Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 455. Lấy Chết Cảnh Báo



Chương 455. Lấy Chết Cảnh Báo



Quận Vương Chu Thượng Vân cũng biết điều này.Vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh vốn là cường giả Đạo Sư cảnh, cộng thêm giỏi về chạy đột kích. Đừng nói người này xuất phát trước Mộ Liên Thiên, dù Mộ Liên Thiên và người này cùng lúc ra địa vực Lam Khúc quận thành chạy đến Hạo Phong thành, cuối cùng đến nơi trước sẽ là sát thủ vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh.Chu Thượng Vân, Mộ Liên Thiên biết giờ có chạy đến Hạo Phong thành khả năng cứu Cảnh Ngôn là rất thấp, nhưng dù chỉ có một chút khả năng cũng phải thử.Khí thế Chu Thượng Vân trầm xuống nói: - Liên Thiên, ngươi chạy đi Hạo Phong thành nhanh! Nếu Cảnh Ngôn còn sống dù thế nào cũng phải cứu hắn, Ám Dạ quá đáng!Mộ Liên Thiên gật đầu nói: - Ta hiểu!Mộ Liên Thiên lắc người lao ra.Từ lúc Mộ Liên Thiên nhận được tin dến nay mới qua một nén nhang, gã vừa được tin liền tới gặp Chu Thượng Vân ngay. Vì Quận Vương Chu Thượng Vân và Cảnh Ngôn có quan hệ đặc biệt, tổng quản phải báo cho Chu Thượng Vân biết chuyện này để thành chủ có chuẩn bị.Mộ Liên Thiên rời khỏi Quận Vương phủ không chút ngừng lại, vận chuyển nguyên khí liên tục lắc người chớp mắt biến mất trên bầu trời. Mộ Liên Thiên thúc giục nguyên khí đến cực hạn, tốc độ nhanh như tia chớp.Nhưng Mộ Liên Thiên có mau hơn nữa cũng khó ngăn cản sát thủ vương bài Ám Dạ Ân Tiên Sinh kịp lúc. Trong lòng Mộ Liên Thiên suy đoán vương bài Ám Dạ lúc này chắc đã đến Hạo Phong thành, có lẽ Cảnh Ngôn chết rồi.Gần trạch viện Trương gia Hạo Phong thành.Trong bóng đêm một cái bóng đen mờ như hồn ma xuất hiện.Bóng đen ngừng lại ngoài trạch viện giây lát, đôi mắt sâu thẳm lấp lóe tia sáng lạnh lẽo:- Cảnh Ngôn chắc ở trong trạch viện Trương gia, xác định vị trí trước đã!Vèo!Bóng người chợt lóe biến mất tại chỗ, không gian xung quanh không có nhiều dao động nguyên khí. Dù võ giả ở gần bên này cũng không thể tra xét nguyên khí dao động, khó phát hiện bóng đen.Bóng đen là thủ lĩnh Ám Dạ Ân Tiên Sinh.Ân Tiên Sinh lặng lẽ vào trạch viện Trương gia, đội hộ vệ trong trạch viện không hề phát hiện có người lẻn vào.Trong một tòa biệt viện, đó là chỗ ở của ngũ trưởng lão Trương gia.Ngũ trưởng lão đang ngồi xếp bằng trên giường nhắm mắt tu luyện.Một bóng đen đột nhiên xuất hiện trong phòng, võ giả cảnh giới Tiên Thiên ngũ trưởng lão không hề hay biết.Ân Tiên Sinh nhìn ngũ trưởng lão Trương gia ngồi trên giường, thầm nghĩ: - Biệt viện hơi tinh xảo, người này chắc là thành viên quan trọng trong gia tộc, vậy chắc hắn biết chỗ ở của Cảnh Ngôn.Ân Tiên Sinh tuy mạnh nhưng không phải thần, không thể nào biết Cảnh Ngôn ở đâu, nên lẻn vào biệt viện của ngũ trưởng lão tìm hiểu chỗ ở của hắn.Bùm! Người Ân Tiên Sinh phát ra dao động nguyên khí đáng sợ ập hướng ngũ trưởng lão.Ngũ trưởng lão mở mừng mắt ra, nét mặt kinh hoàng.Ngũ trưởng lão cực kỳ giật mình nhìn Ân Tiên Sinh xuất hiện trong phòng:- Ngươi là ai?Người này vào phòng của ngũ trưởng lão mà y không biết gì, nếu người này không chủ động phát ra nguyên khí thì y vẫn không biết có người trong phòng.Giọng Ân Tiên Sinh âm trầm chui vào lỗ tai ngũ trưởng lão:- Ta tìm Cảnh Ngôn, ngươi nói cho ta biết Cảnh Ngôn ở đâu là có thể sống.Ngũ trưởng lão cực kỳ giật mình nhưng không mất năng lực suy nghĩ, nghe câu này liền nghĩ ngay người này đến có ý xấu, muốn đối phó Cảnh Ngôn tiên sinh.Ngũ trưởng lão tính câu giờ:- Ngươi tìm Cảnh Ngôn tiên sinh làm gì?Người này có thể lặng lẽ vào phòng ngũ trưởng lão thì thực lực tuyệt đối hơn xa y.Giọng Ân Tiên Sinh lạnh băng không chút tình cảm:- Đừng hỏi nhiều, ngươi chỉ cần nói cho ta biết Cảnh Ngôn ở đâu là có thể sống, nếu không thì chết!Ngũ trưởng lão hơi vận chuyển nguyên khí, nhìn Ân Tiên Sinh chằm chằm:- Cảnh Ngôn tiên sinh là khách của Trương gia ta, nếu ngươi không nói rõ ý đồ thì ta không thể cho ngươi biết Cảnh Ngôn tiên sinh ở đâu.Ân Tiên Sinh tiến lên trước:- Không nói thì chết!Ngũ trưởng lão âm thầm vận chuyển nguyên khí chợt bùng nổ, tiếng quát lớn truyền khắp trạch viện Trương gia:- Địch tập! Địch tập!Ân Tiên Sinh nghe tiếng hét hơi biến sắc mặt, y không ngờ người Trương gia này không hề sợ chết, ở trước mặt y mà vẫn dám ra tiếng cảnh báo!Ân Tiên Sinh phát ra sát ý:- Chết đi!Đoản kiếm màu đen đáng sợ toát ra khí lạnh khiếp người khoảnh khắc nằm trong tay Ân Tiên Sinh, thân kiếm dâng lên ánh sáng đen âm thầm bao bọc người ngũ trưởng lão.Khi ánh sáng đen bao bọc ngũ trưởng lão thì giọng y ngừng bặt, hơi thở hoàn toàn biến mất.Ngũ trưởng lão Trương gia cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ ở trước mặt cường giả Đạo Sư cảnh không hề có năng lực chống cự, từ lúc y cảnh báo thì đã sẵn sàng đón cái chết.Ngũ trưởng lão không thể đoán ra cảnh giới tu vi của Ân Tiên Sinh, nhưng y chắc chắn Ân Tiên Sinh mạnh hơn mình nhiều. Ân Tiên Sinh nói miễn y nói ra chỗ ở của Cảnh Ngôn là có thể sống, nhưng rõ ràng Ân Tiên Sinh muốn hại Cảnh Ngôn. Cảnh Ngôn là ân nhân của Trương gia, ngũ trưởng lão không thể vì mình sống mà bán đứng Cảnh Ngôn, nên y dùng mạng sống của mình cảnh báo cho gia tộc, cho Cảnh Ngôn.Ân Tiên Sinh lạnh lùng liếc xác ngũ trưởng lão, chửi thầm:- Chết tiệt, thứ không muốn sống! Giờ phút này nguyên trạch viện Trương gia xao động, tiếng quát lớn cảnh báo của ngũ trưởng lão khiến người trong trạch viện biết kẻ địch xâm nhập vào.Tiếng la hét lan tràn trong trạch viện Trương gia.Tộc trưởng Trương Nhất Binh và đám trưởng lão cảnh giới Tiên Thiên lao ngay ra chỗ ở của mình, nhanh chóng bao vây biệt viện ngũ trưởng lão cư ngụ. Nhiều tử đệ, hộ vệ Trương gia theo sau, chỉ mấy giây ngoài biệt viện ngũ trưởng lão đã vây đầy mấy trăm người Trương gia.Ân Tiên Sinh chậm rãi đi ra biệt viện ngũ trưởng lão, ánh mắt hờ hững liếc qua đám người Trương gia không ngừng kéo đến gần. Đám người này không hề tạo uy hiếp cho y được. Hết chương 455.



Bạn cần đăng nhập để bình luận