Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 472. Gia Tộc Phụ Thuộc



Chương 472. Gia Tộc Phụ Thuộc



Tống gia sống hay chết, còn hay mất chỉ trong một ý nghĩ của Cảnh Ngôn.Không chỉ lão tộc trưởng cúi đầu không dám nhìn Cảnh Ngôn, đám tử đệ Tống gia cũng căng thẳng cúi gằm mặt.Có lẽ trong lòng họ còn tức giận nhưng trước cái chết, ít ai có thể thấy chết không sờn. Bọn họ biết rõ nếu Cảnh Ngôn quyết tâm muốn tiêu diệt Tống gia thì không khó gì.Rốt cuộc Cảnh Ngôn lên tiếng.Cảnh Ngôn nhìn lão tộc trưởng Tống gia, chậm rãi nói: - Bắt đầu từ bây giờ Tống gia quy phục Trương gia. Mỗi năm Tống gia phải cung phụng tài nguyên một ngàn vạn linh thạch cho Trương gia, ngoài ra Tống gia phải chuyển nhượng một nửa sản nghiệp gia tộc cho Trương gia. Bắt đây từ bây giờ Tống gia là gia tộc phụ thuộc của Trương gia.Lão tộc trưởng thở phào nhẹ nhõm.Vô số tử đệ Tống gia vẻ mặt nhẹ nhàng. Nhưng Tống gia phải chuyển nhượng một nửa sản nghiệp cho Trương gia làm người ta lòng nhỏ máu.Tống gia là một trong gia tộc hàng đầu Hạo Phong thành, sản nghiệp gia tộc vô cùng khổng lồ. Có thể nói nếu Tống gia chuyển nhượng một nửa sản nghiệp cho Trương gia thì không ra vài chục năm Trương gia sẽ chen chân vào hàng gia tộc hạng nhất.Mà không cần mấy chục năm, từ khoảnh khắc Tống gia quy phục Trương gia thì ở một mặt nào đó Trương gia đã có thể đối kháng hai gia tộc hạng nhất Hạo Phong thành Lưu gia, Hồ gia. Vì nếu Trương gia đại chiến với hai gia tộc này, người Tống gia phải hết sức chi viện cho Trương gia. Nên Trương gia có gia tộc phụ thuộc Tống gia thì sức chiến đấu không kém hơn Lưu gia, Hồ gia bao nhiêu.Lão tộc trưởng không chút chống cự, lão biết Cảnh Ngôn không muốn lấy mạng mình:- Cẩn tuân lệnh của Cảnh Ngôn công tử! Đa tạ Cảnh Ngôn công tử nương tay với Tống gia ta.Kiếp nạn của Tống gia xem như lại vượt qua.Cảnh Ngôn nhìn lão tộc trưởng Tống gia một cái, nói: - Lão tộc trưởng chút nữa đến phủ thành chủ bàn việc quy phục với tộc trưởng Trương Nhất Binh đi.Về chuyển nhượng sản nghiệp, gia tộc quy phục cần lão tộc trưởng Tống gia và Trương Nhất Binh gặp mặt bàn chuyện. Đặc biệt chuyển nhượng sản nghiệp không phải nói ngoài miệng là được, phải có văn bản chứng minh.Lão tộc trưởng vội lên tiếng: - Rõ!Giây sau Cảnh Ngôn cất Thiên Hỏa kiếm, lắc người rời khỏi bầu trời trạch viện Tống gia.Cảnh Ngôn rời đi, đám võ giả vây xem xem bên ngoài trạch viện Tống gia lấy lại tinh thần. Những gì họ thấy như đang nằm mơ.Tống gia thành gia tộc phụ thuộc của Trương gia?Quá buồn cười, một gia tộc hạng nhất thành phụ thuộc của gia tộc hạng hai?Thật khiến người khó chấp nhận, nhưng rất nhanh họ phải cảm thán có cường giả thực lực càn quét tất cả giúp đỡ thì dù là gia tộc nhỏ yếu cũng có thể khiến gia tộc cường đại quỳ xưng thần.Đám người Tống gia chờ Cảnh Ngôn đi quay sang ngó nhau. Nói không bi ai là xạo, nhưng có cách nào? Trốn được tai họa ngập đàu lần này đã là điều may mắn cho Tống gia, nếu không nhờ lão tộc trưởng quyết định nhanh chóng e rằng Tống gia tiêu đời.Chờ lão tộc trưởng cầm máu tay cụt, một số trưởng lão Tống gia ngập ngừng nói: - Lão tộc trưởng . . . - Chúng ta thật sự phải quy phục Trương gia? Thật sự chuyển nhượng một nửa sản nghiệp sao?Đám trưởng lão Tống gia biểu tình cực kỳ phức tạp. Bọn họ cao cao tại thượng sau này phải nhìn ánh mắt người Trương gia làm việc?Chuyển biến khiến người khó chấp nhận ngay.Lão tộc trưởng từ trên trời rơi xuống, nhìn các trưởng lão, lắc đầu nói: - Ừm, cũng không tính là việc xấu.Lão tộc trưởng cảm khái nói: - Thực lực của Cảnh Ngôn cực kỳ đáng sợ, các ngươi không hiểu Cảnh Ngôn đã thuộc đẳng cấp sức chiến đấu đỉnh cao trong toàn địa vực Lam Khúc quận thành. Hắn mới hai mươi tuổi, ha ha, qua mười năm nữa hắn sẽ mạnh đến mức nào?Các vị trưởng lão Tống gia vẫn giữ biểu tình căm hờn, nhưng nghe lão tộc trưởng nói sức chiến đấu của Cảnh Ngôn thuộc hàng đỉnh cao trong địa vực Lam Khúc quận thành làm họ rung động tinh thần. Đây chẳng phải nói Cảnh Ngôn sánh bằng cường giả Đạo Sư cảnh?Đáng sợ! Quá đáng sợ!Lão tộc trưởng lắc đầu khẽ thở dài: - Các ngươi thật là, vẫn chưa hiểu sao? Giờ Tống gia chúng ta muốn tranh bá Hạo Phong thành đã không thể, nhưng dựa vào Trương gia thì chúng ta xem như thành viên Trương gia. Cảnh Ngôn che chở Trương gia tự nhiên cũng che chở Tống gia chúng ta. Các ngươi tưởng tượng đi, với sự cường đại của Cảnh Ngôn đừng nói trong Hạo Phong thành, dù là những thành phố hạng nhất trong đại vực Lam Khúc quận thành có thể làm gì chúng ta không?Lão tộc trưởng nhìn sâu xa, thấy nhiều hơn người bình thường.Nghe lão tộc trưởng giải thích đám người Tống gia mắt sáng rực.Đúng rồi, lão tộc trưởng nói chính xác! Sau này Tống gia theo Trương gia, gia tộc dư sức phát triển ổn định. Tống gia không cần lo sau khi lão tộc trưởng thân chết đạo tiêu bị Lưu gia, Hồ gia chèn ép. Ngoan ngoãn đi theo Trương gia thì Tống gia không lo an nguy.Lão tộc trưởng buồn bã nhìn những tử đệ Tống gia đã chết, dặn các trưởng lão:- Các ngươi dọn dẹp . . . trạch viện đi, giờ ta đi phủ thành chủ một chuyến gặp thành chủ đại nhân và tộc trưởng Trương Nhất Binh.*** Trạch viện Lưu gia.Một trưởng lão Lưu gia bước nhanh vào viện tộc trưởng:- Tộc trưởng!Trưởng lão thấy Lưu tộc trưởng thì tức run người gầm rú:- Chết tiệt! Trương gia đáng chết! Khốn kiếp, thứ đáng giận, đồ vô ơn bạc bẽo, gan to bằng trời! Phải khiển trách mới được, chúng ta phải cho Trương gia một bài học nhớ đời!Lưu tộc trưởng ngạc nhiên nhìn thất trưởng lão, nghi hoặc hỏi: - Thất trưởng lão làm sao vậy? Trương gia thế nào?Thất trưởng lão tức giận đưa một phần văn kiện cho tộc trưởng:- Tộc trưởng tự xem đi!Lưu tộc trưởng nhận lấy, cau mày mở ra, sau đó mắt trợn to, biểu tình tức giận mặt vặn vẹo.Lưu tộc trưởng đọc nội dung trong văn kiện, tức giận còn hơn thất trưởng lão:- Hừ! Trương Nhất Binh muốn chết sao? Trương gia không muốn lăn lộn trong Hạo Phong thành nữa? Bọn họ cho rằng còn Cảnh Ngôn chống lưng cho mình sao? Đồ khốn kiếp dám tách khỏi Lưu gia ta!Văn kiện này là Trương gia đưa đến, ý chính là từ bây giờ Trương gia tách khỏi Lưu gia khống chế, không còn là gia tộc phụ thuộc của Lưu gia, sẽ không cung phụng tài nguyên mỗi năm cho Lưu gia nữa.Trương Nhất Binh và các trưởng lão Trương gia vốn đã muốn tách khỏi Lưu gia từ trước khi Cảnh Ngôn quay về Hạo Phong thành. Cảnh Ngôn trở lại, họ còn do dự gì nữa? Cảnh Ngôn vừa ra trạch viện Trương gia thì Trương Nhất Binh sai một hộ vệ đưa văn kiện này cho Lưu gia ngay. Hết chương 472.



Bạn cần đăng nhập để bình luận