Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 308. Lưu Văn Cũng Không Ngăn Được



Chương 308. Lưu Văn Cũng Không Ngăn Được



Mộc Tê đánh giá Cảnh Ngôn, hắn cũng quan sát lão, thầm suy đoán Tiền Ba là nhân vật gì mà khiến phó điện chủ tự mình đến, tuyệt đối không bình thường.Mộc Tê mở miệng hỏi: - Cảnh Ngôn, ta hỏi ngươi, trong Lạc Hà sơn cốc Đạo Nhất học viện có phải ngươi giết đệ tử cao đẳng ngoại viện Tiền Ba không?Cảnh Ngôn nói: - Có, nhưng ta chỉ tự vệ, sự việc không phải ta gây ra trước.Mộc Tê đứng dậy muốn dẫn Cảnh Ngôn đi ngay:- Ngươi thừa nhận là được rồi, giờ ngươi hãy theo ta về Hình Pháp Điện Đạo Nhất học viện nhận điều tra, đi đi!Hứa Đông cười âm hiểm:- Cảnh Ngôn, ngoan ngoãn quay về nhận điều tra đi, nếu cuối cùng ngươi không có lỗi thì Hiệp Hội Đan Sư ta hoan nghênh ngươi trở về.Hứa Đông thật tình ước gì Cảnh Ngôn bị Hình Pháp Điện trực tiếp xử tử, làm sao có thể hoan nghênh hắn trở về?Cảnh Ngôn liếc Hứa Đông một cái, không để ý tới đối phương.Cảnh Ngôn nhìn thẳng Mộc Tê:- Ta đúng là đệ tử Đạo Nhất học viện, nhưng bây giờ ta là thành viên của Hiệp Hội Đan Sư, ta đang ở trong Hiệp Hội Đan Sư.Cảnh Ngôn không muốn theo Mộc Tê về, hắn không biết trở lại sẽ có kết quả gì chờ đợi hắn. Hơn nữa Cảnh Ngôn kiếm tài nguyên không quá nhiều, bảo khố Đạo Nhất học viện định giá tài nguyên loại hồn tinh cực kỳ đắt. Giờ Cảnh Ngôn theo phó điện chủ Mộc Tê về thì không biết phải bị điều tra bao lâu, sẽ chậm trễ thời gian. Đối với Cảnh Ngôn thời gian là quý giá nhất.Mộc Tê cười nói: - Cảnh Ngôn, sợ là không thể theo ý ngươi, nếu ngươi không phối hợp ta đành bắt buộc.Mộc Tê không lo Cảnh Ngôn chống đối, một bàn tay của lão có thể dễ dàng bắt hắn về.Thực lực của Mộc Tê cực kỳ mạnh, trong Hình Pháp Điện ngay cả một chấp sự cũng là cường giả Đạo Linh cảnh, càng đừng nói phó điện chủ Mộc Tê. Chưởng viện ngoại viện Thư Linh thua xa Mộc Tê, lão là một trong các trưởng lão Đạo Nhất học viện, địa vị thân phận cao hơn Thư Linh, thực lực cũng hơn nàng nhiều.Mộc Tê mỉm cười nói nhưng chứa đầy uy hiếp:- Ngươi đừng tự chuốc khổ.Muốn mang Cảnh Ngôn đi chướng ngại duy nhất là Hiệp Hội Đan Sư không đồng ý, giờ phó hội trưởng Hứa Đông cũng chấp nhận thì chẳng còn trở ngại gì.Một giọng nói từ bên ngoài vọng vào:- Cảnh Ngôn không thể đi!Lưu Văn bước vào.Thấy Lưu Văn, con ngươi Hứa Đông co rút:- Phó hội trưởng Lưu Văn, hình như ta không mời ngươi đến? Ngươi xông vào phòng của ta như vậy có phải là quá thất lễ?Khi Hứa Đông nói chuyện mắt nhìn hướng quản sự dẫn Cảnh Ngôn tới, lão đã dặn quản sự phải lặng lẽ mang hắn tới vì đừng để Lưu Văn biết. Nhưng giờ Lưu Văn biết chuyện, còn đến mau như vậy.Quản sự cảm nhận ánh mắt của Hứa Đông, gục mặt xuống.Lưu Văn cười nói: - Phó hội trưởng Hứa Đông, ta cũng không muốn đến nhưng có chuyện cần tìm Cảnh Ngôn. Ta cần Cảnh Ngôn hiệp trợ luyện chế một loại đan dược, hắn chưa làm xong công tác.Mộc Tê nhíu mày nói: - Phó hội trưởng Lưu Văn, Cảnh Ngôn là đệ tử của Đạo Nhất học viện, hắn trái với pháp quy học viện, ta cần mang hắn về nhận điều tra, xin phó hội trưởng Lưu Văn đừng cản trở.Đến hiện nay Mộc Tê chưa rõ quan hệ giữa Lưu Văn, Hứa Đông thế nào, nhưng lão nhìn ra Hứa Đông hy vọng lão dẫn Cảnh Ngôn về nhận thẩm phán, Lưu Văn thì không muốn như vậy.Lưu Văn mỉm cười nói: - Sợ là không được. Cảnh Ngôn đúng là đệ tử Đạo Nhất học viện nhưng hắn cũng là đan sư của Hiệp Hội Đan Sư, chuyện ta giao cho hắn mà hắn chưa làm xong, sao ta có thể cho hắn rời khỏi Hiệp Hội Đan Sư? Hắn muốn đi phải được ta cho phép!Ngữ điệu Lưu Văn nhẹ nhàng nhưng thái độ rất kiên quyết.Mộc Tê nheo mắt nói: - Phó hội trưởng Lưu Văn đừng làm ta khó xử.Mộc Tê không dám cứng rắn chống lại Lưu Văn, thân phận địa vị của Lưu Văn cao hơn lão, nhân mạch trong Lam Khúc quận thành càng rộng hơn nhiều. Lưu Văn là một trong các đan sư lợi hại nhất Lam Khúc quận thành, đắc tội với Lưu Văn không phải lựa chọn sáng suốt.Hứa Đông lườm Lưu Văn, nói: - Mộc Tê lão đệ cứ mang Cảnh Ngôn đi, công tác của phó hội trưởng Lưu Văn có ta hỗ trợ.Mộc Tê vươn tay vung nguyên khí trói buộc người Cảnh Ngôn:- Phó hội trưởng Lưu Văn, ta phải mang Cảnh Ngôn đi, đắc tội!Lưu Văn mắt lóe tia sáng, khí thế trầm xuống phát ra nguyên khí muốn ngăn cản Mộc Tê:- Dừng tay!Hứa Đông cũng phát ra nguyên khí đẩy hướng Lưu Văn:- Phó hội trưởng Lưu Văn, Mộc Tê lão đệ là khách, thái độ của ngươi hơi thất lễ.Thực lực của Lưu Văn và Hứa Đông chênh lệch không quá lớn, Lưu Văn muốn hạ gục Hứa Đông trong thời gian ngắn là rất khó khăn. Hơn nữa đang ở trong Hiệp Hội Đan Sư, nếu hai vị phó hội trưởng đánh nhau túi bụi đồn ra ngoài thì hài.Lưu Văn sắc mặt âm trầm hỏi: - Hứa Đông, ngươi thật sự muốn làm như vậy sao?Hứa Đông không chút nhún nhường:- Không phải ta muốn mà là Lưu Văn ngươi phải làm như vậy. Nội bộ Đạo Nhất học viện giải quyết sự vụ, phó hội trưởng Hiệp Hội Đan Sư nhà ngươi nhúng tay vào làm gì? Ta tin tưởng nếu Cảnh Ngôn không làm trái pháp quy của Đạo Nhất học viện thì Mộc Tê lão đệ sẽ không đến Hiệp Hội Đan Sư bắt người.Mộc Tê cuốn lấy nguyên khí kéo Cảnh Ngôn ra ngoài:- Cảnh Ngôn, đi! Nếu ngươi không làm sai Hình Pháp Điện tất nhiên sẽ không làm khó dễ ngươi. Chỉ cần điều tra kết thúc là ngươi sẽ lấy lại tự do.Cảnh Ngôn thầm rít gào, điên cuồng vận chuyển nguyên khí:- Chết tiệt!Nhưng trước mặt Mộc Tê thì sự chống cự của Cảnh Ngôn thật yếu ớt, đừng nói hắn chỉ có tu vi Tiên Thiên hậu kỳ, dù là Tiên Thiên đỉnh, thậm chí bước vào Đạo Linh cảnh cũng không chống lại phó điện chủ Hình Pháp Điện Mộc Tê được.Mắt Mộc Tê lóe tia độc ác:- Cảnh Ngôn, ngươi hãy thành thật chút, ngươi càng chống đối sẽ càng đau khổ. Có lẽ trước khi thẩm phán ta cho ngươi vĩnh viễn không cách nào vận chuyển nguyên khí. Nếu ngươi ngoan ngoãn phối hợp ta bảo đảm ngươi sẽ an toàn đến Hình Pháp Điện.Lời ngầm là Cảnh Ngôn còn ngoan cố Mộc Tê sẽ trực tiếp phế bỏ vụ tuyền sau đó dẫn Cảnh Ngôn về Hình Pháp Điện nhận thẩm phán. Mộc Tê là phó điện chủ Hình Pháp Điện, lão tập nã phạm nhân, phạm nhân chống cự thì dù lão giết chết phạm nhân cũng hợp lý, càng không nói tới chỉ đơn giản phế bỏ tu vi của phạm nhân.Người Cảnh Ngôn cứng ngắc, hắn cảm giác được Mộc Tê không phải giản đơn uy hiếp. Nếu hắn còn vùng vẫy có lẽ Mộc Tê sẽ phế bỏ vụ tuyền của hắn thật. Hết chương 308.



Bạn cần đăng nhập để bình luận