Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 370. Ban Thưởng



Chương 370. Ban Thưởng



Chủ quản Cảnh gia khom người nói: - Còn người Đổng gia, Chu gia chưa đến.Cảnh Ngôn nhíu mày hỏi: - Hai gia tộc này làm gì? Hay Cảnh gia chúng ta chưa thông báo cho họ?Chủ quản lên tiếng: - Hôm qua gia tộc đã sai người thông báo hai gia tộc này.Đương nhiên Cảnh Ngôn biết hai gia tộc đã được thông báo, hắn cố ý nói ra vì muốn những người có mặt đều biết điều này.Cảnh gia thông báo các ngươi đến tham gia đại hội nhưng các ngươi không tới là coi thường Cảnh gia.Đông Lâm thành bây giờ ai xem thường Cảnh gia thì kẻ đó phải trả giá cực đắt.Cảnh Ngôn nhìn mặt trời:- Thời gian đã đến, chờ thêm thời gian một tách trà!Cảnh Ngôn nhìn hướng mọi người, mỉm cười nói: - Các vị hãy bình tĩnh, chúng ta chờ người Đổng gia, Chu gia thêm thời gian một tách trà đi.Qua một tách trà, người Đổng gia, Chu gia vẫn không thấy mặt.Thật ra nếu người Đổng gia, Chu gia muốn tham gia đại hội thì đã sớm đến, Cảnh Ngôn biết điều đó. Cảnh Ngôn nói chờ thời gian một tách trà nhưng không ôm hy vọng người Đổng gia, Chu gia sẽ đến kịp giờ.Cảnh Ngôn lắc đầu nói: - Không đợi nữa, bắt đầu đại hội đi.Cảnh Ngôn lấy ra một tu di giới chỉ, khẽ quát:- Lưu tộc trưởng!- Có!Tộc trưởng Lưu gia đứng dậy bước nhanh lên trước, đến trước mặt Cảnh Ngôn, cúi gập người chào.Cảnh Ngôn mỉm cười nói: - Lưu tộc trưởng, một tháng trước trong chiến tranh giữa Cảnh gia ta và Triệu gia, Lưu tộc trưởng dẫn dắt thành viên gia tộc đẫm máu giết chóc vì Cảnh gia ta. Bây giờ ta đại biểu Cảnh gia bày tỏ lòng biết hướng đến Lưu tộc trưởng và Lưu gia!Lưu tộc trưởng lớn tiếng nói: - Đây là điều Lưu gia nên làm, không có Cảnh gia thì không có Lưu gia ta!Cảnh Ngôn gật đầu nói: - Ừm, nay ta đại biểu Cảnh gia ban thưởng cho Lưu gia, hy vọng tương lai Lưu gia sẽ phát triển càng tốt.Cảnh Ngôn nói rồi lấy ra thẻ vàng linh thạch khỏi tu di giới chỉ.Cảnh Ngôn đưa thẻ vàng linh thạch cho Lưu tộc trưởng:- Lưu tộc trưởng, trong hai tấm thẻ vàng linh thạch này có hai mươi vạn linh thạch.Hai mươi vạn linh thạch!Đám người nghe con số này biểu tình rung động.Cảnh gia thật rộng rãi, vừa ra tay đã cho hai mươi vạn linh thạch, đây là con số đủ khiến gia tộc thế lực nhỏ đỏ mắt. Những gia tộc thế lực nhỏ kiếm tiền một năm cũng chỉ được vài vạn linh thạch, lần này Cảnh gia ban thưởng hai mươi vạn linh thạch đúng là con số thiên văn.Lưu tộc trưởng ngừng thở.Mới rồi mấy gia tộc bọn họ còn thảo luận Cảnh gia ban thưởng cho họ phỏng chừng có mười vạn linh thạch. Được mười vạn linh thạch là đã đến mong muốn của họ, đã đủ làm họ vừa lòng, không ngờ Cảnh gia ban thưởng hai mươi vạn linh thạch.Kích động!Lưu tộc trưởng thầm hít sâu, hai tay nhận thẻ vàng linh thạch.Lưu tộc trưởng chân thành nói: - Đa tạ Cảnh Ngôn thiếu gia, đa tạ Cảnh gia.Các ánh mắt hâm mộ nhìn Lưu tộc trưởng. Họ biết trong trận chiến này Cảnh gia thu hoạch rất lớn, nhưng Cảnh gia có chịu trích ra một phần chia cho người khác hay không lại là chuyện khác.Nói thật là dù Cảnh gia keo kiệt ôm hết cũng không ai dám nói linh tinh. Hai gia tộc Triệu gia, Thái gia còn bị diệt, chẳng lẽ bọn họ cứng rắn hơn hai gia tộc này? Nếu chọc giận Cảnh gia, làm Cảnh gia mặc kệ trắng đen phái binh tiêu diệt bọn họ thì họ không có chỗ nói lý.Cảnh Ngôn lại lấy ra một hộp ngọc từ tu di giới chỉ, vừa nói vừa đưa cho Lưu tộc trưởng:- Trong này còn có hai mươi viên Quy Nguyên Đan, hai mươi viên Hồi Xuân Đan, hai mươi viên giải độc đan.Lưu tộc trưởng ngây người.Được hai mươi vạn linh thạch đủ làm Lưu tộc trưởng mừng rỡ, có số linh thạch này gia tộc sẽ dễ sống hơn nhiều, cho nhiều tử đệ có thiên phú tốt thực lực tăng vùn vụt trong thời gian ngắn. Nhưng không ngờ Cảnh Ngôn lấy ra sáu mươi viên đan dược đưa cho gã.Đây đúng là . . . làm người đầu óc ù đặc.Giá trị sáu mươi viên đan dược hơn xa hai mươi vạn linh thạch.Không chỉ riêng Lưu tộc trưởng, thủ lĩnh mấy gia tộc nhìn trân trân, tim đập nhanh. Nếu nói hai mươi vạn linh thạch chỉ làm họ hơi đỏ mắt hâm mộ, vậy những đan dược này làm họ phát cuồng, miệng lưỡi khô khốc.Lưu tộc trưởng do dự:- Cái này . . . Lưu tộc trưởng đương nhiên muốn có những đan dược này, nhưng số lượng quá kinh khủng, tính sơ giá trị cũng trên trăm vạn linh thạch.Trăm vạn linh thạch là khái niệm gì?Lưu tộc trưởng sợ chờ khi mình ra trạch viện Cảnh gia sẽ bị người cướp giật, tuy thực lực của gã không kém nhưng những người có mặt cũng có khá nhiều mạnh hơn gã.Cảnh Ngôn mỉm cười nói: - Lưu tộc trưởng, đây là Lưu gia nên được, nhận lấy đi.Mấy chục viên đan dược tầm thường không đáng gì với Cảnh Ngôn.Lưu tộc trưởng giơ hai tay nhận hộp ngọc:- Rõ!Tay Lưu tộc trưởng run run, thầm thề về sau Lưu gia hết lòng đi theo Cảnh gia không đổi ý, vĩnh viễn không sinh ra hai lòng.Khi mọi người chưa phản ứng lại Cảnh Ngôn đưa tiếp năm bình dược tề:- Lưu tộc trưởng, còn có năm bình dược tề Thánh Linh cũng nằm trong phần thưởng.Năm bình dược tề này là dược tề Thánh Linh, vật nghịch thiên tăng xác suất võ giả Võ Đạo cửu trọng thiên thăng cấp Tiên Thiên rất nhiều.Người Đông Lâm thành không xa lạ gì dược tề Thánh Linh, vì Huy Hoàng đan lâu nhiều lần hội đấu giá dược tề này. Mỗi lần dược tề Thánh Linh xuất hiện dẫn đến điên cuồng, vì mỗi bình dược tề Thánh Linh đại biểu một phần ba võ giả cảnh giới Tiên Thiên.Trong đám gia tộc có mặt ở đây nguyên gia tộc chỉ có một vị võ giả cảnh giới Tiên Thiên, nếu có thêm một người nữa đại biểu ý nghĩa quá to lớn. Hai võ giả cảnh giới Tiên Thiên tọa trấn gia tộc thì địa vị càng vững vàng.Nên khi Cảnh Ngôn lấy ra năm bình dược tề Thánh Linh cho Lưu tộc trưởng, thủ lĩnh gia tộc trên quảng trường như bị sét đánh, quên hít thở.Dược tề Thánh Linh không phải ngươi có linh thạch là có thể mua. Chỉ khi Huy Hoàng đan lâu đấu giá mới ngẫu nhiên thấy dược tề Thánh Linh, nơi khác không có.Còn về Cảnh Ngôn có lừa bịp mọi người hay không, nghĩ sơ liền biết đó là không thể nào, hắn tuyệt đối không lừa mọi người cũng không cần làm như vậy. Hết chương 370.



Bạn cần đăng nhập để bình luận