Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 440. Lá Gan Không Nhỏ



Chương 440. Lá Gan Không Nhỏ



Trạch viện Trương gia, chỗ Cảnh Ngôn ở. Trương Ngọc như phấn điêu ngọc mài cũng ở đây.Hai ngày qua Trương Ngọc luôn ở cùng Cảnh Ngôn, hắn tùy tiện chỉ nàng vài câu về tu luyện Võ Đạo đã giúp ích rất lớn.Lúc chưa biết thực lực của Cảnh Ngôn thì người Trương gia không mong hắn và Trương Ngọc tiếp xúc. Bây giờ người Trương gia rất vui thấy Trương Ngọc bám dính Cảnh Ngôn, họ ước gì hắn thật sự thích nàng.Cảnh Ngôn nói với Trương Ngọc:- Trương Ngọc, thực lực của nàng đã có thể thử thăng cấp Tiên Thiên, có dược tề Thánh Linh mà ta đưa nàng phụ trợ không khó một lần đột phá thành công.Cảnh Ngôn nắm rõ tu vi Võ Đạo của Trương Ngọc, hắn biết nàng sử dụng dược tề Thánh Linh thăng cấp Tiên Thiên thì khả năng một lần thành công là rất lớn. Có thể nói miễn không xảy ra ngoài ý muốn chắc chắn Trương Ngọc sẽ thăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên.Thiên phú Võ Đạo của Trương Ngọc không tệ, tính là đỉnh cấp trong tử đệ trẻ Trương gia, không thua gì Trương Mẫn tỷ tỷ của nàng.Trương Ngọc nói thẳng:- Cảnh Ngôn ca ca, phụ thân và tộc trưởng đã đi lấy dược tề Thánh Linh rồi.Trương Ngọc không khôn lanh gì, nghe Cảnh Ngôn hỏi tại sao không dùng dược tề Thánh Linh đột phá là nàng nói thẳng ra. Nếu là người suy nghĩ thâm sâu sẽ cho rằng Cảnh Ngôn có thể tức giận, giấu nhẹm việc này.Con ngươi Cảnh Ngôn co rút:- Phụ thân của nàng lấy đi dược tề Thánh Linh?Những đan dược, dược tề Thánh Linh là Cảnh Ngôn tặng cho Trương Ngọc, nhưng cửu trưởng lão và Trương Nhất Binh lấy chúng đi, thế là sao?Cảnh Ngôn thầm bực mình.Trương Ngọc gật đầu nói: - Đúng vậy! Cảnh Ngôn hỏi: - Đan dược khác thì sao?Trương Ngọc nói: - Đan dược khác phụ thân và tộc trưởng đưa ta, nói là chờ ta thăng cấp Tiên Thiên thì sử dụng những đan dược này tu luyện.Cảnh Ngôn gật gù, nguôi cơn giận.Bên ngoài chợt vọng vào tiếng kêu:- Cảnh Ngôn tiên sinh . . . Nghe giọng là tộc trưởng Trương gia Trương Nhất Binh.Cảnh Ngôn, Trương Ngọc ra khỏi phòng.Biết dược tề Thánh Linh bị Trương Nhất Binh lấy đi làm sắc mặt Cảnh Ngôn hơi khó chịu. Trương Ngọc thăng cấp Tiên Thiên chỉ cần một bình dược tề Thánh Linh, có năm bình, ít nhất nên chừa lại một bình cho nàng đi?Cảnh Ngôn nhìn Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão, hỏi: - Trương tộc trưởng đến vừa lúc, ta hỏi tộc trưởng, các người lấy đi hết năm bình dược tề Thánh Linh của Trương Ngọc?Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão trắng mặt.Trương Nhất Binh ấp úng không biết nên nói sao:- Cảnh Ngôn tiên sinh, dược tề Thánh Linh đó . . . Từ khi rời khỏi phủ đệ của đan sư Cao Lan, Trương Nhất Binh và cửu trưởng lão luôn suy nghĩ nên nói sao với Cảnh Ngôn. Cảnh Ngôn tặng dược tề Thánh Linh cho Trương Ngọc nhưng bọn họ nghi ngờ công hiệu của nó đưa cho Cao Lan giám định, chẳng khác nào nói bọn họ không tin hắn.Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão rất rối rắm.Cảnh Ngôn nhìn biểu tình của hai người cảm thấy có ẩn tình:- Chuyện gì xảy ra? Trương Nhất Binh cắn răng, cũng bất chấp:- Cảnh Ngôn tiên sinh hãy xem dược tề này có phải là những thứ tiên sinh tặng cho Trương Ngọc không?Trương Nhất Binh lấy ra năm bình dược tề mang về từ phủ đệ của Cao Lan đưa cho Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn khó hiểu nhận lấy nhìn xem, bình sứ không có vấn đề, đúng là hắn tặng cho Trương Ngọc. Cảnh Ngôn mở nắp bình, ánh mắt hắn tối sầm. Bình sứ không có vấn đề nhưng dược tề bên trong không phải dược tề Thánh Linh.Cảnh Ngôn lại nhìn hai người Trương Nhất Binh, giọng cao hơn:- Dược tề này là cái gì?Nghe ngữ điệu của Cảnh Ngôn làm Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão xác định dược tề đúng là có vấn đề, khả năng trục trặc duy nhất là đan sư Cao Lan. Hai người không ngờ đan sư Cao Lan sẽ vì năm bình dược tề Thánh Linh làm chuyện vô sỉ như vậy.Trương Nhất Binh kể tỉ mỉ cho Cảnh Ngôn nghe việc mình đưa dược tề cho đan sư Cao Lan giám định, không dám giấu diếm chút nào.Cảnh Ngôn bực mình nói: - Hừ! Đó là các ngươi tự tìm, ta tặng dược tề cho Trương Ngọc, liên quan gì các ngươi? Có cần các ngươi lấy dược tề đi giám định sao?Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão mím môi cúi đầu, ngoan ngoãn nghe răn.Bọn họ không dám cãi lại Cảnh Ngôn, thầm nghĩ nếu sớm biết hắn mạnh như vậy thì họ làm gì ăn no rửng mỡ đưa dược tề cho Cao Lan giám định.Cảnh Ngôn nhìn hai người, hỏi: - Đan sư Cao Lan là đan sư tam giai?Trương Nhất Binh hối hận nói: - Đúng vậy, Hạo Phong thành chúng ta có hai đan sư, Cao Lan là một trong số đó, người kia là đệ tử của lão. Chúng ta không ngờ đan sư Cao Lan sẽ làm chuyện như vậy.Cảnh Ngôn gật đầu, hỏi: - Người này biết dược tề là ta tặng cho Trương Ngọc không?Cái tên của Cảnh Ngôn hiện đã vang vọng Hạo Phong thành, Cao Lan là người có uy tín danh dự trong Hạo Phong thành, không thể nào không biết xung đột giữa Cảnh Ngôn và Tống gia. Cao Lan nên biết thực lực của Cảnh Ngôn giết tộc trưởng Tống gia Tống Trung Sơn mà Tống gia không làm gì được hắn.Trương Nhất Binh bất đắc dĩ nói: - Lúc trước có lẽ không biết, nhưng khi chúng ta đi lấy dược tề đã nói rõ với Cao Lan.Cảnh Ngôn nghe vậy khí thế trầm xuống, lòng lạnh lùng nói: - Cao Lan biết dược tề là của ta còn giao năm bình này cho các ngươi?Cửu trưởng lão ôm bụng tức giận, nói thẳng Cao Lan là thằng già:- Không chỉ có thế, thằng già này còn bắt chúng ta thanh toán phí giám định năm vạn linh thạch!Cảnh Ngôn cười khẩy nói: - Lá gan của người này không nhỏ, ta đi tìm y!Trương Nhất Binh vội nói: - Cảnh Ngôn tiên sinh, chúng ta đi cùng tiên sinh!Cảnh Ngôn phất tay nói: - Không cần, các ngươi nói cho ta phủ đệ của Cao Lan ở đâu là được.Hỏi rõ vị trí phủ đệ Cao Lan rồi Cảnh Ngôn bay ra trạch viện Trương gia.Cửu trưởng lão nói nhỏ:- Không biết thằng già Cao Lan gặp Cảnh Ngôn có giao ra năm bình dược tề Thánh Linh không?Trương Nhất Binh nghiến răng nói: - Hừ! Lão già đó đúng là không biết sống chết. Tống gia gặp Cảnh Ngôn tiên sinh còn phải nhún nhường, lão ta lại dám nuốt đồ của tiên sinh, dám nói dược tề tiên sinh đưa là thuốc giả! Theo ta thấy lão chán sống!Trương Ngọc đứng một bên chu môi tức giận nói: - Phụ thân, tộc trưởng, hai người không nên đưa dược tề đi cho Cao Lan giám định!Trương Nhất Binh, cửu trưởng lão lộ vẻ mặt lúng túng.Lúc này một hộ vệ chạy vào nói: - Tộc trưởng, thành chủ đại nhân đến! Hết chương 440.



Bạn cần đăng nhập để bình luận