Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 647. Khôi Lỗi Sinh Mệnh



Chương 647. Khôi Lỗi Sinh Mệnh



Tử Vong Thâm Uyên, Tử Vong Thần Điện!Nghe Thiên Thủy khẳng định, Cảnh Ngôn thở phào nhẹ nhõm.Tử Vong Thần Điện, Tử Vong Thâm Uyên tồn tại mấy vạn năm trời, nghe nói thần tộc đến thế giới nhân loại không lâu sau Tử Vong Thần Điện được tạo ra. Mấy vạn năm trôi qua Tử Vong Thần Điện vẫn sừng sững tại đây.Lúc này Cảnh Ngôn mong mỏi nhất là tìm cách rời khỏi Tử Vong Thâm Uyên trở về Thiên Nguyên đại lục:- Không biết trong Tử Vong Thần Điện có manh mối rời đi Tử Vong Thâm Uyên không.Cảnh Ngôn đã ở trong Tử Vong Thâm Uyên bảy năm, trên Thiên Nguyên đại lục chắc đã cho rằng hắn chết rồi. Không thể nào trở về từ đường cũ, trừ phi Cảnh Ngôn chờ sáu mươi mấy năm sau Tử Vong Thần Điện mở ra.Nhớ đến Cổ gia làm lòng Cảnh Ngôn tràn ngập lạnh lẽo:- Cổ gia!Nếu sống sót rời khỏi Tử Vong Thâm Uyên thì Cảnh Ngôn không tha cho Cổ gia, hắn muốn Cổ gia nợ máu trả bằng máu!Chợt một giọng nói vang lên:- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi đến đây.Cảnh Ngôn sợ hết hồn.Cảnh Ngôn đã thấy đường nét Tử Vong Thần Điện nhưng không nhìn rõ đằng trước thần điện có ai đứng. Nghe tiếng nói làm con ngươi Cảnh Ngôn co rút nhìn đăm đăm mới mơ hồ thấy cái bóng mờ cách vài trăm thước.Lúc đánh nhau với những khôi lỗi là Cảnh Ngôn đã đoán có người ở phía sau điều khiển rối. Nhưng khi thấy thật sự có người vẫn làm Cảnh Ngôn giật nảy mình.Nơi này là đâu?Đó là Tử Vong Thâm Uyên!Tử Vong Thâm Uyên đang đóng kín, cường giả Thánh Đạo cảnh hầu như không thể đi vào, vậy người đang nói chuyện vào bằng cách nào?Chỉ có một khả năng, người nói chuyện vốn ở trong Tử Vong Thần Điện.Thiên Thủy trong Càn Khôn tiểu thế giới cũng bị chấn động. Khi Thiên Thủy còn sống đã vào Tử Vong Thần Điện không chỉ một lần nhưng chưa từng thấy có người trong thần điện.Lão Thất tiếp tục bảo: - Tiểu tử sức chiến đấu khá lắm, tu vi Đạo Vương cảnh bình thường mà đánh bại được Vệ Sĩ Giáp Đồng, thậm chí đánh bại Vệ Sĩ Giáp Bạc rồi đến chỗ của ta, làm ta rất bất ngờ.Cảnh Ngôn bày ra dáng vẻ cung kính hỏi: - Xin hỏi tiền bối là ai?Lão Thất trả lời:- Ta không phải tiền bối gì, ta chỉ là Vệ Sĩ Giáp Vàng của Tử Vong Thần Điện, cũng là thủ vệ thứ bảy.Cảnh Ngôn nghe câu trả lời thầm buồn bực. Người này mới nhắc tới hắn đánh bại Vệ Sĩ Giáp Đồng, Vệ Sĩ Giáp Bạc, Cảnh Ngôn đoán những khôi lỗi là Vệ Sĩ Giáp Đồng, Vệ Sĩ Giáp Bạc. Ngay sau đó đối phương nói mình là Vệ Sĩ Giáp Vàng.Không lẽ kẻ nói chuyện cũng là khôi lỗi? Nhưng sao có thể là khôi lỗi? Khôi lỗi không có sự sống, suy nghĩ, làm sao nói chuyện như người bình thường được?Trong khi Cảnh Ngôn đoán đối phương là cái gì thì Lão Thất nói tiếp:- Tiểu tử, ngươi giải mở phong ấn Càn Khôn Giới được truyền thừa của chủ nhân, xem như người thừa kế của chủ nhân. Dù vậy ngươi phải đánh bại ta mới được, nếu ngươi đánh bại ta thì ta thả ngươi đi qua.Cảnh Ngôn nghe xong càng khó bình tĩnh.Đối phương thật sự là khôi lỗi? Biết hắn giải phong ấn Càn Khôn Giới?Nghe mấy lời này dường như Càn Khôn Giới là của chủ nhân Vệ Sĩ Giáp Vàng, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công trong Càn Khôn Giới chắc là truyền thừa mà chủ nhân để lại.Phải nói Cảnh Ngôn suy đoán đúng trăm phần trăm.Cảnh Ngôn không xác định thực lực của đối phương, nếu có thể không đánh nhau thì hắn không muốn ra tay:- Vị đại nhân này, ta chỉ muốn rời khỏi Tử Vong Thâm Uyên.Lão Thất vô tình bóp nát hy vọng của Cảnh Ngôn:- Ngươi muốn rời khỏi đây bước đầu tiên phải đánh bại ta, nếu không thể đánh bại ta thì ngươi đừng mơ ra ngoài. Trừ phi chờ Tử Vong Thần Điện mở ra, Liệt Thiên đại trận bảo vệ thần điện đóng thì ngươi mới có cơ hội đi.Cảnh Ngôn biết đối phương nói Liệt Thiên đại trận chắc là trận pháp bao phủ Tử Vong Thâm Uyên. Tử khí, lực lượng cắt không gian đều là thuộc tính công kích của trận pháp.Cảnh Ngôn híp mắt hỏi: - Đánh bại ngươi là có thể ra ngoài?Thiên Thủy cổ vũ Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình, ta không cách nào giúp ngươi. Lên đi, xử lý hắn!Vèo!- Thánh Quang kiếm pháp!- Hư Vô!Đã không thể tránh đi thì chỉ có thể chiến.- Tiểu tử, chút thực lực đó không đủ xem!Cùng với giọng nói của đối phương, Cảnh Ngôn cảm giác thân thể như rơi vào đầm lầy, ngay sau đó bị lực lượng không thể so sánh thổi quét.Rầm! Cảnh Ngôn bị lực lượng khủng bố đánh bay, hắn thấy đối phương không dùng vũ khí gì, chỉ đơn thuần vỗ một chưởng.Hắn không đỡ nổi một chưởng của đối phương. Cảnh Ngôn phát hiện đòn công kích không phải nguyên khí mà là lực lượng khác, xem ra đối phương đúng là khôi lỗi, một khôi lỗi có sự sống.May mắn Cảnh Ngôn sớm đề phòng, trước khi bị động chịu đòn hắn đã vận chuyển Thuần Dương Linh Thể, nếu không lúc này hắn bị thương nặng rồi.Lão Lục chép miệng:- Tiểu tử này thực lực không tệ, Lão Thất, hắn đỡ được một chưởng của ngươi!Nghe Lão Lục lên tiếng Cảnh Ngôn mới hoảng sợ cảnh giác, ngoài trăm thước còn có một người.Nghe câu nói dường như người đánh hắn tên Lão Thất.Lão Thất không kiên nhẫn nạt:- Lão Lục, câm miệng được không?Lão Lục lắc người xông hướng Cảnh Ngôn:- Lão Thất về đi, để ta chơi với tiểu tử này!Khoảng cách trăm thước rút ngắn trong khoảnh khắc, Lão Lục đã đến gần Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn rùng mình, hắn hết hồn thật:- Kiếm ý!Cảnh Ngôn giơ đạo khí trường kiếm chém ra, kiếm ý bao phủ, nguyên khí vận chuyển đến cực hạn.Lão Thất đã mạnh như thế thì Lão Lục ghê gớm tới cỡ nào? Ít nhất sẽ không kém hơn Lão Thất đi? Một Lão Thất đã đè bẹp Cảnh Ngôn, càng đừng nói có thêm Lão Lục.Thánh Quang kiếm pháp mang theo kiếm ý chém ra, Cảnh Ngôn không nhìn kết quả liền động ý niệm vào Càn Khôn tiểu thế giới.Cảnh Ngôn thở hổn hển:- Hộc hộc, quá mạnh! Ta dùng hết thủ đoạn cũng không cách nào đánh bại Lão Lục, Lão Thất.Ánh mắt Cảnh Ngôn đầy bất đắc dĩ, hắn phân ra một lũ thần hồn chui ra ngoài Càn Khôn tiểu thế giới. Cảnh Ngôn muốn nhìn xem sau khi hắn vào Càn Khôn tiểu thế giới, Lão Lục và Lão Thất tình nghi là khôi lỗi sẽ làm gì Càn Khôn Giới.Lão Thất tức giận trừng Lão Lục, rống to: - Lão Lục! Ngươi nhìn xem, ngươi làm tiểu tử kia sợ rồi! Giờ thì tốt lắm, hắn lại trốn vào Càn Khôn Giới.Lão Lục cãi chày cãi cối:- Hừ! Dù ta không lên thì hắn vẫn sẽ trốn vào Càn Khôn Giới.Lão Thất đổi giọng:- Ít nhất sẽ không trốn vào ngay. À, tại sao đòn công kích vừa rồi của tiểu tử kia cho cảm giác uy áp pháp tắc?Lão Lục nhíu mày nói: - Ừ, đúng là có. Công kích chém hướng ta rất là kỳ quái, nhưng khác với lực lượng pháp tắc, không mạnh như pháp tắc nhưng có chút hơi hướm. Hay võ giả Đạo Vương cảnh như hắn cũng biết vận dụng lực lượng thiên địa pháp tắc? Hết chương 647.



Bạn cần đăng nhập để bình luận