Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 486. Tranh Biện



Chương 486. Tranh Biện



Quan hệ giữa bốn gia tộc lớn Lam Khúc quận thành ở một mức độ nào đó đều là đối địch, ai đều muốn gia tộc của mình càng lớn mạnh, chèn ép thế lực khác, nên không thể tránh cạnh tranh.So sánh thì Lục gia và Văn gia hòa hợp một chút, nên không thấy Văn Lam đến tộc trưởng Lục gia là người đầu tiên đứng ra hỏi Mộ Liên Thiên.Mộ Liên Thiên nghe tộc trưởng Lục gia hỏi, ánh mắt nghiêm túc nhìn sang, cười nói: - Lục tộc trưởng cứ bình tĩnh, chờ Quận Vương đại nhân đến đây Lục tộc trưởng và các vị sẽ biết tại sao tộc trưởng Văn Lam không đến.Mộ Liên Thiên nghe rõ ràng đám người này bàn luận về sống chết của Cảnh Ngôn, gã thầm cười nhạt nhưng không lên tiếng. Đám người này bây giờ nói mát, chờ Cảnh Ngôn sống sờ sờ xuất hiện trước mặt bọn họ không biết họ sẽ có biểu tình gì?Kẻ vui sướng khi người gặp họa sẽ phải thất vọng.Tộc trưởng Lục gia nhíu chặt mày hỏi: - Chẳng lẽ vì Quận Vương đại nhân cố ý không thông báo cho tộc trưởng Văn Lam? Nghị sự lần này thật sự nhằm vào Văn gia?Mộ Liên Thiên nheo mắt nói: - Ta nói rồi, mọi chuyện chờ Quận Vương đại nhân đến tự nhiên rõ ràng, Lục tộc trưởng đừng gấp gáp.Những người ở đây biểu tình khác nhau nhưng có cùng điểm chung là vẻ mặt nghiêm nghị, bao gồm nhiều người đứng đầu thế lực hạng hai.Bên ngoài truyền vào giọng Chu Triệt:- Quận Vương đại nhân đến!Quận Vương Chu Thượng Vân sải bước đi vào.Các cặp mắt trong nghị sự đường chăm chú nhìn sang, nhìn theo Quận Vương đi đến ghế chủ ngồi xuống.Chu Thượng Vân giơ tay đè không khí:- Các vị đều ngồi đi.Quận Vương ra hiệu xong đứng đầu thế lực hạng nhất ngồi xuống, sau đó là thế lực hạng hai.Chu Thượng Vân nói thẳng:- Hôm nay kêu các vị đến là có chuyện quan trọng muốn bàn. Ta nghĩ các vị đều nghe nói không lâu trước đệ tử nội viện Đạo Nhất học viện Cảnh Ngôn bị sát thủ Ám Dạ ám sát ở Hạo Phong thành.Mọi người nghe vậy con ngươi co rút.Quả nhiên vì chuyện Cảnh Ngôn bị ám sát.Nhiều người thầm liếc nhau, nhưng không ai nói chuyện, chờ Chu Thượng Vân nói tiếp.Chu Thượng Vân nhìn hướng chưởng viện Đạo Nhất học viện Văn Quảng:- Chưởng viện Văn Quảng hãy nói về đệ tử Đạo Nhất học viện Cảnh Ngôn này đi.Tim Văn Quảng rung mạnh, nhưng rất nhanh bình thường trở lại, ồm ồm nói: - Cảnh Ngôn là thiên tài xuất sắc nhất Đạo Nhất học viện ta trăm năm qua, không có người thứ hai. Ta có thể nói nguyên địa vực Lam Khúc quận thành gần trăm năm nay Cảnh Ngôn là võ giả trẻ có thiên phú mạnh nhất, tiến bộ nhanh nhất. Cái khác ta không cần nói nhiều, Cảnh Ngôn hai mươi tuổi đã bước vào Đạo Linh cảnh, nếu hắn có thể tiếp tục tu luyện, ta tin trước trăng tuổi không khó thăng cấp thành Đạo Sư cảnh.Văn Quảng tuy hơi không thích Cảnh Ngôn vì Phương Nhược Vũ, nhưng lúc này lão không chút keo kiệt khen ngợi hắn.Cảnh Ngôn dù sao là đệ tử của Đạo Nhất học viện, hắn bị ám sát Văn Quảng cũng vô cùng tức giận.Chưởng viện Thần Phong học viện Quan Nhạc không mặn không nhạt nói một câu:- Chưởng viện Văn Quảng, nói về võ giả chỉ có thiên phú mạnh là không được, ta nghe nói phẩm tính của Cảnh Ngôn không được tốt.Văn Quảng liếc Quan Nhạc, phản bác:- Chưởng viện Quan Nhạc nói sai rồi, Cảnh Ngôn là đệ tử nội viện Đạo Nhất học viện, đương nhiên ta hiểu biết hắn nhiều hơn chưởng viện Quan Nhạc. Tâm tính của Cảnh Ngôn rất lương thiện, phẩm tính cũng không có vấn đề gì!Phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư Hứa Đông mặt tối sầm nói: - Chưởng viện Văn Quảng, Cảnh Ngôn không chỉ là đệ tử của Đạo Nhất học viện cũng là thành viên của Hiệp Hội Đan Sư ta, ta có quyền phát ngôn việc Cảnh Ngôn. Nếu chưởng viện Văn Quảng cho rằng Cảnh Ngôn tâm tính lương thiện thì sai rồi, theo ta thấy Cảnh Ngôn là kẻ nuốt hận tất báo, lòng dạ hẹp hòi, hơi . . . Hiệp Hội Đan Sư cũng nhận Lam Khúc Lệnh, theo quy tắc nên là hội trưởng Lý Hưng Lâu đến. Nhưng Lý Hưng Lâu đã rời khỏi Lam Khúc quận thành đi Đan Quốc, bây giờ do hai vị phó hội trưởng quản lý công việc Hiệp Hội Đan Sư. Nên đại biểu Hiệp Hội Đan Sư đến dự họp Quận Vương phủ là Lưu Văn và Hứa Đông.Lưu Văn hừ lạnh ngay mặt phản bác Hứa Đông:- Hừ! Không biết là ai nuốt hận tất báo, Cảnh Ngôn chỉ là có chút thù riêng với ngươi mà ngươi đã bôi nhọ hắn, còn không biết ngượng nói Cảnh Ngôn lòng dạ hẹp hòi?Mâu thuẫn giữa Lưu Văn và Hứa Đông đã đến trình độ gay cấn, hai người này vì chức vụ hội trưởng mà hoàn toàn trở mặt, hai người sức ảnh hưởng ngang nhau, trong một chốc khó đánh bại đối phương lên ngôi. Nếu Cảnh Ngôn còn sống cơ hội của Lưu Văn khá lớn. Cảnh Ngôn và Quận Vương thân thiết, có Cảnh Ngôn âm thầm giúp đỡ phần thắng của Lưu Văn đến bảy, tám chục phần trăm hay càng cao hơn.Nhưng Cảnh Ngôn đã chết, mọi chuyện khó nói.Khi Hứa Đông biết tin Cảnh Ngôn chết lão rất mừng, thậm chí cùng đan sư phe mình mở tiệc chúc mừng rình rang.Hứa Đông không hiền gì, cãi lại Lưu Văn:- Lưu Văn, ngươi nói vậy là sao? Ngươi và ta đều là phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư, hay ngươi cho rằng mình đã là hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư? Ta nói một câu cũng không được?Chu Thượng Vân phất tay ngăn hai người tiếp tục cải vã:- Được rồi!Sắc mặt Chu Thượng Vân tối tăm trầm giọng quát:- Các vị cũng nghe chưởng viện Văn Quảng nói rồi, người trẻ tuổi Cảnh Ngôn thiên phú cực cao, tâm tính cũng không sai. Hắn bị ám không chỉ là mất mác của Đạo Nhất học viện, cũng là mất mác của toàn thể Lam Khúc quận thành chúng ta. Ta không hiểu tại sao có người vì ích lợi của bản thân không tiếc thuê sát thủ Ám Dạ muốn trừ bỏ Cảnh Ngôn? Loại người này, loại gia tộc này thật khiến người thất vọng. Ta là Quận Vương Lam Khúc quận thành, quản lý nơi này, ta tuyệt đối không cho phép có ai, thế lực như vậy muốn làm gì thì làm trong thành thị của ta!Chu Thượng Vân chưa nói hết câu đám người đã giật thót tim.Đúng như họ dự đoán, Quận Vương không định bỏ qua vụ Cảnh Ngôn bị ám sát.Tình huống hiện giờ nhìn qua là rõ, Quận Vương cho rằng Văn gia thuê vương bài Ám Dạ ám sát Cảnh Ngôn. Quận Vương còn muốn động can qua lớn, vì nếu đơn giản khiển trách Văn gia một chút Quận Vương tuyệt đối sẽ không bỏ qua không mời tộc trưởng Văn gia Văn Lam dự họp. Không cho Văn Lam đến vậy e rằng Quận Vương định nặng tay với Văn gia.Quận Vương vì việc này không tiếc sử dụng Lam Khúc Lệnh, mức độ rất nghiêm trọng. Hết chương 486.



Bạn cần đăng nhập để bình luận