Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 467. Cảnh Ngôn Tiên Sinh Nào?



Chương 467. Cảnh Ngôn Tiên Sinh Nào?



Đặc biệt đoản kiếm màu đen đạo khí càng là thứ muốn mua cũng khó. Pháp khí không thể sánh bằng uy năng của đạo khí, hơn nữa sử dụng đạo khí thì sức chiến đấu tuyệt đối tăng cao nhiều. Nếu đạo khí là trường kiếm thì càng hoàn mỹ.Cảnh Ngôn ở trong Càn Khôn không gian hai ngày, dùng thời gian này chữa lành vết thương khi đánh chết Ân Tiên Sinh, sau đó hắn ra ngoài.Cảnh Ngôn đứng trên hoang dã tìm phương hướng rồi chạy nhanh như bay:- Nên về Hạo Phong thành xem sao.Lúc Cảnh Ngôn rời khỏi Hạo Phong thành trong tình huống đặc biệt, nếu hắn không về một chuyến thì không ổn thỏa. Cảnh Ngôn rất hiểu biết các gia tộc thế lực, chỉ có nắm trong tay thì họ mới ngoan, toàn là đám khốn ăn tươi nuốt sống.Lúc này đã qua hai mươi ngày từ khi Cảnh Ngôn rời khỏi Hạo Phong thành.Mộ Liên Thiên đến Hạo Phong thành là lúc Cảnh Ngôn và Ân Tiên Sinh rời khỏi thành một tuần, Mộ Liên Thiên tìm kiếm một tuần tổng cộng là nửa tháng.Giờ từ lúc Mộ Liên Thiên bỏ không tìm Cảnh Ngôn, quay về Lam Khúc quận thành đã qua một tuần.Người trong Hạo Phong thành hầu như cho rằng Cảnh Ngôn đã chết.Chuyện Ân Tiên Sinh ám sát Cảnh Ngôn truyền khắp Hạo Phong thành, nhiều võ giả thấy tận mắt kịch chiến lúc đó, cũng thấy hai người rời khỏi Hạo Phong thành.Qua lâu như vậy Cảnh Ngôn chưa về, khả năng sống sót rất thấp.Trong trạch viện Trương gia Hạo Phong thành.Trương Nhất Binh và trưởng lão Trương gia tụ tập ở nghị sự đường gia tộc.Nhờ Cảnh Ngôn nên Trương gia từng phong cảnh một thời gian, bây giờ nhiều thế lực Hạo Phong thành cho rằng hắn chết, thái độ với Trương gia cũng lạnh nhạt.Không nói gia tộc thế lực khác, Lưu gia trở lại thái độ không lạnh không nóng như xưa.Cửu trưởng lão trầm giọng hỏi: - Tộc trưởng, Lưu gia thật sự không chịu nói một câu sao?Trương Nhất Binh nói: - Đúng vậy, Lưu tộc trưởng nói cạnh tranh bình thường hắn không tiện ra mặt nói gì, kêu chúng ta đi tìm thành chủ đại nhân.Mấy ngày nay Trương gia gặp rắc rối, việc buôn bán trong Hạo Phong thành bị Tống gia cạnh tranh kịch liệt. Đặc biệt về dược tề và vũ khí, Tống gia bất chấp vốn gốc chèn ép việc buôn bán của Trương gia.Tống gia trải qua trận chiến hai mươi ngày trước hao tổn thực lực nhiều, nhưng lão tộc trưởng còn, gia tộc nội tình thâm sâu, Trương gia làm sao đấu lại?Tống gia điên cuồng khuếch trương buôn bán không phải chỉ nhằm vào Trương gia. Chẳng qua Tống gia ghét Cảnh Ngôn, là Trương gia vời hắn đến nên Tống gia ‘chăm sóc’ đặc biệt chút. Mấy ngày nay buôn bán dược tề, vũ khí của Trương gia teo tóp hơn một nửa.Cứ tiếp tục thế này Trương gia không chống cự được lâu.Trương Nhất Binh vốn muốn Lưu gia ra mặt nói một câu, có thể làm Tống gia kiêng dè một chút. Nhưng người Lưu gia không chịu nói tiếng nào, xúi Trương gia tìm thành chủ giải quyết.Làm sao Trương gia đi tìm thành chủ được?Thành chủ tham gia lễ tang Trương Mẫn nhưng đó là vì mặt mũi Cảnh Ngôn. Trương gia vì cạnh tranh buôn bán đi tìm thành chủ, không chừng chẳng được thấy mặt thành chủ.Giờ phút này thành chủ Viên Kế Hổ rất có thể hối hận chuyển nhượng một số sản nghiệp cho Trương gia với giá thấp, ước gì kiếm cớ lấy lại.Một trưởng lão căm hờn nói: - Chúng ta nhìn thấu rồi, Lưu gia không đáng tin! Hừ, nếu Cảnh Ngôn tiên sinh vẫn còn thì người Lưu gia sẽ đối xử như vậy với Trương gia chúng ta sao? Tống gia dám nhằm vào Trương gia không?Những người khác vẻ mặt buồn bã.Đúng rồi, nếu Cảnh Ngôn còn thì những người đó dám đối xử như vậy với Trương gia không? Giờ Cảnh Ngôn mất, mấy người kia còn bỏ đá xuống giếng, mong ước thấy Trương gia xui xẻo.Một trưởng lão buồn rầu nói: - Nhân vật như Cảnh Ngôn tiên sinh sao có thể chết được?Trương Nhất Binh nghiến răng nói: - Sát thủ Ám Dạ chết tiệt! Tổng quản đại nhân Quận Vương phủ đến tìm Cảnh Ngôn tiên sinh, xem ra hai người rất thân nhau. Nếu Cảnh Ngôn tiên sinh bị giết tổng quản đại nhân nhất định sẽ báo thù cho Cảnh Ngôn tiên sinh!Cửu trưởng lão siết chặt nắm tay:- Cảnh Ngôn tiên sinh người tốt có tướng trời, sẽ không dễ bị giết như vậy!Cửu trưởng lão nói kiên quyết nhưng gã biết khả năng Cảnh Ngôn còn sống rất xa vời. Thực lực của sát thủ Ám Dạ hơn Cảnh Ngôn tiên sinh nhiều, nếu không có gì ngoài ý muốn hắn khó tránh thoát sát thủ Ám Dạ đáng sợ truy sát.Đám người trong nghị sự đường đều biết điều này, họ nói Cảnh Ngôn không chết, hắn còn sống chỉ để tự an ủi mình. Tất cả biết chín mươi phần trăm Cảnh Ngôn chết rồi.Đám gia tộc Tống gia, Lưu gia cũng nghĩ vậy, nếu không Tống gia chẳng dám chèn ép buôn bán của Trương gia. Vì cho rằng Cảnh Ngôn chết nên họ đối phó Trương gia không chút áp lực, phá đổ Trương gia xem như lấy lại tiền lời cho việc Cảnh Ngôn giết nhiều người Tống gia.Hơn nữa hoàn toàn chèn ép việc buôn bán, với thủ đoạn này thành chủ Viên Kế Hổ cũng khó nói cái gì. Tống gia đâu có xuất binh diệt Trương gia?Hơn nữa Viên Kế Hổ ít nhiều còn nợ lão tộc trưởng Tống gia nhân tình.Một trưởng lão tức giận đề nghị:- Tộc trưởng, nếu không được thì chúng ta tiếp xúc với Hồ gia. Mỗi năm Trương gia nộp nhiều tài nguyên cho Lưu gia, nhưng khi chúng ta gặp khó khăn Lưu gia không chịu nói giúp một câu. Dù chúng ta chọn theo Hồ gia thì không ai trách được chúng ta, là Lưu gia bất nghĩa trước!Đám người liếc nhau.Nếu không xoay sở được thì đành làm như vậy, không thể trơ mắt nhìn gia tộc bị nuốt trọn!Cộp cộp cộp!Ngoài nghị sự đường bỗng có tiếng bước chân, sau đó là giọng hộ vệ dồn dập vọng lại:- Tộc trưởng!Đám người Trương Nhất Binh nghe hộ vệ la thì cau mày, nghe giọng rất vội vàng.Lại xảy ra chuyện lớn!Nếu không phải có chuyện hộ vệ sẽ không sốt ruột như vậy.Đám người thót tim.Trương Nhất Binh trầm giọng hỏi: - Chuyện gì xảy ra? Mặc kệ là chuyện gì Trương gia đều phải đối mặt.Giọng hộ vệ lại vọng vào:- Tộc trưởng, Cảnh Ngôn tiên sinh đến!- Hả?- Cái gì? Nghe hộ vệ nói, đám người Trương Nhất Binh xoe tròn mắt.Cảnh Ngôn tiên sinh đến?Là Cảnh Ngôn tiên sinh nào? Hả? Sao có thể? Hết chương 467.



Bạn cần đăng nhập để bình luận