Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 584. Tưởng Ta Dễ Ăn Hiếp



Chương 584. Tưởng Ta Dễ Ăn Hiếp



Hôm sau Cảnh Ngôn chính thức luyện chế lô Thần Đạo Đan thứ hai.Lòng Cảnh Ngôn tĩnh như nước lặng, sử dụng nguyên lực màu đỏ nhạt, ung dung bỏ từng loại linh thảo vào đan lô theo thứ tự đan phương.Mấy canh giờ sau chấm dứt luyện chế lô đan dược.Khi Thần Đạo Đan được lấy ra từ đan lô, trong không gian tràn ngập ánh sáng ngũ sắc chui vào Thần Đạo Đan.Cảnh Ngôn thở phào nhẹ nhõm, hắn biết viên Thần Đạo Đan này đến trình độ phẩm chất hoàn mỹ.Cảnh Ngôn không dừng lại nghỉ ngơi mà tiếp tục luyện chế:- Cảm giác không tệ, xúc cảm rất tốt, tiếp tục luyện chế điViên Thần Đạo Đan thứ ba là phẩm chất nhất dẳng.Tiếp tục!Thần Đạo Đan thứ bốn phẩm chất hoàn mỹ, Thần Đạo Đan thứ năm lại được phẩm chất hoàn mỹ, Thần Đạo Đan thứ sáu phẩm chất nhất đẳng.Cảnh Ngôn mất mấy ngày luyện chế ra chín viên Thần Đạo Đan, cộng thêm viên ban đầu là mười. Dùng hết mười trái Đạo Nguyên Quả, còn lại bảy. Trong chín viên Thần Đạo Đan có năm viên phẩm chất hoàn mỹ, bốn viên phẩm chất nhất đẳng. Tức là Cảnh Ngôn luyện chế Thần Đạo Đan có một nửa xác suất được phẩm chất hoàn mỹ.Tuy có một phần là nhờ nguyên lực nhưng phải công nhận năng lực luyện chế đan dược của Cảnh Ngôn hơi kinh khủng.Cảnh Ngôn cất chín viên Thần Đạo Đan, hắn không luyện chế tiếp, tuy còn lại bảy trái Đạo Nguyên Quả nhưng hắn vẫn cất giữ, không chừng sau này cần dùng vào việc khác. Dù sao Cảnh Ngôn tùy thời có thể luyện chế Thần Đạo Đan, không cần gấp gáp.Cảnh Ngôn đứng dậy, định đi Đại Hội Đan Linh nhìn xem:- Đại Hội Đan Linh chắc sắp kết thúc, lại đi xem thử. Trăm năm mới tổ chức một lần, lần này kết thúc phải chờ một trăm năm sau mới tham gia được.Đại Hội Đan Linh có một số thứ hiếm hoi xuất hiện, ví dụ mười bảy trái Đạo Nguyên Quả, tuy có phần ăn may nhưng nếu Cảnh Ngôn không tham gia Đại Hội Đan Linh thì đã bỏ qua cơ hội này.Cảnh Ngôn mới mở cửa phòng ra hộ vệ thương hội vội chạy lại.Hộ vệ nói nhanh:- Hội trưởng Cảnh Ngôn đại nhân, hội trưởng Thanh Như đại nhân đã nhiều lần đến tìm ngài!Cảnh Ngôn nhìn hộ vệ, hỏi: - Hội trưởng Thanh Như tìm ta?Hộ vệ đáp:- Đúng vậy! Hình như rất sốt ruột, đã đến mấy lần, nhưng vì hội trưởng Cảnh Ngôn đại nhân bế quan. hội trưởng Thanh Như sợ quấy rầy ngài.Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Ta đi gặp hội trưởng Thanh Như ngay.Cảnh Ngôn không biết Thanh Như tìm mình có chuyện gì, tuy hắn là hội trưởng Ưu Hải Thương Hội nhưng không hỏi nhiều về cách vận chuyển trong thương hội.Lát sau Cảnh Ngôn đến gặp Thanh Như.Cảnh Ngôn hỏi thẳng nàng:- Hội trưởng Thanh Như tìm ta có chuyện gì?Thanh Như thấy Cảnh Ngôn, vẻ mặt sốt ruột nói: - Hội trưởng Cảnh Ngôn rốt cuộc xuất quan! Xảy ra chuyện!Cảnh Ngôn hỏi: - Chuyện gì xảy ra? Khuôn mặt Thanh Như nghiêm túc nói: - Là về hội trưởng Cảnh Ngôn. Giờ bên ngoài đều bàn tán về hội trưởng, nói hội trưởng bán thuốc giả trong hội giao dịch, bị đan sư Lãnh Phong của Bích Ngọc Lâu phát hiện. Hội trưởng Cảnh Ngôn giành hạng nhất bảng Đan Vương Tân Tú trong đại điển luyện đan mùa này, rất nổi tiếng, nên khi tin đồn lan ra ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng.Sắc mặt Cảnh Ngôn sầm xuống, nhíu chặt mày hỏi: - Chuyện này không phải đã qua rồi sao? Là Lãnh Phong Bích Ngọc Lâu vu hãm ta!Thanh Như nói nhanh:- Ban đầu mọi người không tin, nhưng chỉ qua vài ngày hướng gió đã thay đổi, chắc chắn có bàn tay ở phía sau đẩy. Bọn họ nói hội trưởng Cảnh Ngôn bán đan giả trong hội giao dịch bị phát hiện nên không có mặt mũi đi hội giao dịch nữa. Mấy thương hội Long Tường Thương Hội cũng bỏ đá xuống giếng, góp lửa thổi gió . . . Thanh Như nóng ruột nóng gan.Mấy thương hội Đan Quốc có thế lực rất lớn, bọn họ không đứng ra chèn ép Cảnh Ngôn và Ưu Hải Thương Hội, nhưng âm thầm ngáng chân.Nghe Thanh Như nói Cảnh Ngôn liền hiểu vụ việc, hèn gì nàng nóng nảy muốn gặp hắn. Nếu không giải quyết chuyện này sẽ gây ảnh hưởng rất lớn, không chỉ ảnh hưởng đến Cảnh Ngôn còn tạo mặt trái nặng nề cho Ưu Hải Thương Hội.Lòng Cảnh Ngôn bừng cháy lửa giận:- Bích Ngọc Lâu cố ý gây sự! Họ cứu Lãnh Phong ra ngoài có lẽ phải trả giá rất lớn, không cam lòng chịu thiệt, không dám ngay mặt gây sự với ta nên lén giở trò quỷ. Thật là tồi tệ!Cảnh Ngôn biết Bích Ngọc Lâu cố ý sinh sự.Thanh Như gật gù đồng ý:- Ừ, ta phái người âm thầm điều tra, tuy không thể khẳng định hoàn toàn nhưng các loại manh mối đều chỉ hướng Bích Ngọc Lâu.Thanh Như nhìn Cảnh Ngôn, hỏi ý:- Giờ chúng ta làm sao đây hội trưởng Cảnh Ngôn? Bích Ngọc Lâu không đáng lo, cùng lắm cứng đấu cứng với họ. Nhưng chắc chắn đám Long Tường Thương Hội, Đông Nhật Thương Hội sẽ bỏ đá xuống giếng. Ta lo họ mượn cơ hội đả kích Ưu Hải Thương Hội.Nếu không phải chờ Cảnh Ngôn xuất quan cùng bàn bạc Thanh Như đã sớm bắt tay đánh trả. Thanh Như biết Lãnh Phong Bích Ngọc Lâu bị Đan Linh Chi Thành bắt, nàng biết lão vu hãm Cảnh Ngôn bán đan giả.Cảnh Ngôn ngẫm nghĩ, trầm giọng nói: - Chuyện này . . . để ta giải quyết đi!Mới trước đó Cảnh Ngôn nhận được Dương Tiêu truyền tin báo Lãnh Phong được cứu ra, làm hắn hơi lấn cấn trong lòng. Có điều Cảnh Ngôn không muốn tiếp tục làm khó dễ Lãnh Phong hoặc Bích Ngọc Lâu, Lãnh Phong đi ra cũng phải trả giá cực đắt, nếu bọn họ thành thật thì Cảnh Ngôn không chấp nhặt.Nhưng hiển nhiên Bích Ngọc Lâu không chịu thôi.Mắt Cảnh Ngôn lóe tia sắc bén.Cảnh Ngôn càng nghĩ càng tức giận:- Tưởng Cảnh Ngôn này dễ ăn hiếp sao?Thanh Như khó hiểu nhìn Cảnh Ngôn:- Hội trưởng Cảnh Ngôn định làm gì? Ưu Hải Thương Hội sẽ hoàn toàn phối hợp hội trưởng.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Hội trưởng Thanh Như đừng nhúng tay vào, giờ ta đi ra ngoài một chuyến.Thanh Như muốn hỏi kỹ hơn nhưng chưa kịp, Cảnh Ngôn đã rời đi.Cảnh Ngôn đi ra Ưu Hải Thương Hội, đến Đan Linh Chi Thành.Cảnh Ngôn bị thủ vệ ngăn lại:- Người tới dừng bước!- Nơi này là khu vực đặc biệt, người ngoài không được vào!Trong lúc Đại Hội Đan Linh có thể ra vào tự do nhiều chỗ Đan Linh Chi Thành, nhưng có một số khu vực đặc biệt người ngoài không thể vào.Cảnh Ngôn nói thẳng:- Ta là Cảnh Ngôn, có chuyện tìm Đại Đan Vương Hồ Đông Hạc.Lần này Cảnh Ngôn vào Đan Linh Chi Thành là vì tìm Hồ Đông Hạc.Thủ vệ biết Cảnh Ngôn, gã biến sắc mặt bỏ lại một câu rồi chạy vào trong:- Ngươi là đan sư Cảnh Ngôn? Xin chờ một chút, ta đi bẩm báo! Hết chương 584.



Bạn cần đăng nhập để bình luận