Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 844. Ngươi Có Khỏe Không?



Chương 844. Ngươi Có Khỏe Không?



Đại tông chủ dứt lời tâm tình của Cảnh Ngôn căng thẳng. Trong lòng hắn đương nhiên hy vọng Thánh Nữ Bạch Tuyết là thành chủ Bạch Tuyết mà mình quen.Nhưng nếu Thánh Nữ Bạch Tuyết là thành chủ Bạch Tuyết thì hắn làm sao mang nàng đi đây? Nghê Thường Thần Môn là thế lực nhị phẩm trong Thiên Hà Thần Vực, trong tông môn có nhiều trận pháp, cấm chế các loại, chắc chắn có cả thánh khí trấn tông. Cảnh Ngôn không dám vỗ ngực bảo đảm trăm phần trăm mang người ra ngoài.Cảnh Ngôn hít một hơi, yên lặng chờ.Biểu tình Mục Bỉnh hưng phấn nói: - Nghe nói nhan sắc Thánh Nữ Bạch Tuyết vô song, Thánh Nữ Tang Thanh cũng không bằng, hôm nay có thể thấy mặt rồi.Trác Lưu Tô khó chịu nói: - Có đẹp hơn thì sao? Vẫn phải gả cho thiếu chủ Phương gia Phương Kiệt.Trác Lưu Tô là nữ nhân rất cao ngạo, nghe người ta khen nữ nhân khác xinh đẹp ngay trước mặt mình, trong lòng nàng hơi bực bội.Tiêu Chiêm khẽ trách:- Hai người bớt nói đi, Cảnh tiên sinh rất có thể quen Thánh Nữ Bạch Tuyết.Mục Bỉnh kinh ngạc hỏi: - Cảnh tiên sinh quen Thánh Nữ Bạch Tuyết?Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm đài cao:- Bây giờ chưa thể xác định, chờ Thánh Nữ Bạch Tuyết đi ra mới biết.Mục Bỉnh, Trác Lưu Tô liếc nhau, không nói chuyện.Lúc này quanh quảng trường rộ lên tiếng bàn tán. Những người có mặt từng nghe tiếng Thánh Nữ Bạch Tuyết nhưng chưa thấy mặt, bọn họ thảo luận nhiều nhất là Thánh Nữ Bạch Tuyết đẹp đến mức nào.Một nén nhang sau trưởng lão Nghê Thường Thần Môn dẫn một nữ nhân mặc váy trắng thân hình yểu điệu đi lên đài cao.Nữ nhân váy trắng đeo mạn che mặt, không thể thấy khuôn mặt.Cảnh Ngôn động ý niệm vận chuyển thần niệm.Giây sau.Cảnh Ngôn cảm nhận hơi thở quen thuộc đúng là thành chủ Bạch Tuyết.Người Cảnh Ngôn khẽ run, cảm xúc tuôn trào như núi lửa:- Bạch Tuyết? Thật sự là thành chủ Bạch Tuyết! Thành chủ Bạch Tuyết còn sống!Tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng lúc này xác định Thánh Nữ Bạch Tuyết là thành chủ Bạch Tuyết khiến Cảnh Ngôn vô cùng kích động.Thiếu chủ Phương gia Phương Kiệt nhìn Bạch Tuyết chằm chằm, trầm giọng nói: - Tháo khăn xuống.Bạch Tuyết không nhúc nhích.Ánh mắt Phương Kiệt sắc bén:- Nàng không nghe thấy ta nói?Đại tông chủ cười nói: - Phương thiếu chủ đừng giận, Thánh Nữ Bạch Tuyết hơi thẹn thùng.Đại tông chủ vung tay lên, mạn che mặt Bạch Tuyết bay đi lộ ra nhan sắc khuynh thành.Khi mạn che mặt tháo xuống, toàn trường hút không khí, bị rung động mãnh liệt.Sắc đẹp của Thánh Nữ Bạch Tuyết đúng là danh bất hư truyền.Khuôn mặt xấu xí của Phương Kiệt lộ nụ cười âm hiểm:- Ừm, Thánh Nữ Bạch Tuyết, bắt đầu từ hôm nay nàng là nữ nhân của ta.Tam tông chủ thầm thở dài, nhẹ lắc đầu sau đó nói với Phương Kiệt:- Phương thiếu chủ, Thánh Nữ Bạch Tuyết là đệ tử của ta, nàng gả cho thiếu chủ xin hãy đối xử tốt với nàng.Phương Kiệt bật cười, kiêu ngạo nói: - Tam tông chủ nói vậy là không đúng, Thánh Nữ Bạch Tuyết là nữ nhân của ta, tất nhiên ta sẽ đối xử tốt với nàng, không cần Tam tông chủ tốn công lo.Phương Kiệt chắp tay từ biệt ba vị tông chủ của Nghê Thường Thần Môn:- Được rồi, cứ vậy đi. Ta còn phải mang theo Thánh Nữ Bạch Tuyết chạy đi, không ở lâu. Ba vị tông chủ, sau này còn gặp lại!Đầu óc Cảnh Ngôn rối loạn thầm nghĩ: - Bạch Tuyết . . . mảnh khảnh nhiều, vì sao trên người của nàng không có dao động nguyên khí?Cảnh Ngôn chậm rãi đứng dậy.Đại tông chủ nói: - Phương thiếu chủ thật là nôn nóng, tu vi của Thánh Nữ Bạch Tuyết bị giam cầm, đợi ta gỡ bỏ đã. Phương thiếu chủ chờ giây lát.Đại tông chủ lại vung tay lên, một luồng năng lượng đầy huyền ảo xoay tròn bay ra lướt qua thân thể Thánh Nữ Bạch Tuyết.Giam cầm gỡ bỏ, nguyên khí chậm rãi chuyển động trong vụ tuyền của Bạch Tuyết, sắc mặt nàng hồng hào hơn một chút.Bạch Tuyết cắn môi nhìn thẳng Phương Kiệt:- Phương Kiệt thiếu chủ, ta sẽ không gả cho ngươi, càng không đi theo ngươi.Phương Kiệt nét mặt sa sầm nói: - Nàng nói gì?Phương Kiệt hung hăng trừng nhóm người Đại tông chủ:- Đại tông chủ, Nghê Thường Thần Môn các người có ý gì? Đùa chơi với ta sao?Đại tông chủ vội giải thích:- Phương Kiệt thiếu chủ đừng hiểu lầm! Nghê Thường Thần Môn ta hoàn toàn đồng ý gả Thánh Nữ Bạch Tuyết cho thiếu chủ!Phương Kiệt cười âm hiểm nói với Bạch Tuyết:- A, vậy thì tốt. Tông môn của nàng không có ý kiến thì nàng đừng giãy dụa nữa, nàng không có quyền từ chối.Thánh Nữ Tang Thanh ở một bên quát:- Thánh Nữ Bạch Tuyết! Ngươi có thể gả cho Phương Kiệt thiếu chủ là phúc của ngươi, lúc này còn nói ra lời như thế, ngươi đặt Nghê Thường Thần Môn ở chỗ nào?Bạch Tuyết liếc hướng Tang Thanh:- Thánh Nữ Tang Thanh nói vậy hay là thay ta gả cho Phương Kiệt thiếu chủ đi.Nguyên khí đã phục hồi bình thường, Bạch Tuyết lặng lẽ vận chuyển nguyên khí.Nàng tuyệt đối sẽ không gả cho Phương Kiệt, dù phải chết. Nếu không vì tín niệm trong lòng từ khi nguyên khí bị giam cầm Bạch Tuyết đã tự sát. Suy nghĩ trở về Thiên Nguyên đại lục báo thù cho Cảnh Ngôn luôn ám ảnh trong óc Bạch Tuyết, nên nàng mới cắn răng kiên trì tới hôm nay.Giờ sắp bị Phương Kiệt mang đi, Bạch Tuyết không cách nào kéo dài được nữa, rơi vào tay gã thì nàng muốn chết cũng không được. Nên Bạch Tuyết lặng lẽ vận chuyển nguyên khí, tính dùng cái chết liều mạng.Mặt Tang Thanh trắng bệch quát to: - To gan! Ngươi nói chuyện kiểu gì!?*** Tiêu Chiêm thẫn thờ vì nhan sắc của Bạch Tuyết, giây lát sau tỉnh táo lại bản năng hỏi Cảnh Ngôn ngồi cạnh mình:- Cảnh tiên sinh, Thánh Nữ Bạch Tuyết là người tiên sinh quen sao? A? Cảnh tiên sinh làm . . . làm gì vậy?Tiêu Chiêm nghiêng đầu nhìn thấy Cảnh Ngôn đã đứng dậy và bước ra ngoài, gã kinh hoàng kêu lên.Cảnh Ngôn xoay người, trầm giọng nói với ba người Tiêu Chiêm:- Tiêu huynh, ba người . . . lát nữa nếu ai hỏi có liên quan gì với ta thì hãy nói chỉ tình cờ gặp gỡ.Ba người Tiêu Chiêm không hiểu ý Cảnh Ngôn muốn gì đã thấy hắn sải bước đi hướng đài cao.Động tác của Cảnh Ngôn hấp dẫn toàn trường chú ý, mọi người ngạc nhiên nhìn hắn.Cảnh Ngôn dịu dàng nói: - Bạch Tuyết, mấy năm nay nàng khỏe không?Bạch Tuyết đang nghĩ cách đánh lén Phương Kiệt, nàng biết mình không cách nào tổn thương gã được, nhưng đã liều chết thì không ngại thử một lần. Bạch Tuyết chợt nghe giọng nói quen thuộc, vẻ mặt nàng giật mình vụt ngẩng đầu tìm kiếm Cảnh Ngôn.Bạch Tuyết không dám tin vào mắt mình:- Cảnh . . . Cảnh Ngôn?Trong tiềm thức của Bạch Tuyết tin Cảnh Ngôn đã chết, nhưng nay hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng. Trong một thoáng Bạch Tuyết tưởng mình thấy ảo giác vì quá nhớ nhung. Hết chương 844.



Bạn cần đăng nhập để bình luận