Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 878. Nhân Tuyển Xuất Chiến



Chương 878. Nhân Tuyển Xuất Chiến



Sở Chấn là phó thống lĩnh chiến doanh, địa vị chỉ dưới thống lĩnh trong chiến doanh, bị người trẻ tuổi châm chọc trước mặt mọi người làm gã không nhịn được.Sở Chấn lập tức vận chuyển nguyên khí trong cơ thể, không khí nghị sự đường giương cung bạt kiếm. Hình như Sở Chấn thật sự muốn ra tay dạy Cảnh Ngôn bài học.Sở Liên Tinh đứng bật dậy trừng Sở Chấn:- Sở Chấn, ngươi làm thử ta xem!?Cảnh Ngôn đứng yên tại chỗ, cười khẽ:- Mẫu thân đừng giận, mẫu thân cứ để cái tên Sở Chấn làm thử. Ta chống mắt xem hắn dạy ta kiểu gì!Một võ giả Thánh Đạo nhất cảnh bình thường sao lọt vào mắt Cảnh Ngôn?Cảnh Ngôn vốn bực tức Sở gia, dù biết ngoại công tốn sức bảo vệ hắn và Cảnh gia, nhưng mấy năm nay mẫu thân chịu uất ức thì tính thế nào?Mẫu thân Sở Liên Tinh không nói gì với hắn, nhưng Cảnh Ngôn không ngốc đến không đoán được mấy năm nay mẫu thân sống không tốt. Nếu nàng sống thoải mái trong bản bộ Sở gia ở Phi Vũ thành thì cần gì đến chiến doanh Sở gia Hỗn Loạn Chi Địa?Dù Sở Liên Tinh đến chiến doanh Sở gia, đám khốn kiếp này đều khinh thường mẫu thân, những hộ vệ dám nói này nói kia với mẫu thân.Sở Chấn dám ra tay thật thì Cảnh Ngôn tuyệt đối không nhịn, hắn sẽ đánh đối phương tơi bời, mượn đó cảnh cáo những người khác, bao gồm thống lĩnh, mấy phó thống lĩnh.Sở Chấn không nhịn được nữa:- Tức chết ta, nhãi ranh, hôm nay ta sẽ dạy ngươi tôn kính trưởng bối!Thống lĩnh trầm giọng quát:- Đủ rồi! Ra bộ dáng gì nữa? Sở Chấn, ngươi yên tĩnh cho ta! Nơi này là nghị sự đường, cãi cọ ồn ào ra thể thống gì?Sở Chấn không dám lỗ mãng với thống lĩnh, gã hung hăng lườm Cảnh Ngôn sau đó ngồi xuống.Thống lĩnh nói chuyện với Cảnh Ngôn nhẹ nhàng hơn chút:- Cảnh Ngôn, ngươi là nhi tử của Liên Tinh, giờ vào chiến doanh vậy cũng ngồi xuống đi. Còn nữa, sau này ngươi hãy chú ý chút, ngươi là nhi tử của Liên Tinh nhưng không thể không tôn trọng trưởng bối trong gia tộc. Sở Chấn là phó thống lĩnh của chiến doanh, ngươi nghe hắn nói chuyện thấy khó chịu nhưng không thể công khai cãi lại như thế.Cảnh Ngôn cau mày liếc thống lĩnh một cái, định phản bác nhưng hắn ngẫm nghĩ, cuối cùng nhịn xuống. Có vẻ thống lĩnh không quá xấu.Thống lĩnh nhìn sang Sở Liên Tinh:- Liên Tinh, Cảnh Ngôn ở lại đây hơi không ổn, Hỗn Loạn Chi Địa quá nguy hiểm, dù trong chiến doanh Sở gia cũng không an toàn tuyệt đối. Chờ họp xong ngươi xếp người đưa hắn đến bản bộ gia tộc ở Phi Vũ thành đi.Cảnh Ngôn lại cau mày, nhưng hắn chỉ tìm ghế ngồi xuống.Thống lĩnh nhìn mọi người xung quanh, chậm rãi nói: - Tiếp theo chúng ta nói việc cần bàn hôm nay đi. Ngày đấu văn đã hẹn với Ngọc Thư Môn sắp đến, nhân tuyển đại biểu Sở gia chúng ta đã chọn ra, hôm nay hãy xác định chuyện này.Một phó thống lĩnh nói ngay:- Sở Thanh Dao, Sở Đông Hùng, Hoàng Nhất Sơn, ba người này thực lực không tệ, ta nghĩ được. Thống lĩnh đại nhân, ta thấy cứ xác định ba người này xuất chiến đi! Trong khoảng thời gian ngắn chúng ta không tìm thấy võ giả dưới Thánh Đạo cảnh nào mạnh hơn ba người này.Sở gia và Ngọc Thư Môn đấu văn, quy tắc là hai bên phái ra ba võ giả dưới Thánh Đạo cảnh xuất chiến, đấu ba trận, hai trận thắng. Phe thắng được quyền khai thác khoáng nguyên mới.Sở Chấn gật đầu nói: - Ta cũng cho rằng ba người này thích hợp nhất.Thống lĩnh nhìn Sở Liên Tinh, hỏi: - Ý Liên Tinh phó thống lĩnh thế nào?Sở Liên Tinh cau mày lắc đầu nói: - Sở Thanh Dao, Hoàng Nhất Sơn xuất chiến ta không có ý kiến, nhưng thực lực của Sở Đông Hùng hơi thấp. Tuy Sở Đông Hùng cũng là Đạo Hoàng cảnh đỉnh nhưng thăng cấp không lâu, cảnh giới chưa ổn định, thực lực kém hơn Sở Thanh Dao, Hoàng Nhất Sơn nhiều. Nếu hắn xuất chiến thì trận hắn tham gia thua chắc.Thống lĩnh nhíu chặt mày nói: - Thực lực của Sở Đông Hùng đúng là hơi kém, nhưng thời gian gấp gáp, chúng ta không có cơ hội điều tử đệ Đạo Hoàng cảnh đỉnh mạnh hơn từ bản bộ gia tộc đến.Một võ giả trẻ đứng lên nhìn Sở Liên Tinh, cười hỏi: - Sở Liên Tinh phó thống lĩnh nói ta nhất định thua, ý của Sở Liên Tinh phó thống lĩnh là đã tìm ra nhân tuyển xuất chiến tốt hơn sao? Nếu đúng vậy ta không ngại rút ra.Người này là Sở Đông Hùng, tôn tử của một trưởng lão có địa vị rất cao trong Sở gia, gã đến chiến doanh Sở gia vì kiếm công lao.Chiến doanh ở Hỗn Loạn Chi Địa tuy hơi nguy hiểm nhưng nơi này là một chỗ tốt cho tử đệ Sở gia kiếm công lao. Tử đệ Sở gia đến chiến doanh vài năm mạ vàng, về bản bộ gia tộc sẽ khác với tử đệ bình thường, được nhiều tài nguyên hơn, được bồi dưỡng tốt hơn.Lần này đại biểu gia tộc đấu văn với Ngọc Thư Môn, người tham gia cũng được thưởng rất cao, dù thắng hay thua đều có thể lấy thưởng.Nên Sở Đông Hùng muốn xuất chiến, đấu văn không phải liều mạng sống chết, khi không đánh lại cứ nhận thua.Sở Chấn châm chọc nói, mắt liếc hướng Cảnh Ngôn:- Ha ha, Liên Tinh phó thống lĩnh luôn không đồng ý Sở Đông Hùng xuất chiến, ta nghĩ ta đã biết lý do. Linh Tinh phó thống lĩnh muốn đợi nhi tử của mình tới để hắn xuất chiến chứ gì? Nhưng nếu Cảnh Ngôn nhi tử của Sở Liên Tinh phó thống lĩnh không phải Đạo Hoàng cảnh thì đại biểu Sở gia xuất chiến hơi không ổn. Thực lực quá thấp không lẽ vừa ra sân đã nhận thua? Hoặc chờ đối phương ra tay mà không đỡ được một chiêu, bị giết thì chúng ta muốn ngăn cản cũng không kịp.Sở Đông Hùng là nhân tuyển Sở Chấn một lòng ủng hộ, gã và trưởng lão kia tức là gia gia của Sở Đông Hùng rất thân. Sở Đông Hùng đến chiến doanh Sở gia, vấn đề an toàn do Sở Chấn phụ trách.Sở Liên Tinh nhíu chặt mày, nàng không ủng hộ Sở Đông Hùng tuyệt đối không có lòng riêng, thật sự là thực lực của gã yếu, nhưng nàng cũng không có nhân tuyển đề cử thích hợp.Sở Liên Tinh mở miệng nói: - Cảnh Ngôn đúng là không phù hợp yêu cầu.Sở Chấn ép sát gắt gao:- Cảnh Ngôn đã không thích hợp vậy Liên Tinh phó thống lĩnh định đề cử ai? Cứ nói ra, miễn người này mạnh hơn Sở Đông Hùng thì kêu kẻ đó xuất chiến, chúng ta không phản đối.Sở Đông Hùng hí mắt cười khẩy nói: - Ha ha, theo ta thấy Sở Liên Tinh phó thống lĩnh chỉ muốn cho Sở Thanh Dao và Hoàng Nhất Sơn xuất chiến. Hết chương 878.



Bạn cần đăng nhập để bình luận