Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 321. Lần Đầu Giao Phong Đạo Linh



Chương 321. Lần Đầu Giao Phong Đạo Linh



Lâm Nham muốn bảo vệ Cảnh Ngôn, thật ra lão không có quan hệ sâu đậm gì với hắn, lão che chở hắn chỉ vì hắn bày ra thiên phú, lão tích tài.Giờ Cảnh Ngôn chủ động quyết chiến sống chết với Tiền Trấn làm Lâm Nham rất thất vọng.Võ giả cần có cốt khí, có ngạo cốt là việc tốt. Nhưng võ giả không thể kiềm chế cơn giận, vì tức giận mà dù biết mình không đánh lại kẻ địch vẫn xông lên là bồng bột.Lâm Nham lắc đầu, không khuyên nhủ Cảnh Ngôn thêm. Trận quyết đấu này là Cảnh Ngôn tự quyết định, Lâm Nham không cách nào bắt buộc hủy bỏ, dù hắn bị Tiền Trấn giết tại chỗ cũng là hắn tự tìm. Cảnh Ngôn có cơ hội sống sót, phó chưởng viện đã nhúng tay vào, nhưng hắn không biết quý trọng cơ hội.Tiền Trấn ra tay:- Chịu chết đi!Trường kiếm đen bắn ra kiếm quang đen đặc bay nhanh.Tiền Trấn quát to: - Bôn Lôi Kiếm Pháp!Kiếm quang đen ngưng hiện, trong không gian vang tiếng sấm sét.Bôn Lôi Kiếm Pháp, võ học nhân giai. Khi thi triển kiếm pháp này có tiếng sấm nổ, thanh thế to lớn, tiếng sấm có công hiệu chấn nhiếp đối thủ.Tiền Trấn vừa ra tay đã thi triển võ học nhân giai Bôn Lôi Kiếm Pháp là biết gã không coi khinh Cảnh Ngôn.Tiền Trấn biết Cảnh Ngôn giành được kim lệnh, có thực lực gần bằng võ giả Đạo Linh cảnh. Cảnh Ngôn một kiếm giết hai đội viên Hình Pháp Điện cảnh giới Tiên Thiên đỉnh, thực lực như thế không thể coi thường. Nên vừa bắt đầu Tiền Trấn đã dốc hết sức ra, gã muốn giết Cảnh Ngôn bằng thời gian ngắn nhất để lập uy.Bùm! Kiếm quang đen bao trùm Cảnh Ngôn.- Thiên Không Chi Dực!Vèo!Cảnh Ngôn lắc người né thoát kiếm quang đen.Con ngươi Tiền Trấn co rút:- A? Tốc độ của Cảnh Ngôn nằm ngoài sức tưởng tượng của Tiền Trấn, tránh thoát nhát kiếm.Tiền Trấn hừ lạnh một tiếng: - May mắn lắm.Trong đối chiến rất khó né thoát công kích của võ học vì tốc độ rất nhanh, muốn né thoát phải có năng lực phản ứng rất cao, bản thân có tốc độ siêu mau. Nên khi đối chiến ít võ giả nào chọn cách né tránh, đặc biệt khi hai võ giả thực lực ngang ngửa nhau đối chiến càng khó né đòn.Tiền Trấn vung nhát kiếm thứ hai, Cảnh Ngôn lại chính xác né qua.Nhát kiếm thứ ba, thứ bốn vẫn y như vậy.Tiền Trấn sầm mặt xuống. Một, hai lần có thể nói Cảnh Ngôn may mắn, nhưng liên tục nhiều kiếm bị né thoát thì không thể giải thích là ăn may được. Tức là Cảnh Ngôn dựa vào năng lực của mình thoát khỏi công kích của Tiền Trấn.Nhưng sao có thể?Tiền Trấn không biết ngũ giác của Cảnh Ngôn mạnh mẽ đến mức nào, gã vừa dùng kiếm pháp hắn liền phát hiện. Cảnh Ngôn có võ học thân pháp Thiên Không Chi Dực nên tất nhiên né thoát công kích của Tiền Trấn.Cũng vì thực lực của Tiền Trấn và Cảnh Ngôn sàn sàn như nhau, nếu hắn đối mặt cường giả thực lực như Tiêu Viêm thì không có chút cơ hội né thoát.Đến lúc này đám người Lâm Nham nhìn ra Cảnh Ngôn không tầm thường. Con ngươi Lâm Nham co rút, gật gù.Trước khi Cảnh Ngôn và Tiền Trấn đánh nhau, Lâm Nham cảm thấy hắn không biết tự lượng sức mình. Giờ Lâm Nham nhận ra Cảnh Ngôn có tự tin, nắm chắc. Lâm Nham không biết thân pháp Cảnh Ngôn thi triển, lão khẳng định thân pháp của hắn không tầm thường. Có thân pháp này Tiền Trấn muốn giết Cảnh Ngôn không dễ.Đám người Hình Pháp Điện Ứng Hữu Khuyết sắc mặt âm trầm, lặng im nhìn hai người kịch chiến. Người Hình Pháp Điện hy vọng thấy Tiền Trấn giết Cảnh Ngôn, nhưng xem tình hình trước mắt Tiền Trấn rất khó giết được Cảnh Ngôn.Tiền Trấn sốt ruột hét lên: - Tiểu tạp chủng, ngươi chỉ biết chạy sao? Ngươi có giỏi thì đánh ngay mặt với ta!Tiền Trấn tấn công nhiều lần nhưng đều hụt, cứ tiếp tục thế này khi nào mới giết được Cảnh Ngôn?Gã là võ giả Đạo Linh cảnh, đối diện người mới vừa vào Đạo Nhất học viện một tháng mà không thể đánh thắng thì cực kỳ mất mặt.Đánh nhau lâu thì dù cuối cùng Tiền Trấn đánh bại hoặc giết Cảnh Ngôn cũng sẽ mất vinh diệu.Cảnh Ngôn cười khẩy nói: - Tiền Trấn, ngươi tu luyện bị hỏng óc sao? Ngươi công kích ta, chẳng lẽ không cho phép ta né tránh? Phế vật vô tri!Mắt Tiền Trấn đỏ ngầu:- Ngươi . . .!Gã bị mắng là phế vật! Gã sống bốn mươi năm chưa từng bị người mắng như vậy.Tiền Trấn công kích càng hung ác hơn:- Được, ta chống mắt xem ngươi né tới khi nào!Cảnh Ngôn cười nhạt:- Ngươi nghĩ rằng ta không tránh né thì ngươi có thể làm gì ta sao?Sau một đợt công kích của Tiền Trấn thì Cảnh Ngôn không né tránh nữa, hắn đã phán đoán đại khái thực lực của gã.Đây là lần đầu tiên Cảnh Ngôn ngay mặt đánh nhau với võ giả Đạo Linh cảnh, lúc trước né tránh mục đích chính là tìm hiểu thực lực của Tiền Trấn.- Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng!Thiên Hỏa kiếm trong tay Cảnh Ngôn dâng lên kiếm quang màu đỏ.Con ngươi Tiền Trấn co rút.Rốt cuộc không tránh né nữa? Vậy thì chết đi!Mắt Tiền Trấn lấp lóe nhe răng cười.Bùm! Kiếm quang của hai người va chạm trong không gian phát ra tiếng nổ nhức óc.Cảnh tượng khiến người khó tin xuất hiện.Kiếm quang đỏ của Cảnh Ngôn không bị đánh tan, hai loại kiếm quang nghiền áp trong không gian, qua mấy giây cùng tan biến.Cảnh Ngôn, Tiền Trấn cùng lùi ra sau hai bước.Lúc trước Cảnh Ngôn luôn né tránh khiến người xem không rõ hắn mạnh đến cỡ nào. Lần này hai người cứng đấu cứng, Cảnh Ngôn không bị thương nặng, hắn thậm chí không yếu thế.Chuyện gì đây?Hay Cảnh Ngôn thật sự có thực lực đối kháng Tiền Trấn?Tiền Trấn biến sắc mặt, gã không bao giờ ngờ gã hết sức vận chuyển nguyên khí chém nhát kiếm nhưng không thể đánh bay Cảnh Ngôn.Nhiều đệ tử ngoại viện Đạo Nhất học viện xì xầm:- Cảnh Ngôn này mạnh dữ vậy?- Hèn gì hắn có thể vượt qua Thiên Trận giành được kim lệnh.- Đúng rồi, thoạt trông hắn chẳng những có tu vi gần bằng Đạo Linh cảnh, thực lực có thể đối kháng ngay mặt với võ giả Đạo Linh cảnh!- Không tin được, năm nay hắn mới mười chín tuổi đi? Còn chưa tới hai mươi tuổi đã có thể chém giết đấu cứng với cường giả Đạo Linh cảnh!- Khó đoán trận chiến này ai thắng ai thua, có lẽ Tiền Trấn không thể đánh bại Cảnh Ngôn. Hết chương 321.



Bạn cần đăng nhập để bình luận