Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 461. Tiếp Tục Đột Phá



Chương 461. Tiếp Tục Đột Phá



Trong khoảnh khắc này Ân Tiên Sinh rất giật mình.Ân Tiên Sinh chém ra kiếm quang đen không chút trở ngại quét hướng không gian kia rồi dần tan biến. Bóng dáng Cảnh Ngôn thật sự biến mất trong tầm mắt y.Sao có thể như vậy? Ân Tiên Sinh lắc người đến vị trí Cảnh Ngôn biến mất, y cẩn thận xem xét bốn phía, chân mày càng dính vào nhau.Một người đột ngột biến mất có nhiều loại khả năng.Nếu Cảnh Ngôn mạnh hơn Ân Tiên Sinh nhiều, hắn nắm giữ cách ẩn núp gì thì có thể ung dung biến mất trước mắt y. Vấn đề là thực lực của Cảnh Ngôn không bằng Ân Tiên Sinh, nên dù hắn có cách ẩn núp cũng không thể nào biến mất không để lại chút dấu vết trước mặt thủ lĩnh sát thủ giỏi về ẩn núp.Khả năng thứ hai là chỗ này có di tích thượng cổ hoặc thứ tương tự bị che giấu, Cảnh Ngôn đến đây, di tích thượng cổ đột nhiên mở ra hút hắn vào.Nghĩ đến khả năng thứ hai, người như Ân Tiên Sinh cũng lộ biểu tình rung động. Nếu phát hiện di tích thượng cổ thì cơ duyên này quá lớn.Trên đại lục này thường có tin vtức truyền ra nói ai đó ở nơi nào phát hiện di tích hoặc động phủ thường cổ. Nhưng lời đồn này quá xa xôi với đa số võ giả, phần lớn cả đời không vào di tích thượng cổ một lần.Võ giả quá nhiều mà di tích thì ít ỏi.Những động phủ hoặc di tích thượng cổ có thể vào nhiều lần đều bị thế lực lớn khống chế, người ngoài không có cơ hội đi vào.Ân Tiên Sinh ôm nỗi lòng kích động cẩn thận dò xét một nén nhang nhưng không phát hiện điều gì.Xung quanh có di tích thượng cổ hoặc nơi tương tự rồi lại không thể nhìn bằng mắt thịt, nói lên di tích thượng cổ bị trận pháp che giấu. Thực lực của Ân Tiên Sinh không thấp, trận pháp ẩn giấu bình thường khi y không chú ý có lẽ không phát hiện, nhưng bây giờ y kiểm tra hết sức cẩn thận nhưng vẫn không thấy gì, chỉ có thể nói trận pháp ẩn giấu quá mạnh hoặc vốn không hề có trận pháp đó.Có khả năng thứ ba là Cảnh Ngôn mang theo trân bảo động phủ.Trân bảo động phủ khác với không gian giới chỉ. Không gian giới chỉ là chết, vật sống không thể vào. Nhưng trân bảo động phủ thì khác, bên trong có đạo tắc đầy đủ vận chuyển, vật sống có thể đi vào.Bất cứ trân bảo động phủ nào đều là báu vật vô giá, trên Thiên Nguyên đại lục ít ỏi vài người mới sở hữu trân bảo động phủ, mỗi người đều cực kỳ mạnh. Những luyện khí sư bình thường trên đại lục không thể luyện chế ra trân bảo động phủ.Tưởng tượng Cảnh Ngôn có trân bảo động phủ, mắt Ân Tiên Sinh nóng bỏng.Nếu trong tình huống bình thường Ân Tiên Sinh sẽ không cho rằng võ giả tu vi như Cảnh Ngôn có trân bảo động phủ. Nhưng trải qua phán đoán sàn lọc khả năng, Ân Tiên Sinh cho rằng xác suất Cảnh Ngôn có trân bảo động phủ lớn hơn. Một người sống không thể nào khi không biến mất được.Ân Tiên Sinh lại cẩn thận tìm kiếm, tìm tòi từng tấc không gian.Trân bảo động phủ không phải vật không bóng không hình, tuy là một loại báu vật không gian nhưng nó không thể hoàn toàn hư vô. Ân Tiên Sinh cho rằng nếu Cảnh Ngôn có trân bảo động phủ thì chắc chắn nó nằm trong không gian này, tìm kỹ thì sớm muộn gì sẽ bắt gặp nó.Cảnh Ngôn vào Càn Khôn không gian, thở hắt ra. Phút cuối Ân Tiên Sinh lần nữa công kích hung hãn, với tình huống hiện giờ của Cảnh Ngôn khả năng đỡ đòn không đến mười phần trăm. May mà Cảnh Ngôn kịp lúc vào Càn Khôn không gian, tránh thoát một kích kia.Càn Khôn không gian thành một hạt bụi hòa vào hoàn cảnh bốn phía.Tuy tạm thời ẩn núp nhưng Cảnh Ngôn không giảm bớt áp lực chút nào. Nếu Càn Khôn không gian bị phát hiện chờ đợi Cảnh Ngôn là tai họa ngập đầu, đừng nói hắn là võ giả nhỏ bé cảnh giới Đạo Linh cảnh hậu kỳ, dù hắn mạnh gấp mười lần cũng khó sống sót.Càn Khôn không gian không phải trân bảo động phủ bình thường, nó có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, Càn Khôn Đan Đạo, Càn Khôn Khí Đạo, Càn Khôn Trận Đạo, toàn là thứ siêu nghịch thiên. Mấy thứ này tùy tiện một cái phát tán ra ngoài sẽ làm nguyên đại lục chấn động.Nên giờ phút này Cảnh Ngôn không có thời gian lãng phí, hắn vội ngồi xuống bằng nuốt vào một ít đan dược trị thương, sau đó vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công nhanh chóng hấp thu khối linh thạch cực phẩm và một ít đan dược phục hồi nguyên khí.Một ngày sau vết thương và nguyên khí của Cảnh Ngôn phục hồi lại, tu vi Đạo Linh cảnh hậu kỳ cũng ổn định. Giờ Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí suôn sẻ hơn lúc bị Ân Tiên Sinh Ám Dạ truy sát nhiều. Nếu lúc này đánh nhau với Ân Tiên Sinh thì Cảnh Ngôn có thể cầm cự lâu hơn, dù vậy hắn không cho rằng mình đánh lại y.Cảnh Ngôn kêu gọi:- Tiền bối Thiên Thủy!Cảnh Ngôn dứt lời Thiên Thủy liền hiện ra trước mặt hắn.Mắt Cảnh Ngôn long lanh nhìn Thiên Thủy:- Sát thủ Ám Dạ đi chưa?Cảnh Ngôn tuyệt đối không thể lộ mặt, nếu Ân Tiên Sinh chưa đi mà hắn ra ngoài thì chỉ có đường tiếp tục núp vào Càn Khôn không gian. Lần thứ hai làm chuyện như vậy khả năng Càn Khôn không gian bị lộ tăng cao nhiều.Thiên Thủy lắc đầu nói: - Tiểu tử kia còn đang tìm ngươi, xem bộ dáng muốn đào ba thước đất.Thiên Thủy có thể dễ dàng điều tra tình hình bên ngoài, võ giả như Ân Tiên Sinh tuyệt đối không cảm ứng được hơi thở của lão.Cảnh Ngôn rủa thầm:- Chết tiệt!Thiên Thủy đề nghị:- Cảnh Ngôn, xem ra tiểu tử kia không tìm được ngươi sẽ không bỏ qua, ta nghĩ ngươi hãy mau tăng cảnh giới lên Đạo Linh cảnh đỉnh mới có sức đánh một trận.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Đành vậy.Cảnh Ngôn chuẩn bị sơ rồi nhắm mắt lại, hấp thu Thần Đạo Đan trong bụng.Thời gian trôi qua từng ngày, từ lúc Cảnh Ngôn vào Càn Khôn không gian đã qua một tuần.Mắt Ân Tiên Sinh xanh ngắt nhìn chằm chằm vị trí Cảnh Ngôn biến mất.Ân Tiên Sinh đã điều tra kỹ không gian này trên chục lần nhưng không tìm ra trân bảo động phủ.Không thể nói Ân Tiên Sinh không may mắn, bởi vì đẳng cấp Càn Khôn không gian quá cao biến thành hạt bụi không khác gì hạt bụi bình thường. Đừng nói võ giả thực lực như Ân Tiên Sinh, dù là võ giả mạnh hơn y một đại cảnh giới cũng khó nhận ra Càn Khôn không gian hóa thành hạt bụi. Hết chương 461.



Bạn cần đăng nhập để bình luận