Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 625. Cổ Ngân Hà Đâu?



Chương 625. Cổ Ngân Hà Đâu?



Từ lúc Cảnh Ngôn cùng Cổ Ngân Hà vào Hắc Thạch sơn mạch đã qua một tuần, Cảnh Thiên Anh và Chu Thượng Vân lo lắng là bình thường.Khu vực trung tâm Hắc Thạch sơn mạch tuy nguy hiểm nhưng đó là đối với võ giả bình thường. Võ giả Đạo Sư cảnh chỉ cần cẩn thận chút hầu như có thể hoành hành nguyên Hắc Thạch sơn mạch. Vì dù là Kim Văn Linh Thú đỉnh cấp chỉ tương đương với võ giả nhân loại Đạo Linh cảnh đỉnh hoặc Đạo Sư cảnh sơ kỳ, trong Hắc Thạch sơn mạch không có thần thú.Cảnh Thiên Anh, Chu Thượng Vân đang trò chuyện bỗng bóng áo đỏ đến gần.Người áo đỏ khom lưng chào hai người:- Quận Vương đại nhân, thành chủ đại nhân.Nàng hồi hộp hỏi: - Cảnh Ngôn tiên sinh còn chưa về?Cảnh Thiên Anh lắc đầu nói: - Cao Phượng, Cảnh Ngôn chưa về.Thiếu nữ mặc váy dài màu đỏ là Cao Phượng.Hôm Cảnh Ngôn và Cổ Ngân Hà về Đông Lâm thành, hắn không đi gặp Cao Phượng. Chờ Cao Phượng biết tin Cảnh Ngôn trở về thì hắn đã vào Hắc Thạch sơn mạch, hai người bỏ lỡ cơ hội gặp mặt.Mấy ngày nay Cao Phượng hầu như mỗi ngày đến phủ thành chủ hỏi Cảnh Ngôn đã về từ Hắc Thạch sơn mạch chưa.Chu Thượng Vân nhìn nàng, nói: - Cao Phượng cô nương đừng lo, thực lực của Cảnh Ngôn cao hơn ta nhiều, trong Hắc Thạch sơn mạch không có nguy hiểm nào có thể uy hiếp được hắn.Nói đến tu vi Võ Đạo của Cảnh Ngôn làm Chu Thượng Vân vô cùng thổn thức, chết người hơn là hắn không chỉ tiến bộ thần tốc tu vi Võ Đạo, hắn còn là đan sư trung cấp, trận pháp sư sơ cấp.Người với người thật tình không thể so sánh.Cao Phượng gật đầu nói: - Ừm, đa tạ Quận Vương đại nhân, thành chủ đại nhân.Cao Phượng giả bộ bình thản nhưng đôi mắt đẹp tràn đầy lo lắng.Từ mấy năm trước chia tay ở Hạo Phong thành đã qua nhiều năm Cao Phượng không gặp Cảnh Ngôn. Cao Phượng không biết tại sao nàng nhớ hắn nhiều vậy. Cao Phượng cứ nghĩ theo thời gian trôi đi nàng sẽ dần lãng quên nhớ nhung, nhưng sự thật là càng nhớ càng nhiều. Mấy năm nay không biết bao nhiêu lần Cao Phượng đi phủ thành chủ, Cảnh gia tìm hiểu tin tức của Cảnh Ngôn.Lúc ở Hạo Phong thành Cao Phượng chỉ là võ giả Võ Đạo cửu trọng thiên, chưa bước vào Tiên Thiên. Đến Đông Lâm thành vài năm ngắn ngủi nàng đã là Tiên Thiên đỉnh, tu vi Võ Đạo cao hơn ca ca hai tiểu cảnh giới.Thiên phú của hai huynh muội gần bằng nhau, được đến tài nguyên tương đương. Nhưng tại sao Cao Phượng tiến bộ mau hơn Cao Triển nhiều vậy? Đó là vì nàng cố gắng, cực kỳ liều mạng tu luyện. Cao Phượng biết chênh lệch với Cảnh Ngôn quá lớn, nàng muốn rút ngắn lại, khoảng cách nhỏ thì nàng mới xứng với hắn.Cảnh Thiên Anh mời Cao Phượng ngồi xuống, hỏi: - Hội trưởng Cao Phượng, gần đây Liệt Diễm Thương Hội không gặp khó khăn gì đi?Đội mạo hiểm Liệt Diễm thành lập Liệt Diễm Thương Hội, Cao Phượng làm hội trưởng. Trước kia trong đội mạo hiểm Liệt Diễm thực lực của Cao Phượng đã mạnh nhất.Cao Phượng đáp:- Thương hội phát triển khá thuận lợi, không có rắc rối gì. Ta và ca ca, đoàn trưởng Lý Dũng đều rất cảm kích thành chủ giúp đỡ Liệt Diễm Thương Hội.Cao Phượng nói thật, nếu không có thành chủ Cảnh Thiên Anh nâng đỡ thì bọn họ không dễ thành lập thương hội trong Đông Lâm thành.Cảnh Thiên Anh biết Cao Phượng và Cảnh Ngôn ít nhiều gì quan hệ hơi đặc biệt nên tự nhiên chăm sóc nàng kỹ, Cảnh gia cũng giúp đỡ rất nhiều cho Liệt Diễm Thương Hội phát triển.Cảnh Thiên Anh cười nói: - Vậy thì tốt, nếu hội trưởng Cao Phượng có vấn đề gì không giải quyết được cứ tìm ta. Liệt Diễm Thương Hội phát triển rất nhanh, ta tin tưởng tương lai nhất định có thể trở thành đại thương hội số một số hai trong Lam Khúc quận.Chu Thượng Vân cười hùa theo:- Ha ha, Quận Vương ta đây cũng sẽ ủng hộ.Chu Thượng Vân vốn không biết Cao Phượng và Cảnh Ngôn quen nhau, nhưng mấy ngày qua nàng luôn hỏi thăm tin tức về hắn, Chu Thượng Vân thắc mắc quan hệ của hai người, hỏi Cảnh Thiên Anh mới biết Cao Phượng đến Đông Lâm thành là ý của Cảnh Ngôn. Hiển nhiên Cao Phượng và Cảnh Ngôn có tình cảm không bình thường.Chu Thượng Vân nghe vậy đặc biệt chú ý, thái độ khách sáo với Cao Phượng hơn.Đang nói chuyện một hộ vệ phủ thành chủ chạy nhanh vào.Hộ vệ vừa bước vào liền hét to: - Các vị đại nhân, Cảnh Ngôn đại nhân đã trở lại!Ba người ngồi trong phòng đứng bật dậy:- Cái gì?!Hộ vệ chưa kịp nói ra câu thứ hai trong phòng đã có thêm một người, là Cảnh Ngôn trở về từ Hắc Thạch sơn mạch.Cảnh Thiên Anh sai người canh giữ ở lối vào Hắc Thạch sơn mạch nhưng tốc độ của Cảnh Ngôn thế nào? Đám hộ vệ thấy Cảnh Ngôn chạy về phủ thành chủ báo cáo cần thời gian, bọn họ đương nhiên không thể nào nhanh hơn hắn.Mấy người vui mừng lên tiếng: - Cảnh Ngôn?- Ha ha ha! Ta đã nói chắc chắn không sao!- Cảnh Ngôn tiên sinh . . . Cảnh Ngôn nhìn thấy Cao Phượng, hơi ngạc nhiên:- Cao Phượng?Nói thật thì Cảnh Ngôn biết Cao Phượng thích mình, bảo hắn không có chút hảo cảm với nàng thì tuyệt đối là lừa mình dối người.Tính cách Cao Phượng ngay thẳng, hơi thẳng ruột ngựa, Cảnh Ngôn cảm thấy tính tình như vậy rất tốt. Nhan sắc Cao Phượng nhìn khắp Thiên Nguyên đại lục cũng thuộc hàng đỉnh cấp, đặc biệt dáng người hết chỗ chê.Trong khi Cảnh Ngôn hơi ngây người thì bóng áo đỏ đã lao vào ngực hắn.Nỗi nhớ mấy năm giờ gặp người làm Cao Phượng không kiềm chế được.Một lúc lâu sau Cao Phượng hơi lùi lại, thẹn thùng cúi đầu, mắt ngấn lệ.Cảnh Thiên Anh, Chu Thượng Vân nhìn ngây người.Chu Thượng Vân thầm than:- Cao Phượng này có thể so sánh với nữ nhi của ta.Trong một thời gian dài Chu Thượng Vân luôn cho rằng nữ nhi Bạch Tuyết là một nữ nhân tìm khắp đại lục không ra người nào đẹp bằng nàng. Nhưng bây giờ Chu Thượng Vân cảm thấy Cao Phượng có thể so sánh với Bạch Tuyết, gã trở nên nôn nóng.Nếu Cảnh Ngôn và Cao Phượng có cái gì thì nữ nhi Bạch Tuyết biết làm sao?Chu Thượng Vân làm phụ thân rất hiểu nữ nhi, gã chắc chắn Bạch Tuyết thích Cảnh Ngôn. Nhưng tính cách Bạch Tuyết lạnh lùng, không giỏi bày tỏ tình cảm trong lòng, muốn nàng chủ động khó hơn lên trời.Chu Thượng Vân lắc đầu, gã không biết giải quyết sao, đành để nó thuận theo tự nhiên.Cảnh Thiên Anh cười gượng hỏi Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn, Cổ thiếu gia không làm khó dễ ngươi đi? Hắn tìm được động phủ thượng cổ chưa?Chu Thượng Vân nhìn sau lưng Cảnh Ngôn:- Đúng rồi, Cổ Ngân Hà đâu? Hắn không về cùng ngươi?Sau lưng Cảnh Ngôn không có ai khác, chẳng lẽ Cổ Ngân Hà và Ân Lão đã đi rồi? Hết chương 625.



Bạn cần đăng nhập để bình luận