Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 428. Giáng Lâm Tống Gia



Chương 428. Giáng Lâm Tống Gia



Có lẽ khi đó người đứng ngoài chỗ đội mạo hiểm Liệt Diễm trú đóng không biết cường giả Đạo Linh cảnh bay đi là ai, nhưng hộ vệ Trương gia biết mặt Cảnh Ngôn.Cường giả Đạo Linh cảnh đó không phải Cảnh Ngôn từng đến Trương gia thì là ai?Nghe hộ vệ nói, đám người Trương Nhất Binh không phản ứng lại.Hộ vệ nói cái gì?Người Tống gia đi đội mạo hiểm Liệt Diễm đều chết hết, người đội mạo hiểm Liệt Diễm còn sống? Đây là lời hộ vệ đã nói?Trong phút chốc mọi người nghi ngờ mình nghe nhầm hoặc hộ vệ nói ngược kết quả.Lát sau tộc trưởng Trương Nhất Binh trợn to mắt hét lên: - Ngươi đang nói gì?Hộ vệ vội nói thêm:- Tộc trưởng! Người đội mạo hiểm Liệt Diễm không ai chết, không có người bị thương. Người Tống gia đều bị Cảnh Ngôn giết, Cảnh Ngôn là võ giả cường đại tu vi Đạo Linh cảnh!Từng tiếng kinh kêu vang lên trong phòng.- Cái gì? - Hả?- Không thể nào! Cảnh Ngôn là cường giả Đạo Linh cảnh? Đùa cái gì?Nguyên Trương gia không có một cường giả Đạo Linh cảnh, làm sao cường giả Đạo Linh cảnh thành bằng hữu với Trương Mẫn của Trương gia bọn họ? Hơn nữa hình như hai người tình cảm rất thân thiết.Hộ vệ chắc chắn nói: - Tộc trưởng, các vị trưởng lão, Cảnh Ngôn đúng là cường giả Đạo Linh cảnh, không nhầm được. Ta ở ngoài chỗ Liệt Diễm đóng quân tận mắt thấy hắn ngự không bay đi. Người khác không biết Cảnh Ngôn nhưng ta nhận ra được!Nghe vậy đám người trong phòng hút khí lạnh.Nếu cường giả ngự không bay thì chắc chắn là Đạo Linh cảnh. Hộ vệ còn thấy tận mắt thì không giả được. Hơn nữa người đội mạo hiểm Liệt Diễm không bị gì, trưởng lão Tống gia thì chết hết, xâu chuỗi lại cơ bản có thể khẳng định Cảnh Ngôn là võ giả Đạo Linh cảnh.Trương Ngọc hé môi kinh ngạc kêu lên: - Cảnh Ngôn ca ca là võ giả Đạo Linh cảnh?Trong kịch ngạc có vui mừng, mới rồi Trương Ngọc còn lo Cảnh Ngôn sẽ chết, không ngờ hắn là cường giả Đạo Linh cảnh.Phụ thân của Trương Ngọc, cửu trưởng lão Trương gia nhìn nàng lại ngó sang tộc trưởng Trương Nhất Binh. Cảm xúc hối hận lan tràn trong lòng cửu trưởng lão.Nếu sớm biết Cảnh Ngôn là cường giả Đạo Linh cảnh thì cửu trưởng lão cần gì ngăn cản hắn và Trương Ngọc quen nhau? Chuyện cầu còn không được vậy mà gã ngăn cản?Có thể tưởng tượng nếu Cảnh Ngôn và Trương Ngọc thành đôi, tuy hắn không phải người Trương gia nhưng có thể tính một nửa người của họ, nếu Trương gia gặp chuyện hắn khoanh tay đứng nhìn được sao? Từ nay Trương gia tự tin mạnh mẽ hơn trong Hạo Phong thành, gia tộc như Lưu gia cũng sẽ thay đổi hoàn toàn thái độ với Trương gia.Cơ mặt Trương Nhất Binh co giật, cùng cửu trưởng lão liếc nhau, thấy hối hận trong mắt đối phương.Trương Nhất Binh hỏi: - Cảnh Ngôn tiên sinh đang ở đâu?Lúc trước Trương Nhất Binh luôn xưng hô Cảnh Ngôn là tiểu hữu, bây giờ biết hắn là võ giả Đạo Linh cảnh thì chuyển sang kêu tiên sinh. Đối mặt cường giả Đạo Linh cảnh, tộc trưởng Trương gia không tính là gì.Trương Nhất Binh nhớ lại lúc trước tỏ vẻ không vừa mắt Cảnh Ngôn, lòng thầm ức chế.Hộ vệ lắc đầu đưa ra suy đoán:- Chưa biết nhưng chắc là đi Tống gia.Đám người Trương Nhất Binh biến sắc mặt nói: - Đi Tống gia?Trương Nhất Binh nói với mấy trưởng lão Trương gia trong phòng:- Các vị trưởng lão, chúng ta cũng đi xem!Bên trên trạch viện Tống gia.Một bóng người áo xanh khoảnh khắc xuất hiện.Người này là Cảnh Ngôn từ nơi đội mạo hiểm Liệt Diễm trú đóng bay tới.Xoẹt!Ánh sáng đỏ chợt lóe trước mặt Cảnh Ngôn, Thiên Hỏa kiếm dâng lên ánh sáng đỏ rực.Cảnh Ngôn nghiêm túc nhìn quét nguyên trạch viện Tống gia. Người trong trạch viện còn chưa biết trên bầu trời có thêm một bóng người.Trong viện tộc trưởng, Tống Trung Sơn sắc mặt âm trầm còn đang chờ Tống Lập mang Tống Minh về, tính thời gian trong một nén nhang đám người Tống Lập nên trở lại.Tống Trung Sơn vốn không quan tâm nhiều đến việc tiêu diệt đội mạo hiểm Liệt Diễm. Hạo Phong thành có hơn trăm thế lực lớn nhỏ, đội mạo hiểm Liệt Diễm chỉ xem như thế lực hết sức bình thường, có biến mất cũng chẳng có gì ghê gớm. Không lâu sau người Hạo Phong thành sẽ quên từng có đội mạo hiểm Liệt Diễm xuất hiện.Cảnh Ngôn ở trên trời nhếch mép, Thiên Hỏa kiếm trong tay hắn bỗng tỏa sáng chói lòa. Nguyên khí trong người Cảnh Ngôn vận chuyển, thân kiếm hiện ra bóng kiếm đỏ to lớn đáng sợ.Bóng kiếm rung mạnh trong không gian, sau đó bóng kiếm như thiên thạch từ trên trời giáng xuống, uy năng cực kỳ hung hãn nổ tung dưới đất.Xung lực mãnh liệt làm một phương không gian rung mạnh, nguyên khí khủng bố khuếch tán.Ầm ầm ầm ầm ầm! Vang tiếng nổ điếc tai, trong trạch viện Tống gia, một tòa kiến trúc cao nhất hùng vĩ nhất khoảnh khắc sụp đổ thành đống hoang tàn. Kiếm quang đáng sợ phá hủy kiến trúc xong cắm sâu dưới đất.Từ không trung thấy kiếm quang để lại khe rãnh lớn thật sâu dưới đất.Quanh kiến trúc bốc lên bụi mù mịt.Kiến trúc bị Cảnh Ngôn phá hủy là bảo khố của Tống gia. Tài liệu xây dựng bảo khố vô cùng kiên cố, hao phí mấy vạn linh thạch, gần bằng tài liệu xây kiến trúc Huy Hoàng đan lâu của Đông Lâm thành. Dù là võ giả cảnh giới Tiên Thiên cũng khó phá hoại được, nhưng Cảnh Ngôn chỉ chém một nhát kiếm quang đã hoàn toàn phá hủy kiến trúc.Vù vù vù vù vù! Các bóng người điên cuồng bay ra từ các kiến trúc.Trong trạch viện Tống gia vang tiếng nổ lớn như vậy, tất cả tử đệ Tống gia cảm ứng được ngay, thi nhau chạy lại.- Chuyện gì xảy ra? - Có chuyện gì? - Hình như tiếng động phát ra từ bảo khố, mau đi xem!- . . . Tống Trung Sơn ở trong viện tộc trưởng cũng cảm ứng chấn động ngay lập tức, gã còn cảm nhận nguyên khí tuyền ba trong không gian. Mặt Tống Trung Sơn tối sầm, vận chuyển nguyên khí lao nhanh như làn khói.Khi Tống Trung Sơn lao ra viện tộc trưởng ngước đầu lên liền thấy bóng người lơ lửng trên bầu trời.Mắt Tống Trung Sơn rực cháy ngọn lửa, nguyên khí dao động mạnh, mắt nhìn chằm chằm Cảnh Ngôn ở trên trời:- Võ giả Đạo Linh cảnh? Là ai!?Người đến hiển nhiên là địch không phải bạn, nhưng trông người này rất trẻ tuổi, chưa từng gặp trong Hạo Phong thành. Tại sao người này đến trạch viện Tống gia còn chủ động công kích? Hết chương 428.



Bạn cần đăng nhập để bình luận