Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 341. Không Ai Ngăn Được



Chương 341. Không Ai Ngăn Được



Phương Nhược Vũ không muốn nói, Cảnh Ngôn không có cách nào khác. Bàn về thực lực một ngón tay của Phương Nhược Vũ có thể nhẹ nhàng nghiền chết hắn. Cường giả như trưởng lão học viện Mộc Tê còn bị Phương Nhược Vũ trực tiếp giết, càng đừng nói Cảnh Ngôn bây giờ vẫn còn chênh lệch rất lớn với Mộc Tê.Phương Nhược Vũ tạm dừng, nhìn Cảnh Ngôn.- Ta biết lúc ba học viện lớn khảo hạch ngươi và người tên Thương Khúc từng có ước định, ngươi sắp có trận quyết đấu với y. Ta vốn không nên can thiệp chuyện nhỏ này, nhưng ta sắp rời đi, trước khi đi ta giải quyết chuyện này giúp ngươi, không cần phân tâm vì chuyện này.Ngươi giải quyết giúp ta? Làm sao giải quyết?Cảnh Ngôn buồn bực nhìn Phương Nhược Vũ, nhíu mày hỏi: - Phó chưởng viện đại nhân, với thực lực của ta đối phó Thương Khúc chắc có chút phần thắng?Phương Nhược Vũ lắc đầu nói: - Ngươi đừng kêu ta là phó chưởng viện, nếu không phải vì ngươi thì ta sẽ không vào Đạo Nhất học viện trở thành phó chưởng viện. Thực lực hiện giờ của ngươi chưa chắc đấu thua người tên Thương Khúc, nhưng đối chiến kiểu này không có ý nghĩa gì lớn với ngươi, lo tập trung vào việc tu luyện thì tốt hơn.Cảnh Ngôn lại trợn mắt há hốc mồm.Nghe ý của Phương Nhược Vũ thì nàng trở thành phó chưởng viện Đạo Nhất học viện hoàn toàn là vì Cảnh Ngôn tham gia vào học viện này. Tức là Phương Nhược Vũ đảm nhiệm phó chưởng viện không quá lâu.Nhưng mà . . . bà nội nó, ngươi tưởng Đạo Nhất học viện là nhà ngươi mở sao? Muốn vào làm phó chưởng viện liền làm?Lòng Cảnh Ngôn tràn ngập bất đắc dĩ, hắn không biết Phương Nhược Vũ là ai, thái độ của nàng đối với hắn lạnh như băng, dường như trong lòng không thích hắn. Nhưng cố tình Phương Nhược Vũ bảo vệ Cảnh Ngôn, nàng còn biết bí mật lớn nhất của hắn là Càn Khôn Giới. Có vẻ như Phương Nhược Vũ không ham hố gì Càn Khôn Giới.Cảnh Ngôn thầm khó hiểu về thực lực của Phương Nhược Vũ, e rằng nàng mạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều, nếu không sao có thể muốn làm phó chưởng viện Đạo Nhất học viện liền làm?Phương Nhược Vũ luôn chú ý Cảnh Ngôn nhưng Thiên Thủy không hề nhận ra, nếu lão phát hiện thì tại sao không nói.Phương Nhược Vũ phất tay:- Tốt rồi, ngươi có thể trở lại. Ta kêu ngươi lại đây là muốn ngươi sau này hãy chú ý cẩn thận, phải bảo vệ mạng sống của mình.Ý nghĩa câu nói này rất rõ ràng.Trước kia nhà ngươi có thể tùy hứng tuỳ tiện, dù gì còn Phương Nhược Vũ ở sau lưng, dù Cảnh Ngôn gặp phải chuyện này không giải quyết được thì nàng sẽ ra mặt dàn xếp hết. Nhưng bắt đầu từ bây giờ Phương Nhược Vũ sắp rời đi, không thể tiếp tục che chở Cảnh Ngôn, hắn phải tự dựa vào mình.Cảnh Ngôn đờ đẫn xuống núi.Lần này gặp mặt Phương Nhược Vũ có nhiều chuyện nằm ngoài tưởng tượng của Cảnh Ngôn, có thể nói là hơi ly kỳ. Nhưng lý trí nói cho Cảnh Ngôn rằng những gì Phương Nhược Vũ nói là sự thật, chứng cứ rõ ràng nhất là nàng biết hắn có Càn Khôn Giới và đã giải mở phong ấn. Nếu Phương Nhược Vũ không luôn bên cạnh Cảnh Ngôn thì không thể biết chuyện này.Cảnh Ngôn thẫn thờ về Trương Mẫn phong của mình.Thần Phong học viện.Là một trong ba học viện lớn Lam Khúc quận thành, Thần Phong học viện và Đạo Nhất học viện từ quy mô, thực lực tổng thể đều sàn sàn như nhau.Vài ngày sau, một nữ nhân mặc váy dài màu trắng đến trước cửa cổng Thần Phong học viện.Thủ vệ cạnh cửa Thần Phong học viện nói với nữ nhân mặc váy trắng:- Xin đưa ra lệnh bài thân phận đệ tử Thần Phong học viện.Nữ nhân mặc váy trắng liếc đám thủ vê, thản nhiên nói: - Ta muốn gặp Thương Khúc, các ngươi tránh ra!Thủ vệ nghe giọng điệu của nữ nhân mặc váy trắng liền biết người này không phải đệ tử Thần Phong học viện. Bọn họ vội cảnh giác chuẩn bị tùy thời ra tay.Vèo vèo!Nữ nhân mặc váy trắng giơ cánh tay ngọc trắng ngần búng nhẹ ngón tay.Từng đợt sóng năng lượng mênh mông khuếch tán đẩy lùi đám thủ vệ, nữ nhân mặc váy trắng lững thững đi vào Thần Phong học viện.Đám thủ vệ trơ mắt nhìn, bọn họ hết sức vùng vẫy muốn tránh thoát nhưng dù gồng hết sức cũng vô ích.Nữ nhân mặc váy trắng là Phương Nhược Vũ.Phương Nhược Vũ ung dung đi tới điện chưởng viện ngoại viện, tốc độ nhìn như không mau nhưng thật ra siêu nhanh. Có thủ vệ truy kích nhưng không theo kịp nàng.Rất nhanh Phương Nhược Vũ đến điện chưởng viện ngoại viện Thần Phong học viện.Phương Nhược Vũ đi vào điện chưởng viện, nhìn quanh rồi hỏi: - Thương Khúc có đây không?Phương Nhược Vũ đến Thần Phong học viện là muốn tìm Thương Khúc, nàng dùng cách này rất trực tiếp. Cảnh Ngôn sẽ không ngờ rằng Phương Nhược Vũ dùng cách này giải quyết rắc rối giùm hắn.Vèo!Một bóng người nhanh chóng xuất hiện.Người đó nhìn Phương Nhược Vũ, nhíu mày hỏi: - Nàng là ai?Phương Nhược Vũ lắc đầu nói: - Ta là người nào không quan trọng, ta hỏi ngươi, Thương Khúc có đây không?Người đó nhìn Phương Nhược Vũ chằm chằm:- Thương Khúc đã không phải là chưởng viện ngoại viện nên tự nhiên không ở đây, nàng rốt cuộc là ai?Người này là chưởng viện ngoại viện mới của Thần Phong học viện.Gã thấy Phương Nhược Vũ liền cảm giác ra nàng không phải đệ tử bình thường của Thần Phong học viện, không phải phán đoán từ cách ăn mặc mà là khí thế phát ra từ người nàng.Phương Nhược Vũ phớt lờ chưởng viện mới, nàng lắc người đi ra điện chưởng viện.Chưởng viện mới theo sau.Phương Nhược Vũ nhấc chân từng bước đi hướng chủ sơn mạch Thần Phong học viện.Chưởng viện mới theo sau Phương Nhược Vũ, càng xem càng chắc chắn nàng không phải người Thần Phong học viện. Theo tình huống bình thường gã nên đánh Phương Nhược Vũ, nhưng gã do dự. Phương Nhược Vũ không cố ý phát ra khí thế nhưng gã mơ hồ cảm giác nàng rất mạnh.- Nàng rốt cuộc là ai? Tại sao muốn gặp Thương Khúc?Phương Nhược Vũ không quay đầu lại nói thẳng:- Không liên quan ngươi.Chưởng viện cắn răng hét to: - Nếu nàng không phải thành viên của Thần Phong học viện thì không thể tự tiện xông vào nơi này, xin hãy đi ngay!Phương Nhược Vũ thản nhiên nói không chút cảm xúc: - Nói chuyện với Thương Khúc xong, giải quyết vấn đề rồi ta tự nhiên sẽ đi.- Nàng không thể đi tới trước, đứng lại!Rốt cuộc chưởng viện mới ra tay, tuy gã nghi ngờ nhưng dù gì là người Thần Phong học viện, còn là chưởng viện ngoại viện, gặp tình huống này gã phải ngăn cản.Bùm! Chưởng viện mới công kích Phương Nhược Vũ nửa đường đã bị đẩy ra, gã biến sắc mặt, thực lực của nàng hơn xa gã tưởng tượng. Chút thực lực của gã ở trước mặt Phương Nhược Vũ không đáng đối phương vươn ra một ngón tay.Đúng vậy, vị chưởng viện mới công kích, Phương Nhược Vũ không nhúc nhích ngón tay, nàng chỉ phát ra uy năng đã nhẹ nhàng đẩy ra công kích.Nỗi lòng chưởng viện mới dao động:Thực lực mạnh quá!Vèo!Chưởng viện mới tăng tốc độ ngự không bay đi.Chưởng viện ngoại viện mới tìm đến một vị trưởng lão Thần Phong học viện.- Hoắc Lý An trưởng lão, có người xâm nhập Thần Phong sơn! Người nào? Không biết, chỉ biết không phải người của Thần Phong học viện ta!Chưởng viện mới không thể ngăn cản Phương Nhược Vũ, gã phải thông báo với nhân vật cao tầng.Hoắc Lý An mắt lóe tia sáng, lắc người bay nhanh ra ngoài:- Hừ! Là ai mà to gan quá vậy, dám xâm nhập Thần Phong học viện ta?Hoắc Lý An trông thấy Phương Nhược Vũ, rống to, vỗ chưởng ra: - Tặc tử to gan sao dám xâm nhập Thần Phong học viện ta, ngoan ngoãn bó tay chịu trói!Công kích của Hoắc Lý An đầy uy lực, nguyên khí phát ra tiếng rít trong không gian.Phương Nhược Vũ bỗng trừng Hoắc Lý An, tay ngọc nâng lên vẫy nhẹ.Vách tường năng lượng vô hình xoay tròn bay ra, thấy rõ trong không gian chưởng ấn của Hoắc Lý An bị bóp nát Hoắc Lý An sợ ngây người.Hoắc Lý An hiểu rất rõ trong công kích của mình ẩn chứa uy năng mạnh cỡ nào. Hoắc Lý An cực kỳ tự tin trong Thần Phong học viện không có ai dễ dàng hóa giải công kích của mình.Hoắc Lý An giật mình nhìn Phương Nhược Vũ tiếp tục tiến tới trước, không dám lại ra tay tấn công nàng.Tiếp theo trưởng lão thứ hai, thứ ba, thứ bốn, thậm chí thượng vị trưởng lão Thần Phong học viện đều chạy tới- Dừng lại! - Lập tức rời khỏi Thần Phong học viện!- Ngươi là ai? Thật là gan to bằng trời! Dám xâm nhập Thần Phong học viện, chịu chết!Đám trưởng lão thi nhau quát lớn.Càng lúc càng đông đệ tử nội viện Thần Phong học viện tụ tập lại.Thoạt trông như Phương Nhược Vũ bị bao vây.Phương Nhược Vũ không ngừng lại, nàng tiếp tục tiến lên, mắt lướt qua đám người xung quanh:- Ta tìm Thương Khúc có chuyện muốn nói.- Lên, bắt giữ ả!- Ra tay, nếu người này cứng đầu ngu xuẩn thì giết đi!Bùm! Đám đông cường giả tấn công Phương Nhược Vũ. Nàng xâm nhập Thần Phong học viện như vào chỗ không người, đây là sỉ nhục lớn, nếu đồn ra ngoài chẳng phải là Thần Phong học viện bị người cười rụng răng?Mắt đẹp hơi trầm xuống, Phương Nhược Vũ tạm dừng, hít một hơi, váy dài màu trắng bay thướt tha trong gió.Phương Nhược Vũ vươn ra hai tay trắng mịn như tuyết, một vòng xoáy xoay tròn đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. Không gian bị vòng xoáy xé ra từng vết nứt màu đen, năng lượng khủng bố trong thời gian ngắn tràn ngập cả không gian. Những người định tấn công Phương Nhược Vũ đều biến sắc mặt, bọn họ cảm nhận uy hiếp đáng sợ.- Nguy rồi!- Mau lùi ra khỏi mảnh không gian này!- Rời đi!Các trưởng lão Thần Phong học viện kinh hoàng hốt hoảng lùi nhanh. Hết chương 341.



Bạn cần đăng nhập để bình luận