Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 309. Hội Trưởng Ra Mặt



Chương 309. Hội Trưởng Ra Mặt



Cảnh Ngôn tuyệt đối không phải loại người ngồi chờ chết, nhưng trước thực lực cực mạnh thì hắn đành bó tay.Phó hội trưởng Lưu Văn đương nhiên bênh Cảnh Ngôn, nhưng lão mà ra tay thì thằng già Hứa Đông sẽ nhúng tay ngăn trở.Đầu có Cảnh Ngôn xoay chuyển nhanh, rủa thầm:- Đáng giận!Phó điện chủ Mộc Tê giơ tay lên, nguyên khí chuyển động kéo Cảnh Ngôn ra khỏi phòng:- Cảnh Ngôn, đi!Lưu Văn nhìn Hứa Đông chằm chằm:- Hứa Đông, ngươi thật sự muốn ngăn cản ta?Hứa Đông cười nói: - Lưu Văn, không phải ta muốn ngăn ngươi, nếu ngươi không ra tay chắc chắn ta sẽ không ngăn cản. Nếu ngươi cản trở Mộc Tê lão đệ tập nã Cảnh Ngôn thì ta đành ngăn ngươi lại, để ngươi không phạm sai lầm lớn.Cảnh Ngôn trừng Hứa Đông, quát mắng:- Lão thất phu Hứa Đông! Công báo tư thù!Dù sao hai người đã hoàn toàn xé rách da mặt, Cảnh Ngôn sắp bị dẫn về Hình Pháp Điện Đạo Nhất học viện nhận thẩm phán, hắn cần gì nể mặt thằng già Hứa Đông nữa.Hứa Đông nét mặt sa sầm nói: - Công báo tư thù? Cảnh Ngôn, nếu ngươi không làm trái pháp quy của Đạo Nhất học viện thì Hình Pháp Điện sẽ tập nã ngươi trở về sao? Tất cả là ngươi tự gây ra, muốn trách hãy trách chính ngươi!Nhìn Cảnh Ngôn bị bắt buộc mang đi, Hứa Đông không tức giận khi bị hắn nhục mạ.Cảnh Ngôn hét to: - Lão thất phu Hứa Đông, ngươi nhớ cho lão tử! Rồi sẽ có ngày ngươi hối hận hành vi hôm nay!Cảnh Ngôn bị Mộc Tê bắt buộc lôi đi.Chợt một thanh âm vang lên:- Phó điện chủ Mộc Tê, dừng tay đi!Mọi người thấy hoa mắt, một bóng người xuất hiện trong tầm mắt.- Hội trưởng?Mặt Mộc Tê lộ nét giật mình:- Hội trưởng đại nhân!?Hai vị phó hội trưởng Hứa Đông, Lưu Văn ngạc nhiên nhìn người đến.Cảnh Ngôn thấy lão nhân nho nhã mặc trường bào màu vàng sậm đi tới.Hội trưởng?Cảnh Ngôn thầm đoán, là hội trưởng của Hiệp Hội Đan Sư sao?Cảnh Ngôn chưa gặp hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư, hắn chỉ biết hội trưởng tên Lý Hưng Lâu, được công nhận là đan sư mạnh nhất trong địa vực Lam Khúc quận thành. Không lâu sau hội trưởng Lý Hưng Lâu sẽ rời khỏi Lam Khúc quận thành đi Đan Quốc.Đã lâu lắm rồi Lý Hưng Lâu không hỏi chuyện Hiệp Hội Đan Sư, tuy vẫn giữ thân phận hội trưởng nhưng công việc trong Hiệp Hội Đan Sư toàn do hai phó hội trưởng Lưu Văn, Hứa Đông giải quyết. Nên Lý Hưng Lâu ít khi lộ mặt, Cảnh Ngôn chưa thấy bao giờ.Lý Hưng Lâu đột nhiên xuất hiện khiến đám người Hứa Đông, Lưu Văn rất bất ngờ.Lý Hưng Lâu mỉm cười nói, ánh mắt nhìn hướng Mộc Tê: - Phó điện chủ Mộc Tê, người ở trong Hiệp Hội Đan Sư thì ngươi không thể mang đi. Phó điện chủ về đi.Hứa Đông nhíu chặt mày, lão khom người chào Lý Hưng Lâu rồi nói: - Hội trưởng đại nhân, Cảnh Ngôn xúc phạm pháp quy của Đạo Nhất học viện nên . . . Hứa Đông chưa nói hết câu Lý Hưng Lâu đã phất tay ngăn lại, bình tĩnh nói: - Cảnh Ngôn là đệ tử Đạo Nhất học viện nhưng cũng là đan sư của Hiệp Hội Đan Sư. Nếu Đạo Nhất học viện muốn mang Cảnh Ngôn ra khỏi Hiệp Hội Đan Sư thì kêu chưởng viện đến nói chuyện với ta.Mộc Tê không cam lòng:- Nhưng mà . . . Mộc Tê sắp thành công dẫn độ không ngờ hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư tự mình ra mặt. Mộc Tê không dám lỗ mãng trước mặt hội trưởng này, thân phận của hội trưởng đại nhân không thua gì chưởng viện Đạo Nhất học viện. Chưởng viện không phải ý là chưởng viện ngoại viện như Thư Linh, đó là thủ tịch chưởng viện thật sự.Lý Hưng Lâu nói: - Không nhưng nhị gì hết. Phó điện chủ Mộc Tê đã nghe lời ta nói rồi, giờ mời phó điện chủ đi đi, Cảnh Ngôn phải ở lại.Giọng Lý Hưng Lâu nhẹ nhàng có vẻ hiền hòa nhưng mang theo uy nghiêm người bề trên.Mộc Tê hành lễ:- Được rồi.Hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư tự mình ra mặt ngăn cản, Mộc Tê biết hôm nay muốn mang Cảnh Ngôn ra Hiệp Hội Đan Sư là không thể. Mộc Tê có nói toạc mồm cũng vô dụng, Lý Hưng Lâu đã nhấn mạnh muốn mang Cảnh Ngôn ra khỏi Hiệp Hội Đan Sư phải kêu chưởng viện Đạo Nhất học viện đại nhân tự mình đến đòi người.Hiển nhiên chưởng viện Đạo Nhất học viện đại nhân sẽ không đòi người với Lý Hưng Lâu, thật ra chưởng viện đại nhân không biết về Cảnh Ngôn.Mộc Tê hậm hực rời khỏi Hiệp Hội Đan Sư.Cảnh Ngôn cảm ơn Lý Hưng Lâu:- Đa tạ hội trưởng đại nhân.Lý Hưng Lâu híp mắt nhìn Cảnh Ngôn, thản nhiên nói: - Không cần cảm tạ ta, ngươi là đan sư của Hiệp Hội Đan Sư, Hiệp Hội Đan Sư nên bảo vệ ngươi. Nếu để Mộc Tê cứ như vậy mang ngươi đi thì mặt mũi của Hiệp Hội Đan Sư ta để đi đâu?Mặt Hứa Đông trắng bệch, trông như Lý Hưng Lâu nói chuyện với Cảnh Ngôn nhưng Hứa Đông nghe ra hội trưởng đại nhân sinh ra bất mãn với lão. Hứa Đông không biết tại sao hội trưởng Lý Hưng Lâu đột nhiên xuất hiện, lão không ngờ tình huống này xảy ra. Hội trưởng hầu như không hỏi công việc Hiệp Hội Đan Sư, nhưng hôm nay ngoại lệ.Lý Hưng Lâu bỏ lại một câu rồi xoay người chậm rãi rời đi:- Cảnh Ngôn, thiên phú đan đạo của ngươi rất tốt, cố gắng lên, đừng uổng phí thiên phú của mình.Hứa Đông nhìn Lý Hưng Lâu rời đi, sau đó nhìn Cảnh Ngôn chăm chú, biểu tình phức tạp.Hứa Đông hít sâu, quay về phòng mình.Lưu Văn cười nói: - Cảnh Ngôn, xem ra hội trưởng đại nhân chú ý ngươi.Cảnh Ngôn hỏi: - Hội trưởng đại nhân không muốn thấy Hiệp Hội Đan Sư mất mặt đúng không?Lưu Văn lắc đầu nói: - Cái này thì ngươi sai rồi, hội trưởng đại nhân hầu như không màng chuyện Hiệp Hội Đan Sư, hội trưởng đại nhân sắp rời khỏi Hiệp Hội Đan Sư đi Đan Quốc, sẽ không để ý việc nhỏ này. Nhưng hội trưởng đại nhân vẫn ra mặt thì chỉ có một lý do, đó là hội trưởng đại nhân chú ý ngươi, xem trọng ngươi.Cảnh Ngôn lặng im:- . . . *** Mười mấy ngày qua mau.Trong khoảng thời gian này Cảnh Ngôn điên cuồng luyện chế đan dược, tích lũy điểm cống hiến Hiệp Hội Đan Sư với tốc độ kinh người.Cảnh Ngôn vui mừng nhìn điểm cống hiến của mình:- Một trăm vạn! Rốt cuộc đến một trăm vạn điểm cống hiến!Cảnh Ngôn nheo mắt nói: - Bắt đầu luyện chế Linh Anh Đan thôi! Đổi tài liệu linh thảo làm Linh Anh Đan.Linh Anh Đan là một loại đan dược tam giai.Cảnh Ngôn chưa luyện chế đan dược tam giai bao giờ, nay hắn bắt tay vào làm thử.Linh Anh Đan là một loại đan dược tam giai tăng tu vi cho võ giả, hiệu quả mạnh mẽ hơn Quy Nguyên Đan nhiều. Hết chương 309.



Bạn cần đăng nhập để bình luận