Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 517. Khinh Thường



Chương 517. Khinh Thường



Chu Thượng Vân chưa trả lời liền thấy một bóng người bước nhanh ra từ trong cửa đá kia.- Quận Vương đại nhân! Cảnh Ngôn!Người tới đúng là Lý Hưng Lâu, người từng là hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư ở Lam Khúc quận thành.Ba người gặp mặt, thoáng hàn huyên.Lý Hưng Lâu nói:- Chúng ta hiện tại đi Kim Tước Thương Hội.Người cầm đầu đám thủ vệ mặc giáp xanh xem xong lệnh cư trú của Lý Hưng Lâu liền nói:- Lý Hưng Lâu đan sư, hai vị này dù là bằng hữu của ngươi nhưng bọn họ không phải cư dân Đan Quốc nên muốn đi vào Đan Quốc mỗi người cần giao năm miếng linh thạch cực phẩm.Chu Thượng Vân cười cười, khẽ lật tay liền lấy mười miếng linh thạch cực phẩm ra.Quen người Đan Quốc thì phí vào cửa là năm miếng linh thạch cực phẩm. Nếu không quen thì phí nhập môn sẽ là mười miếng linh thạch cực phẩm.Cảnh Ngôn thấy Chu Thượng Vân đưa phí vào cửa cũng không nói gì. Dù sao với quan hệ của Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân thì ai giao số phí ấy cũng đều giống nhau. Hai người cũng sẽ không để ý tới mấy miếng linh thạch cực phẩm ấy.Lý Hưng Lâu mang hai người đi vào trong cửa đá. Thành thị nằm trên đỉnh núi này giờ mới lộ rõ ra.Cảnh Ngôn cũng tấm tắc thán phục. Có thể xây một thành thị trên đỉnh núi này như thế thực khiến người ta khó có thể tin.- Từ giờ đến lúc Đại Hội Đan Linh bắt đầu còn có hai tháng nữa. Cảnh Ngôn, ngươi muốn tham gia Đại Hội Luyện Đan nên ta đã đề cử ngươi với hội trưởng Kim Tước Thương Hội. Ngươi có thể đại biểu Kim Tước Thương Hội tham gia Đại Hội Luyện Đan thì có thể được Kim Tước Thương Hội trả thù lao.Lý Hưng Lâu nói:- Trong khoảng thời gian trước lúc bắt đầu Đại Hội Đan Linh này, ngươi và Quận Vương đại nhân cũng có thể ở trong Kim Tước Thương Hội.Cảnh Ngôn chắp tay cảm ơn:- Đa tạ Lý Hưng Lâu đan sư!Trên đường tới đây Chu Thượng Vân cũng đã nói cho Cảnh Ngôn nghe qua về chuyện này. Cảnh Ngôn có danh ngạch đề cử của Quận Vương Chu Thượng Vân cho nên Cảnh Ngôn có thể lựa chọn tự mình tham gia Đại Hội Luyện Đan hoặc đại biểu một thế lực nào đó trong Đan Quốc tham gia Đại Hội Luyện Đan.Nếu Cảnh Ngôn đại biểu một thế lực nào đó tham gia Đại Hội Luyện Đan thì vì bản thân hắn không phải đan sư của thế lực đó cho nên sẽ được đối phương trả cho một số thù lao nhất định.Dù sao đại biểu thế lực đó tham gia Đại Hội Luyện Đan nếu có thể lấy được thứ tự không tệ thì cũng có thể khiến danh vọng của thế lực kia tăng lên rất nhiều.Không lâu sau ba người Cảnh Ngôn liền đi tới trước một kiến trúc rất tráng lệ. Lý Hưng Lâu mang hai người đi vào, sau đó gã để hai người ngồi đợi trong một căn phòng còn bản thân mình thì đi bẩm báo hội trưởng Bạch Lan.Sau nửa ngày Lý Hưng Lâu mới quay lại. Gã xin lỗi nói:- Cảnh Ngôn, Quận Vương đại nhân. Thật xin lỗi, hiện tại hội trưởng đang có chuyện bận nên có thể sẽ phải đợi thêm một chút nữa.Cảnh Ngôn xua tay nói:- Không sao.Chu Thượng Vân cũng cười nói:- Nơi này chính là Kim Tước Thương Hội, thương hội lớn xếp thứ ba ở Đan Quốc. Hội trưởng là đại nhân vật ở Thiên Nguyên đại lục, chúng ta đợi một chút cũng không có gì.Hội trưởng Kim Tước Thương Hội cho dù với Chu Thượng Vân cũng là một đại nhân vật.Thời gian một ngày nhanh chóng trôi qua!Hai ngày trôi qua!Ba ngày trôi qua!Cảnh Ngôn cùng Chu Thượng Vân cũng dần trở nên hơi mất kiên nhẫn. Cái giá của hội trưởng Kim Tước Thương Hội này cũng không khỏi quá lớn đi? Cảnh Ngôn tới Kim Tước Thương Hội đó là chuẩn bị đại biểu Kim Tước Thương Hội bọn họ tham gia Đại Hội Luyện Đan. Hội trưởng này cứ cho Cảnh Ngôn đợi vậy quả thật có chút không chấp nhận được.Lý Hưng Lâu xin lỗi cũng càng ngày càng khẩn thiết nhưng Lý Hưng Lâu cũng không có cách nào. Lý Hưng Lâu gã ở Kim Tước Thương Hội cũng không có địa vị cao gì, càng không có khả năng quyết định ý định của hội trưởng. Đến ngày thứ tư rốt cục cũng có người tới nói hội trưởng đại nhân đã rảnh, mấy người Cảnh Ngôn có thể tới gặp.Cảnh Ngôn, Chu Thượng Vân, Lý Hưng Lâu đi vào trong một căn phòng rộng mở. Cảnh Ngôn vừa bước vào liền thấy có ba người ngồi trong đó. Một lão giả mặc trường bào màu vàng nhạt ngồi trên ghế ở chính giữa, hai người kia ngồi ở hai bên.Ba người Cảnh Ngôn bước vào, ba người bên trong cũng không hề đứng dậy, ngay cả ý định đứng dậy cũng không có. Bọn họ đều dùng ánh mắt nhìn liếc qua người Cảnh Ngôn một cái.Lý Hưng Lâu khom người chào lão giả mặc trường bào màu vàng nhạt ngồi ở chính giữa:- Tham kiến hội trưởng đại nhân!Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân cũng đều chắp tay chào theo.Bạch Lan cũng chính là lão giả mặc trường bào màu vàng nhạt kia híp mắt nhìn Cảnh Ngôn hỏi:- Lý Hưng Lâu đan sư, thanh niên ngày chính là Cảnh Ngôn sao?Lý Hưng Lâu giới thiệu Cảnh Ngôn và Chu Thượng Vân:- Đúng vậy, vị này chính là Cảnh Ngôn, còn vị này chính là Quận Vương Lam Khúc quận, Chu Thượng Vân.Bạch Lan khẽ gật đầu nói:- Ừ!Người ngồi bên trái sau khi liếc qua Cảnh Ngôn liền nhíu mày nói:- Hội trưởng, ta xem đan sư tên Cảnh Ngôn này dường như cũng không có chỗ khác người nào đi! Đan sư như hắn tùy tiện tóm một cái ở Đan Quốc chúng ta cũng tóm được một bó to. Ngài thật muốn để hắn đại biểu Kim Tước Thương Hội chúng ta tham gia Đại Hội Luyện Đan sao?Cảnh Ngôn nghe người kia nói vậy cũng hơi nhíu mày lại.Trong lòng Cảnh Ngôn vốn đã hơi bất mãn. Bọn họ đợi chừng hơn ba ngày mới thấy được hội trưởng Kim Tước Thương Hội. Bây giờ gặp mặt lại nghe được những lời có tính vũ nhục như thế thật khiến Cảnh Ngôn hơi căm tức.Chu Thượng Vân cũng không thoải mái.Chu Thượng Vân y dù gì cũng là Quận Vương một quận thành, là người quan phương. Phải biết toàn bộ đại lục cũng chỉ có chín mươi chín quận thành mà thôi. Mà sau khi y vào đây ba người nơi này ngay cả ý định đứng dậy cũng đều không có. Thậm chí sau khi biết thân phận của y cũng đều không để y ngồi xuống.Bạch Lan nghe người kia nói vậy liền nhẹ nhàng cười cười rồi lại lắc đầu. Bạch Lan chậm rãi nói:- Kia cũng không giống nhau. Trong Đan Quốc tuy cũng có không ít đan sư tam giai hai mươi tuổi nhưng dù sao những đan sư kia đều được hun đúc bằng rất nhiều đan đạo từ bé cho nên tiến bộ ở mặt đan đạo cũng càng thuận lợi hơn. Mà Cảnh Ngôn này là người của Lam Khúc quận thành. Hắn có thể trở thành đan sư tam giai khi chưa tới hai mươi tuổi chứng tỏ thiên phú của hắn ở mặt đan đạo quả thực rất mạnh.Những lời này nhìn như khích lệ nhưng đám người Cảnh Ngôn đều nghe ra được hội trưởng Kim Tước Thương Hội này hơi có ý khinh thường Lam Khúc quận.Sắc mặt Chu Thượng Vân cũng hơi hơi đen xuống. Chu Thượng Vân y chính là Quận Vương Lam Khúc quận, người khác chê bai Lam Khúc quận trước mặt y, y vui mới là lạ.Lý Hưng Lâu cũng thấy xấu hổ.Lý Hưng Lâu cũng là đan sư tới từ Lam Khúc quận. Nhưng hiển nhiên Lý Hưng Lâu đã tương đối quen vậy.Từ lúc Lý Hưng Lâu rời khỏi Lam Khúc quận tới Đan Quốc, gia nhập Kim Tước Thương Hội cũng đã hơn ba năm. Lý Hưng Lâu bị đan sư ở Đan Quốc xem thường cũng không phải một hai lần. Những người này căn bản là khinh thường đan sư đến từ tiểu quận thành.Bạch Lan chợt nói với Cảnh Ngôn:- Cảnh Ngôn! Lý Hưng Lâu đan sư hẳn đã nói với ngươi rồi, ngươi có thể đại biểu Kim Tước Thương Hội chúng ta tham gia Đại Hội Luyện Đan ở Đại Hội Đan Linh. Kim Tước Thương Hội ta cũng nguyện ý trả cho ngươi thù lao là mười vạn linh thạch. Còn nữa, ngươi có thể có được tư cách gia nhập Kim Tước Thương Hội chúng ta. Hết chương 517.



Bạn cần đăng nhập để bình luận