Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 717. Thần Đan Thành



Chương 717. Thần Đan Thành



Kiến thức của Thiên Thủy hơn Cảnh Ngôn nhiều, nghe lão nói vậy hắn lên tinh thần, mắt sáng ngời nhìn lão.Thiên Thủy chậm rãi nói: - Nghe nói thần đan đều có linh tính, đan dược bình thường dù là phẩm chất hoàn mỹ thì chỉ là vật chết, thần đan thì có sự sống, linh tính của mình, đây là điểm khác biệt bản chất giữa thần đan và phàm đan. Ngươi luyện chế thần đan nếu không thể giao cho linh tính e rằng không cách nào thành công. Làm sao giao cho linh tính? Ta nghĩ liên quan đến cách dùng thần niệm.Đây chỉ là phân tích của Thiên Thủy, vì lão chưa luyện chế thần đan, không rõ làm sao giao linh tính cho thần đan. Thiên Thủy chỉ có thể đề nghị một hướng cho Cảnh Ngôn suy ngẫm, mà hướng này chưa chắc đúng.Cảnh Ngôn thì cảm thấy Thiên Thủy nói rất đúng, lý do hắn luyện chế Bổ Thiên Đan thất bại là không đưa cho đan dược linh tính. Cảnh Ngôn bỗng thấy rộng mở trong sáng.Thiên Thủy nói xong thần hồn biến mất trước mặt Cảnh Ngôn:- Được rồi, ngươi hãy suy nghĩ đi, ta phải nghỉ ngơi.Cảnh Ngôn nghiêm túc suy tư:- Giao cho . . . Linh tính?Cảnh Ngôn không thử luyện chế ngay, dù sao chỉ còn lại một gốc Hàm Hồn Thảo, nếu thất bại lần nữa thì không thể luyện chế ra Bổ Thiên Đan trong thời gian ngắn.Cảnh Ngôn lấy ra chút đan dược phục hồi nguyên khí tiêu hao, hắn suy tính luyện chế Bổ Thiên Đan, đặc biệt là giai đoạn ổn định nên dùng thần niệm giao cho đan dược linh tính, sinh mệnh như thế nào.Ba ngày sau.Cảnh Ngôn đã bình tĩnh lại, tâm tình phẳng lặng có lợi cho luyện đan:- Bắt đầu thôi, thành công thì tốt nhất, nếu thất bại tìm cách khác kiếm Hàm Hồn Thảo vậy.Bóc tách.Hái.Ngưng hình.Có kinh nghiệm lần trước nên lần này luyện chế Bổ Thiên Đan thuận lợi nhiều.Cảnh Ngôn mất nửa tháng đẩy tiến trình luyện chế Bổ Thiên Đan lần thứ hai đến bước cuối cùng ổn định.Cảnh Ngôn đã dùng thần hồn bao phủ Bổ Thiên Đan trong đan lô, thúc giục thần niệm không ngừng thử. Vì Càn Khôn Đan Đạo không nói rõ làm sao giao cho đan dược linh tính nên Cảnh Ngôn chỉ có thể tự mày mò.Bước cuối cùng ổn định mất ba ngày.Hôm nay Cảnh Ngôn thở hắt ra, vì máu sôi sục mà da mặt ửng đỏ dần nhạt màu. Mắt Cảnh Ngôn lấp lóe tia nóng cháy.Cảnh Ngôn dứt khoát mở đan lô ra, nguyên khí quét qua lấy đan dược ra khỏi lô.Lực lượng pháp tắc ập vào mặt điên cuồng dâng lên trong không gian.Ong ong ong ong ong! Đan dược màu đen tự sinh ra một loại lực lượng, lực lượng cực mạnh như muốn mang theo đan dược phá không bay đi.Thần hồn của Cảnh Ngôn phủ lên đan dược cảm ứng nó có ý thức, muốn thoát khỏi trói buộc.Cảnh Ngôn vội vung ra một luồng nguyên khí trói chặt đan dược, con ngươi tràn đầy mừng như điên.Không tán loạn!Hai viên đan dược màu đen trước mặt hắn không tán loạn như lần trước. Bị nguyên khí trói buộc đan dược phập phềnh lên xuống như đang cố vùng vẫy, nhưng mãi không thể thoát khỏi lực lượng trói buộc.Cảnh Ngôn mừng thầm:- Ha ha, rốt cuộc thành công! Ta luyện chế ra Bổ Thiên Đan!Tuy lô đan dược này chỉ có hai viên thành đan nhưng nó là thần đan thật sự.Cảnh Ngôn phất tay lấy ra hai bình ngọc màu trắng ngà, hắn vận chuyển nguyên khí cưỡng ép kéo hai viên đan dược muốn bay đi bỏ vào bình.Đan dược bị bỏ vào bình ngọc ngừng vùng vẫy.Cảnh Ngôn bình tĩnh lại, hắn không rời khỏi Càn Khôn tiểu thế giới ngay mà ngồi xếp bằng nhớ lại lần luyện đan này dùng thần niệm giao cho đan dược linh tính thế nào.Dù nói thế nào Cảnh Ngôn đã thành công giao cho đan dược linh tính, vì đan dược bị luyện chế ra.Cảnh Ngôn còn cần cẩn thận nhớ lại làm sao giao cho đan dược linh tính, nắm giữ then chốt trong đó. Vậy thì lần sau Cảnh Ngôn sẽ không giống như thế này chỉ nhờ ăn may.Thôi diễn một phen Cảnh Ngôn cảm thấy mình đại khái đã hiểu, sau đó ra khỏi Càn Khôn tiểu thế giới.Luyện chế hai lô đan dược mất hơn một tháng, Cảnh Ngôn không biết bên ngoài có xảy ra chuyện gì cần hắn giải quyết không.Cảnh Ngôn ra Càn Khôn tiểu thế giới, vừa bước ra khỏi phòng phó tòng xinh đẹp liền tiến lên bẩm báo có những ai đã tìm hắn.Cảnh Ngôn thả thần hồn ra tìm vị trí của Hồ Đông Hạc, lắc người khoảnh khắc đến trước mặt lão.Hồ Đông Hạc thấy Cảnh Ngôn thì trừng mắt, râu tóc dựng đứng nói: - Lão đệ lúc này còn bế quan?Cảnh Ngôn cười nói: - Ha ha, thì có lão ca ở, dù ta không ra mặt cũng không sao.Đoạn thời gian này Hồ Đông Hạc mệt tắt thở. Ngày tổ chức đại hội luận đan càng lúc càng đến gần, đã có nhiều người tới Thánh thành báo danh tham gia đại hội. Công tác lặt vặt cần người phụ trách, Cảnh Ngôn không ra mặt, Hồ Đông Hạc đành phải giải quyết giúp hắn.May mà có mấy vị điện chủ hỗ trợ nên công tác cũng thuận lợi.Hồ Đông Hạc giả bộ giận nói: - Nói thì dễ nghe, không được, không thể cho qua như vậy. Lão đệ phải nói cho ta biết cách luyện chế Vạn Thọ Đan!Cảnh Ngôn nhe răng cười nói: - Không thành vấn đề, ta cho lão ca biết đan phương Vạn Thọ Đan ngay. Nhưng lão ca luyện chế thất bại lãng phí tài liệu cũng đừng trách ta.Luyện chế Vạn Thọ Đan không đơn giản, Hồ Đông Hạc luyện Mai Hoa Đan không sao, với năng lực của lão đòi luyện Vạn Thọ Đan thì xác suất thành công rất nhỏ, không tới mười phần trăm.Cảnh Ngôn nói cho Hồ Đông Hạc biết đan phương của Vạn Thọ Đan.Mặt Hồ Đông Hạc hớn hở hưng phấn nói: - Chờ đại hội luận đan kết thúc ta sẽ thử luyện chế Vạn Thọ Đan.Cảnh Ngôn cười cười không khuyên nhủ, không cho Hồ Đông Hạc thất bại mấy lần lão sẽ không chịu thôi.Cảnh Ngôn hỏi Hồ Đông Hạc chút chuyện về báo danh đại hội luận đan, lão kể sơ, bảo là không có vấn đề.Hồ Đông Hạc nói cho Cảnh Ngôn biết Tam Điện Chủ Ngỗi Long thật lòng ra sức, mấy ngày nay hầu như cắm trại trong Huy Hoàng Đạo Tràng. Người không biết còn tưởng là Tam Điện Chủ Thánh Điện Ngỗi Long tổ chức đại hội luận đan.Cảnh Ngôn nghe vậy mắt lóe tia sáng bất ngờ, Ngỗi Long thật là có chút giá trị.Trò chuyện một lúc, Cảnh Ngôn bỏ lại một câu rồi lại biến mất:- Lão ca giám sát bên đạo tràng giùm, ta còn phải bế quan một lần. Hết chương 717.



Bạn cần đăng nhập để bình luận