Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 617. Đạo Vương Cảnh Đỉnh



Chương 617. Đạo Vương Cảnh Đỉnh



Cảnh Ngôn tập trung tinh thần cao độ, ngưng tụ thần hồn đến cực hạn. Không gian bốn phía thay đổi nhỏ cũng sẽ bị Cảnh Ngôn cảm giác được.Rất nhanh Cảnh Ngôn thầm bực bội, vì Ân Lão ngưng tụ nguyên khí thành xích đen không tấn công hắn.Ân Lão liên tục vung cánh tay, từng sợi xích đen nguyên khí liên tục bay ra ngoài hòa vào không gian, chỉ vài giây có ít nhất mấy chục sợi xích đen bị ném đi.Ân Lão rống to: - Mở!Rào rào! Ánh sáng đen tràn ngập cả không gian.Áp lực mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng lan tràn rồi mạnh đè ép hướng Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn giật mình kêu lên: - Nguy rồi!Cảnh Ngôn cảm giác trong không gian này không chỉ có một luồng lực lượng đè hướng mình còn mang theo lực hút đáng sợ, hoặc nên nói là lực lượng giống loại giam cầm.Cảnh Ngôn biến sắc mặt thầm nghĩ: - Chết tiệt, lão thất phu quả nhiên có chút thủ đoạn đặc biệt.Cảnh Ngôn liên tục vận chuyển nguyên khí thi triển Thiên Không Chi Dực muốn thoát khỏi lực lượng giam cầm.Ân Lão thấy động tác của Cảnh Ngôn thì cười phá lên:- Ha ha ha! Nhãi rạnh còn muốn chạy? Có thể sao? Ngoan ngoãn chịu chết đi!Ân Lão thi triển một loại bí pháp cực kỳ quỷ dị, hiệu dụng giống như giam cầm. Bị bí pháp bao phủ thì mặc cho đối phương tốc độ nhanh đến đâu cũng đừng hòng chạy ra lòng bàn tay của Ân Lão. Trừ phi đối phương thực lực cao hơn Ân Lão, nếu không chỉ có thể mặc cho lão tung xẻo.Cổ Ngân Hà đứng phía xa cười tàn nhẫn thúc giục:- Ân Lão đừng nói nhiều với hắn nữa, xử lý hắn đi. Chắc chắn tiểu tử này mang bí mật lớn trên người, diệt hắn rồi chúng ta lục soát người hắn.Ân Lão liếc qua, lên tiếng: - Biết! Vậy ta tru sát tiểu tử này đây, thiếu gia!Sau đó thân hình Ân Lão mờ dần trong không gian.Qua khoảng một giây Ân Lão biến mất hoàn toàn.Cảnh Ngôn luôn quan sát Ân Lão, hắn thấy rõ quá trình lão biến mất.Cảnh Ngôn nhíu chặt mày:- Chuyện gì xảy ra? Lão thất phu đâu rồi? Không lẽ lại là bí pháp gì có thể ẩn giấu thân thể?Cảnh Ngôn không dám thả lỏng.Võ giả thực lực càng mạnh càng có nhiều thủ đoạn. Ân Lão được Cổ gia sắp xếp bảo vệ dự bị tộc trưởng Cổ Ngân Hà, nếu lão không có thực lực thì sao có thể gánh được trách nhiệm nặng này?Trong phạm vi thần hồn bao phủ Cảnh Ngôn phát hiện một chút khác lạ:- A? Cảnh Ngôn mạnh lắc người vung trường kiếm, kiếm quang ngưng tụ oanh kích, sát ý cắt một vệt nứt đen to lớn khủng bố trong không gian kéo dài ra xa.Bùm! Kiếm quang màu lam bay xa mười thước thì bị lực cản mạnh rồi nổ tung. Không gian đó dao động làn sóng, Ân Lão lại hiện hình.Ân Lão cau mày ngạc nhiên nhìn Cảnh Ngôn, nghi hoặc hỏi: - Tiểu tử, sao ngươi biết vị trí của ta?Ân Lão đã sử dụng bí pháp thân pháp ẩn núp, trong ám sát giúp lão làm ít được nhiều. Dù là võ giả Đạo Vương cảnh cũng khó phát hiện ra lão trước tiên, Ân Lão không chỉ giấu thân thể còn có cơ hội. Võ giả bình thường không cách nào phát hiện Ân Lão đến gần, khi tới gần người lão đột nhiên xuống tay, dù là võ giả Đạo Vương cảnh thông thường sẽ bị một kích tất sát.Nhưng Cảnh Ngôn cách xa hơn mười thước đã phát hiện Ân Lão và ngăn cản.Điều này thật khó tin!Ân Lão không cho rằng Cảnh Ngôn mèo mù vớ cá rán, chỉ ăn may, không hợp lý.Không gian lớn như vậy, Ân Lão cách xa mười thước, Cảnh Ngôn chém đại nhát kiếm tình cờ trúng ngay lão?Cảnh Ngôn không trả lời câu hỏi của Ân Lão, hắn sẽ không giải thích nhờ vào thần hồn cường đại nên mới trước tiên phát hiện tung tích của lão.Ân Lão hừ lạnh một tiếng: - Không nói cũng không sao, ngươi đã phát hiện tung tích của ta vậy thì trực tiếp đánh chết ngươi!Nguyên khí ngoài người Ân Lão lại tăng vọt, khí thế không ngừng lên cao, uy áp khủng bố ngưng tụ gần như thực chất.Đạo Vương cảnh đỉnh!Cảnh giới của Ân Lão là Đạo Vương cảnh đỉnh, kém một bước liền vào Đạo Hoàng cảnh.Trên Thiên Nguyên đại lục chỉ có một ít võ giả Đạo Hoàng cảnh, Ân Lão đã là võ giả đỉnh cao nhất dưới Đạo Hoàng cảnh.Cảnh Ngôn nín thở.Cổ Ngân Hà đứng phía sau, mặt hung tợn ngông cuồng la lên: - Cảnh Ngôn, ngươi đừng ngoan cố chống cự nữa, ngoan ngoãn chịu chết đi, ta sẽ kêu Ân Lão cho ngươi đi bình yên. Ngươi nên biết dù có chống cự cỡ nào cũng không thể sống ra khỏi đây. Hay ngươi còn chuyện gì vướng bận? Nữ nhân của ngươi? Yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt cho họ, ví dụ như Cao Phượng của Liệt Diễm Thương Hội, và nữ nhi của tộc trưởng Cảnh gia ngươi Cảnh Tử Kỳ, hiện tại nàng ở Hồng Liên học viện đúng không? A, còn có Tô Tử Huyên trong Huy Hoàng đan lâu Đông Lâm thành, mấy ngày trước ta đã gặp, rất xinh đẹp.- Để ta nghĩ xem, nữ nhi của Chu Thượng Vân Bạch Tuyết có quan hệ không tệ với ngươi đúng không? Còn có nữ nhi của Mộ Liên Thiên Mộ Vân Phỉ hình như có hảo cảm với ngươi. Chậc chậc, nói ra thì bọn họ là mỹ nhân hiếm thấy trên đại lục. Ha ha, tốt, rất tốt! Ngươi yên tâm, chờ ngươi chết ta sẽ chăm sóc hết các nữ nhân này.Cảnh Ngôn nhìn hướng Cổ Ngân Hà, mắt dâng lên sát ý tràn đầy.Cổ Ngân Hà nêu những cái tên đều là người quen của Cảnh Ngôn, nhưng gã làm sao biết được? Dường như Cổ Ngân Hà nắm rõ việc của Cảnh Ngôn như lòng bàn tay, biết luôn người hắn quen.Cảnh Ngôn trầm giọng quát:- Cổ Ngân Hà, ngươi điều tra ta!?Cổ Ngân Hà đắc ý nói: - Điều tra ngươi? Cảnh Ngôn, ngươi sai rồi, ta không cần điều tra ngươi, Cổ gia biết hết những gì về ngươi. Đương nhiên không chỉ có ngươi, còn có toàn Cảnh gia đều bị Cổ gia giám sát, nguyên nhân thì ngươi biết rồi, ngươi không nên nhúng chàm Càn Khôn Giới.Cảnh Ngôn vận chuyển Thiên Không Chi Dực lao nhanh hướng Cổ Ngân Hà:- Cổ Ngân Hà, ngươi chết đi!Nhưng trong bí pháp giam cầm của Ân Lão ảnh hưởng tốc độ của Cảnh Ngôn rất nhiều, giờ hắn chỉ nhanh cỡ tốc độ bay của võ giả Đạo Linh cảnh bình thường.Ân Lão ra tay:- Tiểu tử chết đi!Dải sáng bạc trên hai nắm đấm của Ân Lão đánh hướng Cảnh Ngôn. Hết chương 617.



Bạn cần đăng nhập để bình luận