Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 474. Chứng Kiến



Chương 474. Chứng Kiến



Ừ, chắc vì dạo này lo âu, thần hồn không yên ổn nên mới nghe nhầm. Đúng, đúng là vậy. Phải tĩnh dưỡng mới được, nếu không sẽ bệnh nặng.Viên Kế Hổ gật gù, đầu óc suy nghĩ lan man.Giọng Cảnh Ngôn lại vọng vào:- Viên thành chủ bây giờ không rảnh thì chút nữa ta đến vậy.Vèo!Lần này Viên Kế Hổ khẳng định mình không lảng tai, bên ngoài đúng là có giọng nói rất giống của Cảnh Ngôn. Viên Kế Hổ lắc người nhanh nhẹn mở cửa xông ra ra ngoài phòng.Viên Kế Hổ thấy Cảnh Ngôn và Tô tổng quản đứng bên ngoài:- Cảnh Ngôn . . . tiên sinh?Cảnh Ngôn còn sống?Cảnh Ngôn thật sự sống?Ha ha ha!Viên Kế Hổ rất muốn ngửa đầu cười dài. Mấy hôm nay Viên Kế Hổ luôn lo âu hoảng hốt, không phải vì có tình cảm sâu đậm với Cảnh Ngôn nên buồn, gã lo Quận Vương đại nhân, tổng quản đại nhân Mộ Liên Thiên vì chuyện này trách tội mình, gã sợ bị liên lụy.Giờ Cảnh Ngôn không chết thì không thành vấn đề.Hơn nữa tặng Đạo Nguyên Quả không bị uổng phí.Trước khi Cảnh Ngôn tìm đến Viên Kế Hổ không nhận được tin hắn về Hạo Phong thành. Vì Cảnh Ngôn về Hạo Phong thành đầu tiên là đến Trương gia, lại đi chỗ đội mạo hiểm Liệt Diễm trú đóng, rồi đến thẳng trạch viện Tống gia. Cảnh Ngôn đi vài chỗ nhưng cộng lại mới qua nửa canh giờ.Viên Kế Hổ không nhận được tin là bình thường.Cảnh Ngôn cười chắp tay với Viên Kế Hổ:- Viên thành chủ, lần này đến tìm vì có chút chuyện cần Viên thành chủ làm người làm chứng.Viên Kế Hổ vui vẻ nói: - Mời Cảnh Ngôn tiên sinh nói, miễn ta làm được nhất định sẽ dốc hết sức.Cảnh Ngôn phất tay nói: - Viên thành chủ nói quá lời, cũng không phải chuyện lớn gì, liên quan đến Tống gia.Nghe vậy con ngươi Viên Kế Hổ có rút.Viên Kế Hổ có nghe nói gần đây Tống gia làm hàng loạt động tác, nhưng gã không ra mặt làm gì. Viên Kế Hổ nhìn Cảnh Ngôn, thầm nghĩ chắc hắn không phải vì gã không đứng ra bênh Trương gia mà bất mãn đi?Lúc này có hai bóng người từ một bước bước nhanh đến. Một người là quản gia phủ thành chủ, người thứ hai là lão tộc trưởng Tống gia.Sắc mặt lão tộc trưởng Tống gia tái nhợt.Làm Viên Kế Hổ giật mình không phải vì sắc mặt của lão tộc trưởng mà là cánh tay lão. Lão tộc trưởng Tống gia cụt tay phải, chỉ còn tay trái.Xảy ra chuyện gì?Quản gia đến gần chào Viên Kế Hổ:- Thành chủ đại nhân, lão tộc trưởng Tống gia muốn gặp đại nhân!Lão tộc trưởng Tống gia lên tiếng, hơi khom người:- Thành chủ, Cảnh Ngôn công tử.Viên Kế Hổ biến sắc mặt, lòng máy động. Lão tộc trưởng Tống gia gặp Cảnh Ngôn không lộ vẻ bất ngờ, tức là lão đã gặp hắn trước khi hắn đến phủ thành chủ, nên mới không ngạc nhiên. Vậy cánh tay của lão tộc trưởng Tống gia chắc liên quan tới Cảnh Ngôn.Viên Kế Hổ thầm hít sâu, lòng hoảng sợ.Cảnh Ngôn lên tiếng: - Viên thành chủ, Tống gia muốn phụ thuộc vào Trương gia, thành gia tộc phụ thuộc của Trương gia, và vô điều kiện chuyển nhưọng một nửa sản nghiệp Tống gia cho Trương gia. Ta muốn nhờ Viên thành chủ làm nhân chứng cho chuyện này.Viên Kế Hổ nghe Cảnh Ngôn nói, nhướng cao chân mày.Chuyện này quá vượt sức tưởng tượng. Tại sao Tống gia phải dựa vào Trương gia? Bị áp lực từ Cảnh Ngôn? Lão tộc trưởng Tống gia cam nguyện sao?Viên Kế Hổ nhìn hướng lão tộc trưởng Tống gia.Lão tộc trưởng Tống gia nói ngay:- Điều Cảnh Ngôn công tử nói cũng là điều ta muốn nói với thành chủ.Con ngươi Viên Kế Hổ co rút, lúc này gã không rõ xảy ra chuyện gì bên trong, nhưng lão tộc trưởng Tống gia không có ý kiến gì vậy gã phải nể mặt Cảnh Ngôn làm nhân chứng.Viên Kế Hổ ra lệnh cho Tô tổng quản:- Tô tổng quản đi mời tộc trưởng Trương gia Trương Nhất Binh lại đây.Tô tổng quản lên tiếng, tâm tình kinh sợ xoay người đi: - Vâng!Mọi người đợi gần nửa canh giờ, Trương Nhất Binh theo Tô tổng quản đến.Trương Nhất Binh không biết thành chủ kêu đến có chuyện gì, trên đường đi có hỏi bóng hỏi gió nhưng Tô tổng quản chỉ bảo là chuyện tốt, Trương gia sẽ bay lên trời. Tô tổng quản không chịu tiết lộ nhiều hơn.Người có thể đảm nhiệm chức vụ tổng quản phủ thành chủ đương nhiên sẽ nhiều chuyện, nhưng thái độ thân thiện với Trương Nhất Binh khác hẳn bình thường. Tô tổng quản vốn là võ giả Đạo Linh cảnh, bình thường không thể nào tôn kính võ giả Tiên Thiên đỉnh Trương Nhất Binh.Trương Nhất Binh ôm nghi ngờ đi theo Tô tổng quản vào phủ thành chủ.Trong lòng Trương Nhất Binh luôn nghĩ:- Tô tổng quản nói chuyện tốt là cái gì?Mãi khi Trương Nhất Binh thấy Cảnh Ngôn, lão tộc trưởng Tống gia trong phòng tiếp khách thì tinh thần rung động.Rất nhanh Trương Nhất Binh biết Tống gia sẽ phụ thuộc Trương gia. Một nửa sản nghiệp Tống gia vô điều kiện chuyển nhượng cho Trương gia, ngoài ra mỗi năm Tống gia sẽ cung phụng cho Trương gia tài nguyên một ngàn vạn linh thạch.Nghe thấy tin tức này Trương Nhất Binh hóa đá, gã không dám tin vào lỗ tai mình.Tống gia phụ thuộc vào Trương gia? Nghe như đang mơ.Cảnh Ngôn nhìn Trương Nhất Binh, cười hỏi: - Trương tộc trưởng có ý kiến gì khác với chuyện này không?Tống gia muốn dựa vào Trương gia cũng phải hỏi ý Trương gia, nếu Trương gia không đồng ý Cảnh Ngôn không thể cưỡng ép tự quyết định. Nhưng hiển nhiên Trương Nhất Binh nếu không bị ngu tuyệt đối sẽ không từ chối chuyện này.Mặt Trương Nhất Binh đỏ rần rối rít nói: - Ý kiến? Ta không có ý kiến, ta không có ý kiến . . .Ai đều thấy Trương Nhất Binh rất kích động, nhưng kích động là một chuyện, gã không vì vui sướng mà choáng váng.Biểu tình Trương Nhất Binh trịnh trọng nói: - Cảnh Ngôn tiên sinh, ta vô cùng đồng ý Tống gia quy phục Trương gia, nhưng ta không thể nhận sản nghiệp. Cảnh Ngôn tiên sinh sắp về Lam Khúc quận thành, không thể tự mình quản lý những sản nghiệp này. Trương gia có thể hỗ trợ Cảnh Ngôn tiên sinh quản lý chúng, mỗi năm cung phụng một ngàn vạn linh thạch ta sẽ sai người đưa đến Lam Khúc quận thành giao cho Cảnh Ngôn tiên sinh, hoặc chờ tiên sinh đến Hạo Phong thành lấy.Trương Nhất Binh không ngốc, gã biết lý do Tống gia quy phục Trương gia. Nếu Cảnh Ngôn không ở thì Trương gia là cái thá gì với Tống gia? Càng đừng nói Tống gia quy phục Trương gia, rất buồn cười.Tất cả là Cảnh Ngôn mang đến cho Trương gia. Hết chương 474.



Bạn cần đăng nhập để bình luận