ quản bảo khố này thực lực tuyệt đối cực kỳ cường đại, nếu lão ra tay khống chế thì Cảnh Ngôn không có chút hy vọng mong manh cản được.Rất nhanh ánh mắt lão nhân tóc bạc bình thường lại, hỏi: - Ngươi là Cảnh Ngôn?Hỏi câu này tức là lão nhân tóc bạc có nghe qua tên của Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đúng vậy! Lão nhân tóc bạc gật gù:- Ừm, năm mươi vạn điểm đã đưa vào lệnh bài thân phận của ngươi.Nghe câu này trái tim Cảnh Ngôn rơi nhẹ, hắn trực giác lão nhân tóc bạc biết Hình Pháp Điện truy nã mình, nhưng hình như lão không muốn nhắc tới. Tức là lão nhân tóc bạc không định xen vào chuyện này, vờ như không biết.Cảnh Ngôn vội cảm ơn, nhận lấy lệnh bài thân phận của mình:- Đa tạ chủ quản đại nhân.Lão nhân tóc bạc cầm hộp đựng năm mươi viên Linh Anh Đan rời khỏi phòng kín.Cảnh Ngôn nhìn sang võ giả trung niên còn đang đứng sững sờ:- Giờ ta muốn đổi một hồn tinh cao cấp.Võ giả trung niên thấy tận mắt chủ quản chuyển năm mươi vạn điểm cho Cảnh Ngôn, tức là hắn lấy ra năm mươi viên Linh Anh Đan đều là nhị đẳng. Võ giả trung niên không nghĩ ra Cảnh Ngôn làm sao có được năm mươi viên Linh Anh Đan nhị đẳng, điều này không hợp với lẽ thường. Hết chương 312.



Bạn cần đăng nhập để bình luận