Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 436. Viên Kế Hổ Giật Mình



Chương 436. Viên Kế Hổ Giật Mình



Viên Kế Hổ, lão tộc trưởng Tống gia ở trong một kiến trúc nằm sâu trong trạch viện Tống gia.Viên Kế Hổ nghi hoặc hỏi: - Lão tộc trưởng muốn nói gì với ta?Nói đến thì lão tộc trưởng Tống gia và thành chủ Hạo Phong thành không giao tiếp nhiều, lúc Viên Kế Hổ đảm nhiệm thành chủ Hạo Phong thành thì lão tộc trưởng Tống gia đã thoái ẩn, người chủ trì Tống gia đổi thành Tống Trung Sơn hôm nay mới bị giết.Viên Kế Hổ tâm kế thận trọng, lúc ở bên ngoài nghe lão tộc trưởng Tống gia có lời ngầm muốn nói nên tạm thời gác lại chuyện đối phó Cảnh Ngôn.Lão tộc trưởng Tống gia híp mắt nhìn Viên Kế Hổ, chậm rãi nói: - Thành chủ đại nhân cũng thấy tận mắt ta công kích người trẻ tuổi kia, cảm thấy tu vi của ta như thế nào?Viên Kế Hổ không hiểu tại sao lão tộc trưởng Tống gia hỏi câu này, nhưng gã thành thật chỉ là:- Thực lực của lão tộc trưởng vô cùng mạnh mẽ, chắc hẳn gần đến Đạo Sư cảnh.Lão tộc trưởng Tống gia lại hỏi: - Thành chủ cảm thấy nếu đánh nhau với ta thì có nắm chắc giết ta không?Viên Kế Hổ nét mặt sa sầm nói: - Không có nắm chắc.Sự thật thì Viên Kế Hổ cảm thấy nếu đánh nhau với lão tộc trưởng Tống gia, người thua có lẽ là gã.Lão tộc trưởng mở mắt to hơn một chút, nghiêm túc nói: - Đây là lý do ta ngăn cản thành chủ đại nhân, thực lực của người trẻ tuổi không dưới ta!Viên Kế Hổ giật mình kêu lên: - Cái gì? Sao có thể như vậy? Hắn thi triển võ học chẳng phải bị lão tộc trưởng đánh tan sao?Lão tộc trưởng lắc đầu nói: - Không hẳn vậy! Ta thi triển võ học bị đánh tan võ học của người trẻ tuổi, nhưng uy năng võ học bị hao tổn trên chín phần, còn sót lại uy năng rất ít. Nên người trẻ tuổi dù bị uy năng võ học của ta công kích trực tiếp cũng không bị vết thương gì.Viên Kế Hổ nghe vậy hoàn toàn biến sắc mặt.Viên Kế Hổ hơi khó tin, rồi lại không tìm thấy lý do lão tộc trưởng Tống gia lừa gã. Tính ra thì Cảnh Ngôn giết nhiều người Tống gia, dù lão tộc trưởng Tống gia không hận hắn thấu xương cũng tuyệt đối không thiên hướng hắn, gã không tìm thấy lý do lão tộc trưởng nói dối.Trước khi lão tộc trưởng nói mấy lời này Viên Kế Hổ không cho rằng Cảnh Ngôn có thể không bị gì khi hứng chịu một kích của lão tộc trưởng là vì uy năng không còn sót lại bao nhiêu.Lão tộc trưởng tiếp tục bảo: - Cho nên thực lực của người trẻ tuổi này rất mạnh, ta có thể nói hắn không thua kém gì ta. Nếu đánh nhau khả năng ta bị giết là cao hơn tám phần.Viên Kế Hổ đã giật mình đến không nói nên lời, gã tự nhận mình yếu hơn lão tộc trưởng Tống gia một chút. Giờ lão tộc trưởng Tống gia nói nếu lão đánh nhau với người kia, xác suất thắng chưa tới hai mươi phần trăm. Nếu đổi lại là Viên Kế Hổ đánh với người kia thì kết quả ra sao.Nghĩ đến đây Viên Kế Hổ vã mồ hôi lạnh.Lão tộc trưởng luôn quan sát biểu tình của Viên Kế Hổ, biết lúc này lòng gã dậy sóng dữ.- Cái này mới chỉ là một trong số đó, ta không hy vọng thành chủ ra tay còn có lý do thứ hai, đó là về tuổi của người trẻ tuổi này.Viên Kế Hổ bản năng lặp lại:- Tuổi?Viên Kế Hổ cười khẩy nói: - Tuổi của người đó thế nào? Trông hắn trẻ nhưng chắc dùng đan dược hoặc linh thảo trú nhan, tuổi thật của hắn chưa chắc còn nhỏ.Viên Kế Hổ nghe lão tộc trưởng luôn miệng nói người trẻ tuổi, gã cho rằng đó là vì người đó bộ dáng trẻ nên lão mới xưng hô như vậy, tuổi thật chưa biết lớn cỡ nào. Xem bề ngoài hai mươi tuổi nhưng nói võ giả hai mươi tuổi có thể đối kháng với lão tộc trưởng Tống gia?Đây chẳng phải là đang nói giỡn sao?Lão tộc trưởng cười nói: - Thành chủ đại nhân sai rồi, ta không dám nói chính xác tuổi của người này nhưng chắc chắn không chênh lệch với bề ngoài bao nhiêu.Viên Kế Hổ ngơ ngác nhìn lão tộc trưởng.Không chênh lệch với bề ngoài bao nhiêu?Lão tộc trưởng muốn nói người kia chỉ có hai mươi tuổi?Viên Kế Hổ muốn cười, đang đùa à? Võ giả Đạo Linh cảnh hai mươi tuổi? Còn có thể đối kháng với cường giả Đạo Linh cảnh đỉnh?Mắt Viên Kế Hổ nhìn lão tộc trưởng ẩn chứa ý là đừng đùa với ta, ta không ngốc.Lão tộc trưởng đã đoán được Viên Kế Hổ sẽ không tin, lão cười cười bình tĩnh nói: - Thành chủ đại nhân có thể thấy sức sống của ta đang trôi đi chứ?Viên Kế Hổ gật đầu nói: - Ừm, đại khái cảm giác được.Viên Kế Hổ mơ hồ phát hiện thọ nguyên của lão tộc trưởng Tống gia đang nhanh chóng khô cạn, không có gì bất ngờ xảy ra trong vòng mười năm sẽ tự nhiên chết. Thọ nguyên khô kiệt là thứ không thể thay đổi, dù có đan dược kéo dài tuổi thọ nhưng chỉ có một lần, dùng lần đầu tiên có hiệu quả, lần thứ hai sẽ hạ thấp công hiệu, đến lần thứ ba có lẽ vô ích.Lão tộc trưởng lại hỏi: - Vậy thành chủ đại nhân nên biết võ giả sử dụng đan dược trú nhan hay linh thảo gì thì không thể thay đổi sức sống, thần hồn đúng không?Viên Kế Hổ lại gật đầu nói: - Cái đó ta biết.Lão tộc trưởng cảm khái nói: - Thọ nguyên của ta gần tới, cảm ứng sức sống và thần hồn rất nhạy bén. Nên ta cảm giác tuổi thật của người trẻ tuổi kia như mặt trời mới mọc buổi sáng.Viên Kế Hổ trợn to mắt suýt lòi tròng. Gã chợt nhớ người gần hết tuổi thọ đúng là cảm ứng rất nhạy với sức sống và thần hồn.Viên Kế Hổ đã giật mình đến tột đỉnh.Nếu lão tộc trưởng nói thật thì người kia . . . Sao có thể? Trong địa vực Lam Khúc quận thành sao có võ giả có thiên phú như vậy?Viên Kế Hổ nuốt nước bọt khan.Lão tộc trưởng đợi một chút chờ Viên Kế Hổ hơi tiêu hóa tin tức mới nghe được mới nói tiếp:- Ta cảm thấy người trẻ tuổi này chắc chắn không giống bình thường, nếu thành chủ đánh nhau với hắn, dù cuối cùng thành chủ có thể giết hắn, lỡ lai lịch của hắn rất lớn thì thành chủ giải quyết thế nào?Viên Kế Hổ trợn to mắt.Đúng rồi, một Đạo Linh cảnh hai mươi tuổi, thiên tài tuyệt thế sánh bằng Đạo Linh cảnh đỉnh có thể nào không tiếng tăm gì?Lão tộc trưởng nhìn Viên Kế Hổ, điều nên nói lão đã nói, lựa chọn thế nào là của gã.Thật ra lão tộc trưởng làm như vậy không phải vì Viên Kế Hổ mà vì Tống gia. lúc này Tống gia bị tổn hao thực lực nhiều, có lão ở Tống gia có thể sừng sững không ngã, nhưng thọ nguyên của lão không còn nhiều, khi lão qua đời Tống gia sẽ ra sao? Hết chương 436.



Bạn cần đăng nhập để bình luận