Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 797. Không Biết Sợ



Chương 797. Không Biết Sợ



Thấy tình huống của Cảnh Ngôn như thế các võ giả Liên Minh Huy Hoàng nóng ruột nóng gan. Võ giả trận doanh Cổ gia thì mừng như điên.Khuôn mặt già nhăn nheo của Cổ Vạn Toàn giãn ra.Đại chiến lần này Cổ gia mất mát cực kỳ nặng nề, hơn một nửa võ giả Đạo Hoàng cảnh thương vong, võ giả dưới Đạo Hoàng cảnh tử thương càng nhiều. Nhưng nếu có thể đánh chết Cảnh Ngôn thì ít ra Cổ gia còn tồn tại.Cổ Vạn Toàn biết Cổ Lạc Thủy ra khỏi tiểu thế giới thì không thể ở lại Thiên Nguyên đại lục quá lâu. Mà cũng chẳng cần Lạc Thủy lão tổ ở lâu, chỉ vài ngày để Lạc Thủy lão tổ nói chuyện với sáu thế gia, Thánh Chủ Thân Sùng rồi kiếm chút tài nguyên từ tay họ để cho Cổ gia là quá đủ.Hơn nữa giết Cảnh Ngôn và võ giả Liên Minh Huy Hoàng rồi Cổ gia sẽ lấy được nhiều tài nguyên từ người họ. Miễn có đủ tài nguyên, mấy trăm năm, ngàn năm sau Cổ gia dư sức lấy lại nguyên khí, thậm chí cường thịnh hơn trước trận chiến này.Quan trọng nhất là Càn Khôn Giới, sau khi Lạc Thủy lão tổ xem xét nếu cảm thấy không có ích gì với mình thì sẽ để lại cho Cổ gia. Cổ Vạn Toàn tưởng tượng mình sẽ được Càn Khôn Giới thì thầm háo hức.Ngoài rìa thành phố, lão tổ sáu thế gia nhìn chằm chằm trạch viện Cổ gia không chớp mắt.Bọn họ không ngờ Cổ Lạc Thủy xuất hiện.Sáu người biết Cổ Lạc Thủy, nhưng họ nghĩ dù bà không chết cũng đã rời khỏi Thiên Nguyên đại lục, ai ngờ bà luôn ẩn giấu tại đây.Đó là cường giả Thánh Đạo cảnh thật sự!Sau đại chiến nhân thần, một cường giả Thánh Đạo cảnh hầu như có thể quét ngang đại lục.Thánh Chủ Thân Sùng khống chế Thánh Cung nhờ vào sức mạnh của nó cũng không thể đối phó cường giả Thánh Đạo cảnh Cổ Lạc Thủy.Cổ Lạc Thủy ra tay khiến trận chiến tranh này hoàn toàn xoay thế cục, đã định sẵn Liên Minh Huy Hoàng hủy diệt.Nhưng lão tổ sáu thế gia không vui nổi.Liên Minh Huy Hoàng bị hủy diệt, Cảnh Ngôn sẽ bị đánh chết, nhưng Cổ Lạc Thủy ra tay thì sáu thế gia còn cơ hội nhúng chàm Càn Khôn Giới sao?Bọn họ âm thầm giúp Cổ gia mục đích chính chẳng phải là vì Càn Khôn Giới?Giờ có cường giả Thánh Đạo cảnh Cổ Lạc Thủy ở đây, sáu thế gia muốn kiếm lợi từ trận chiến này? Mơ đi.*** Cảnh Ngôn cắn chặt răng, mắt trợn to nhìn chằm chằm Cổ Lạc Thủy trước mặt.Nguyên khí trong vụ tuyền đã gần cạn kiệt, xương cốt toàn thân phát ra chuỗi tiếng gãy dày đặc. Cảnh Ngôn biết mình đã đến mức đèn cạn dầu, có lẽ giây sau cái chết sẽ buông xuống.Vẻ mặt Cổ Lạc Thủy thoải mái thản nhiên nói: - Không ngờ chống chọi lâu như vậy, thật khiến người ngạc nhiên. Nhưng cứ vậy đi, chấm dứt đi.Cổ Lạc Thủy cảm giác nguyên khí của Cảnh Ngôn đã cạn kiệt, lúc này võ giả Đạo Hoàng cảnh bình thường cũng có thể ngay mặt giết hắn.Cổ Lạc Thủy nhìn Cảnh Ngôn:- Chết đi! Cái chết cũng là giải thoát.Lực lượng pháp tắc uy năng vô tận chuyển động quanh người Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn hoàn toàn là người máu, thân thể không có một tấc da lành lặn.Cảnh Ngôn cảm giác thần hồn đang tan rã, ý thức dần mơ hồ, ngũ giác biến mất.Cảnh Ngôn muốn xoay người nhìn võ giả liên minh một cái:- Thật sự phải chết? Ha ha, có lẽ chết thật, tuy cố gắng chuẩn bị đầy đủ nhưng vẫn thua.Cảnh Ngôn thấy có lỗi với võ giả liên minh, với các điện chủ Thánh Điện. Là hắn kéo đám người này vào chiến tranh, bọn họ sẽ chôn xác tại đây.Cảnh Ngôn muốn xin lỗi võ giả liên minh, nhưng lúc này hắn không nói nổi một chữ, không cách nào mở miệng. Thần niệm áp súc cực độ quanh người, không thể thẩm thấu ra ngoài lực lượng pháp tắc bị Cổ Lạc Thủy khống chế. Giờ Cảnh Ngôn muốn vào Càn Khôn tiểu thế giới cũng không thể.Khi ý thức của Cảnh Ngôn sắp hoàn toàn biến mất thì một thanh âm vang lên trong đầu hắn:- Ài, tiểu tử Cảnh Ngôn, để ta làm một việc cuối cùng cho ngươi đi.Cảnh Ngôn nghe ra đó là giọng nói của Thiên Thủy trong Càn Khôn tiểu thế giới:- Tiền bối Thiên Thủy?Ý niệm của Thiên Thủy giao lưu với Cảnh Ngôn:- Tiểu tử, ở chung với ngươi mấy chục năm khiến ta rất vui mừng. Thiên phú của ngươi mạnh hơn ta nhiều, nếu ngươi có thể sống tiếp tương lai thành tựu chắc chắn cao hơn ta nhiều. Vốn định sau này nói cho ngươi biết nguyên nhân võ giả Thánh Đạo cảnh phải rời khỏi Thiên Nguyên đại lục, nay xem ra không có cơ hội. Nhưng không quan trọng, nếu ngươi sống tiếp thì sau này sẽ biết. Được rồi, chuẩn bị trốn đi, ngươi mặc kệ đám người Liên Minh Huy Hoàng, nếu ngươi thành công chạy trốn trong thời gian ngắn đừng lộ mặt. Cổ Lạc Thủy ở Thiên Nguyên đại lục không bao lâu, chờ bà ta rời khỏi Thiên Nguyên đại lục, với tu vi Võ Đạo của ngươi vẫn mạnh nhất đại lục, khi đó lại báo thù cho võ giả liên minh!Ý niệm của Thiên Thủy dung hợp với ý niệm của Cảnh Ngôn, nhìn như lão nói nhiều nhưng thật ra truyền tin cho hắn rất ngắn ngủi, không tới một cái chớp mắt.Cảnh Ngôn chưa hiểu Thiên Thủy muốn làm gì chợt cảm giác áp lực quanh người giảm nhiều, thần hồn đã tan vỡ chợt ngừng, ý thức của hắn tỉnh táo lại.Cảnh Ngôn thấy tàn hồn Thiên Thủy bay ra Càn Khôn tiểu thế giới, lơ lửng trước người mình. Cảnh Ngôn hiểu ngay tàn hồn Thiên Thủy chặn lại pháp tắc mà Cổ Lạc Thủy khống chế.Nhưng!Thiên Thủy chỉ là tàn hồn, tàn hồn chặn lại lực lượng pháp tắc đáng sợ là vô cùng khó khăn.Thần hồn Thiên Thủy liên tục nhấp nháy sắp đến bờ vực tán loạn.Cổ Lạc Thủy thấy thần hồn Thiên Thủy xuất hiện thì con ngươi co rút, cau mày.Cổ Lạc Thủy kinh ngạc kêu lên: - Thần hồn? Thần hồn của võ giả Thánh Đạo cảnh?Thiên Thủy trả lời, mỉm cười nhìn Cổ Lạc Thủy:- Đúng vậy! Cổ Lạc Thủy thấy tàn hồn Thiên Thủy thì hơi giật mình, nhưng không quá để bụng:- Tàn hồn của ngươi luôn ẩn núp cạnh Cảnh Ngôn? Chậc chậc, xem ra ngươi muốn ngăn cản ta? Nhưng ngươi chỉ còn lại một lũ tàn hồn, ngươi cảm thấy có thể ngăn ta được sao?Nếu Thiên Thủy hoàn toàn khỏe mạnh có lẽ Cổ Lạc Thủy còn dè chừng, nhưng lão chỉ có một lũ tàn hồn, làm sao đối kháng võ giả Thánh Đạo cảnh thật sự? Hết chương 797.



Bạn cần đăng nhập để bình luận