Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 339. Phương Nhược Vũ Muốn Gặp Cảnh Ngôn



Chương 339. Phương Nhược Vũ Muốn Gặp Cảnh Ngôn



Cảnh Ngôn tham gia vào đội này mục đích ban đầu là bảo vệ Cảnh Tử Kỳ, hắn lo Cao Lô sẽ tìm cơ hội ám toán Cảnh Tử Kỳ. Điều Cảnh Ngôn lo lắng được nghiệm chứng, nếu hắn không có mặt thì hôm nay Cảnh Tử Kỳ rất có thể chết dưới móng vuốt con Kim Mâu Hùng bị Cao Lô dẫn đến. Với thực lực của Cảnh Tử Kỳ không ngăn nổi một kích của Kim Mâu Hùng.Đương nhiên Cảnh Ngôn thu hoạch nằm ngoài dự đoán của hắnCảnh Ngôn không ngờ rằng trong đợt săn bắn này sẽ có được hồn tinh Kim Văn, càng không dự đoán được trong xác Kim Mâu Hùng tình nghi ẩn chứa tinh huyết thần thú. Thu hoạch chuyến đi sân săn bắn lần này đối với Cảnh Ngôn là rất phấn chấn.Lâm Như thấy Cảnh Ngôn thật sự hờ hững với xác ba con Kim Mâu Hùng thì đồng ý thu chúng nó. Đương nhiên Lâm Như muốn có xác đám Kim Văn Linh Thú này.Lâm Như lại cảm ơn Cảnh Ngôn:- Đa tạ Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn nhìn Lâm Như, cười xua tay, hắn quét mắt nhìn hướng khác, con ngươi co rút.Cảnh Ngôn khẽ nói: - Có người!Nghe Cảnh Ngôn nói có người cả nhóm Lâm Như biến sắc mặt. Bọn họ không nhận thấy ai đến gần, nhưng sau khi biết thực lực của Cảnh Ngôn thì các thành viên không còn nghi ngờ lời hắn nói.Đệ tử ba học viện lớn hoạt động trong sân săn bắn khá nhiều, đụng phải đệ tử khác đến săn bắn cũng là chuyện bình thường.Đám người Lâm Như tuy cảnh giác nhưng không ra vẻ như gặp đại địch.Lát sau có mấy bóng người bước ra khỏi rừng cây.Lâm Như nhỏ giọng nói: - Là người của Thần Phong học viện!Có tổng cộng năm người đến, mặc đồng phục đệ tử Thần Phong học viện, gồm bốn nam một nữ.Một trong năm người có cái miệng cực to, gã liếc đám người Lâm Như một cái, mắt lóe tia sáng hỏi: - Hồng Liên học viện?Lâm Như trả lời:- Chúng ta là Hồng Liên học viện.Nữ võ giả duy nhất trong đội Thần Phong học viện nhìn quanh, ánh mắt âm trầm hỏi: - Hình như vừa rồi các ngươi chém giết với Kim Mâu Hùng? Kim Mâu Hùng đâu?Xung quanh có dấu vết đại chiến rất rõ rệt.Mấy võ giả Thần Phong học viện biết nhóm Cảnh Ngôn đã đánh nhau với Kim Mâu Hùng, giờ không thấy Kim Mâu Hùng đâu, bọn họ biết chắc chúng nó bị đội Lâm Như thu.Lâm Như trả lời:- Kim Mâu Hùng đã bị đội ngũ của chúng ta đánh chết.Người Thần Phong học viện ánh mắt sắc bén nhìn Lâm Như:- Bị các ngươi giết? Kim Mâu Hùng đó là mấy chúng ta phát hiện, sao các ngươi dám cướp đồ của chúng ta? Sao? Tưởng đệ tử Thần Phong học viện dễ ăn hiếp?Nói trở mặt liền trở mặt, mới rồi còn khách sáo, ngữ điệu hiền hòa, bỗng chốc giọng điệu trở nên hung hăng dữ dằn.Cảnh Ngôn xoe tròn mắt nhìn.Từ lúc mấy người này xuất hiện Cảnh Ngôn đã cảm thấy họ không có ý tốt, nhưng nhìn đám khốn trở mặt nhanh hơn lật sách khiến hắn thầm líu lưỡi, hắn không làm được giống họ.Lâm Như chau mày giải thích:- Là chúng ta phát hiện và giết Kim Mâu Hùng. Vị sư huynh này sao có thể nói là chúng ta cướp Kim Mâu Hùng của ngươi?Lâm Như cũng biết đối phương chẳng qua kiếm cớ, mục đích là muốn chiếm xác Kim Mâu Hùng từ tay nhóm họ.Nam nhân miệng rộng âm trầm nói: - Bớt nói nhảm với lão tử đi, rõ ràng là lão tử phát hiện Kim Mâu Hùng trước, lão tử đi một chốc thông báo cho người khác trong đội đến săn giết, vậy mà bị các ngươi giành trước. Bây giờ lão tử cho các ngươi một con đường đi, giao Kim Mâu Hùng ra rồi xéo khỏi tầm mắt chúng ta, nếu không tất cả phải chết tại đây!Bùm! Nam nhân miệng rộng nói xong khí thế trầm xuống, nguyên khí dâng lên toàn thân.Nguyên khí bàng bạc dao động tràn ngập trong không gian, bốn đội viên khác cũng vận chuyển nguyên khí. Không gian gió nổi mây phun.Cảm nhận thực lực của năm học viên Thần Phong học viện, đám người Lâm Như mặt trắng bệch, bọn họ biết năm người này đều là võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh, mạnh hơn họ rất nhiều.Lâm Như bản năng nhìn Cảnh Ngôn.Nếu trong đội không có Cảnh Ngôn, bọn họ gặp tình huống này vì giữ mạng sống chỉ đành hy sinh ích lợi trong tay. Nhưng giờ thì khác, có Cảnh Ngôn trong đội, hắn là võ giả vượt qua Thiên Trận giành được kim lệnh, dù năm người kia đều là võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh thì hắn cũng đánh lại.Vấn đề là Cảnh Ngôn không có nghĩa vụ bảo vệ người Hồng Liên học viện, hắn chỉ cần mang đi Cảnh Tử Kỳ, không cần liều mạng chém giết vì ai.Lâm Như không có tư cách, quyền lực yêu cầu Cảnh Ngôn làm cái gì.Cảnh Ngôn cảm giác ánh mắt của Lâm Như, hắn quay đầu cười với nàng, sau đó tiến lên mấy bước.Đám người Lâm Như nhìn Cảnh Ngôn, người Thần Phong học viện cũng nhìn hắn.Đám người Lâm Như lo lắng lỡ Cảnh Ngôn mặc kệ họ, nếu muốn sống họ phải giao Kim Mâu Hùng ra. Người bên Thần Phong học viện hơi tò mò.Họ cho rằng Lâm Như là thủ lĩnh, nhưng trong đội có thanh niên hai mươi tuổi đột nhiên đi ra là có ý gì?Mọi người tập trung chú ý vào Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn mỉm cười nhìn võ giả miệng rộng trong đội Thần Phong học viện.Cảnh Ngôn chắp hai tay sau lưng, mắt nhìn thẳng vào đối phương, mỉm cười nói: - Các ngươi tốt nhất nghe kỹ lời ta nói, đừng bỏ sót một chữ nào. Ta muốn năm người lập tức biến mất khỏi mắt ta. Nhớ kỹ, trong vòng ba giây nếu các ngươi còn ở trước mắt ta thì ta sẽ giết các ngươi.Cảnh Ngôn nói hết sức hờ hững, hắn không ham giết chóc, tuy không có tình cảm với Thần Phong học viện nhưng hắn không thể bảo người của Thần Phong học viện đều xấu xa.Nhưng năm người này tuyệt đối không phải người tốt.Thấy nhóm Lâm Như săn giết Kim Mâu Hùng, năm người ỷ vào thực lực muốn cướp thành quả từ tay người khác. Loại người này chết không đáng tiếc, họ sống sẽ làm càng nhiều người bị chèn ép bóc lột.Cảnh Ngôn nói thật, năm người Thần Phong học viện chỉ có ba giây rời khỏi tầm mắt hắn, nếu đến thời gian mà họ còn ở đây thì giờ chết đến.Nghe Cảnh Ngôn nói nhóm võ giả miệng rộng sửng sốt sau đó cười như điên.Bọn họ bị uy hiếp, bị võ giả trẻ hai mươi tuổi uy hiếp, đúng là buồn cười nhất trần đời. Võ giả trẻ này còn nói chỉ cho bọn họ ba giây rời đi, nếu không sẽ giết họ.Mấy người Thần Phong học viện hơi điên cuồng nhìn Cảnh Ngôn:- Ha ha ha ha ha ha! - Thú vị chết!- Hài thật chứ, lâu rồi không gặp võ giả não rỗng như vậy.- Cho chúng ta ba giây? Chúng ta không đi liền bị giết? Tốt thôi, tiểu tử, ta cũng cho ngươi ba giây. Bây giờ ngươi có ba giây chạy trốn, qua thời gian ta sẽ truy sát ngươi, hy vọng ngươi may mắn không bị ta đuổi theo.Cảnh Ngôn không quan tâm họ, vẫn chắp tay sau lưng đếm thời gian:- Một giây!Năm người Thần Phong học viện sửng sốt, liếc nhau, trực giác hình như Cảnh Ngôn không đùa. Vậy là tiểu tử này thật sự bị khùng?Đám người Thần Phong học viện ngây ra nhìn Cảnh Ngôn. Nhóm Lâm Như cũng treo tim.Tuy Cảnh Ngôn không vứt bỏ họ nhưng lời hắn nói hơi kinh dị. Đối phương có đến năm võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh, nghe ý Cảnh Ngôn thì bọn họ như gà đất chó nhà?Cảnh Ngôn tiếp tục báo số, nguyên khí lặng lẽ vận chuyển:- Hai giây!Một người trong đội Thần Phong học viện xông lên, huơ vũ khí tấn công Cảnh Ngôn:- Tiểu tử đừng giả thần giả quỷ! Ngươi muốn chết thì ta cho ngươi chết trước!Cảnh Ngôn lắc người, như hồn ma nhẹ nhàng né thoát công kích của võ giả Tiên Thiên đỉnh.Võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh của Thần Phong học viện kinh sợ nhìn Cảnh Ngôn. Gã cực kỳ tự tin vào thực lực của mình, một kích vừa rồi tuy gã không dốc hết sức nhưng có bảy mươi phần trăm sức mạnh, vậy mà võ giả trẻ này dễ dàng né qua, thoạt trông không vất vả chút nào.Mấy người võ giả miệng rộng biểu tình nghiêm túc một chút.Con ngươi Cảnh Ngôn co rút, vận chuyển nguyên khí bộc phát ra:- Ba giây! Các ngươi đã chọn chết thì ta chiều ý!Thiên Hỏa kiếm nhanh chóng rút ra, kiếm quang đỏ rực rỡ lan tỏa trong không gian.Võ giả miệng rộng chợt nhận ra võ giả trẻ chừng hai mươi tuổi có thực lực khủng bố cỡ nào:- Nguy rồi, chạy mau!Vù vù vù vù vù! Mấy người khác liều mạng lao ra.- Chết!Cảnh Ngôn vung Thiên Hỏa kiếm, kiếm quang đỏ bắn nhanh hướng năm người.Năm người võ giả miệng rộng không dễ chọc, bọn họ đều là võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh, cách Đạo Linh cảnh chỉ một bước. Khi cảm nhận sát khí đáng sợ từ sau lưng họ lập tức xoay người đón đánh, vận chuyển nguyên khí trong cơ thể đến cực hạn cố ngăn cản công kích.Nhưng bọn họ ngăn cản công kích của Cảnh Ngôn thật yếu ớt, kiếm quang đỏ dễ dàng đánh tan uy năng của họ, kiếm khí xâm nhập vào thân thể.Năm người gần như chết cùng lúc.Từ khi Cảnh Ngôn ra tay đến năm người bị hắn giết mới qua một giây, thời gian ngắn ngủi hắn đã giết năm võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh của Thần Phong học viện.Đám người Lâm Như xem ngây người. Họ vốn định giúp Cảnh Ngôn một tay, nhưng chưa nhúc nhích thì năm võ giả Tiên Thiên đỉnh Thần Phong học viện đã chết tại chỗ.Kiếm quang đỏ tán đi, nhưng trong óc họ lặp đi lặp lại hình ảnh kiếm quang đỏ, kiếm quang đó quá đáng sợ.Vèo!Cảnh Ngôn lắc người nhanh chóng đến gần xác năm người, tháo xuống không gian giới chỉ của họ.Giống như Cảnh Ngôn tưởng tượng, đội ngũ này lấy võ giả miệng rộng dẫn đầu, trong không gian giới chỉ của gã có nhiều Kim Văn Linh Thú, thậm chí có xác ba con Kim Văn Linh Thú tam giai.Đội võ giả miệng rộng là cường giả Tiên Thiên đỉnh tổ thành, săn giết Kim Văn Linh Thú tam giai đi lẻ không khó khăn gì.Cảnh Ngôn động ý niệm lấy ra xác Kim Văn Linh Thú trong không gian giới chỉ, hắn lần lượt xem xét trong xác chết có tinh huyết thần thú không.Cuối cùng Cảnh Ngôn thất vọng lắc đầu. Những Kim Văn Linh Thú này không có con nào làm hắn cảm giác khác lạ, tức là trong xác chết những con Kim Văn Linh Thú này không có tinh huyết thần thú.Cảnh Ngôn nói với Lâm Như:- Lâm Như, cho các ngươi xác mấy con Kim Văn Linh Thú này.Đám người Lâm Như vẫn đang thẫn thờ.Cảnh Ngôn một kiếm giết năm cường giả Tiên Thiên đỉnh Thần Phong học viện quá rung động, họ khó thể tưởng tượng hắn mạnh cỡ nào. Một kiếm giết năm người, thoạt trông Cảnh Ngôn chưa dùng hết sức, nếu đồn ra ngoài sẽ hù chết người.Bọn họ không biết hồi Cảnh Ngôn còn ở cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ đã có thể giết hai võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh, còn là người thực lực rất mạnh trong số võ giả Tiên Thiên đỉnh. Giờ Cảnh Ngôn đã là Tiên Thiên đỉnh, Tiền Trấn Đạo Linh cảnh còn bị hắn giết, mấy võ giả Tiên Thiên đỉnh bình thường của Thần Phong học viện sao trốn thoát Thiên Hỏa kiếm trong tay hắn được.Lâm Như nghe Cảnh Ngôn nói, không phản ứng lại:- Cảnh Ngôn . . . ngươi . . . ngươi nói cái gì?Xác Kim Văn Linh Thú nằm dưới đất có giá trị không ít, ba con Kim Văn Linh Thú tam giai giá trị liên thành, càng đừng nói có mười con Kim Văn Linh Thú nhị giai, thật nhiều Kim Văn Linh Thú nhất giai.Cảnh Ngôn cười nói: - Những Kim Văn Linh Thú này thuộc về các ngươi, đủ cho các ngươi hoàn thành mấy lần nhiệm vụ học viện rồi đi?Cao Lô lại gần nịnh hót:- Cảnh Ngôn, ngươi thật là hào sảng!Cao Lô thấy Cảnh Ngôn một kiếm giết năm cường giả Thần Phong học viện thì sợ suýt ướt quần. Cao Lô mới hiểu Cảnh Ngôn mạnh cỡ nào, hắn nhẹ nhàng giết võ giả Tiên Thiên đỉnh Thần Phong học viện không chút áp lực, vậy giết võ giả Tiên Thiên hậu kỳ Hồng Liên học viện như gã càng không có áp lực gì.Cảnh Ngôn không sợ trả thù.Cao Lô sợ thật, Cảnh Ngôn mà xuống tay với gã thì đám người Lâm Như tạm không bàn tới họ có ra tay ngăn lại không, dù muốn ngăn cản hắn cũng không được.Cảnh Ngôn liếc Cao Lô, nhếch mép không nói.Thấy Cảnh Ngôn lơ mình, Cao Lô cười gượng không dám càu nhàu. Nếu không biết thực lực của Cảnh Ngôn, bị hắn làm lơ chắc chắn Cao Lô sẽ quê quá hóa khùng. Giờ tình huống khác hẳn, Cảnh Ngôn là thực lực gì? Cao Lô là thực lực gì? Cảnh Ngôn lơ gã mới bình thường.Cảnh Ngôn lại nói: - Lâm Như, thanh lý đi, nên rời khỏi sân săn bắn.Lâm Như lên tiếng: - Được!Sau đó Lâm Như thu tất cả xác Kim Văn Linh Thú.Cả nhóm đi xuống núi.*** Sau khi ra sân săn bắn, Cảnh Ngôn và Cảnh Tử Kỳ đi cuối đội.Cảnh Ngôn đưa một chiếc nhẫn cho Cảnh Tử Kỳ:- Cho này Tử Kỳ.Thấy Cảnh Ngôn và Cảnh Tử Kỳ nói chuyện, những người khác tự động tránh xa. Bọn họ tò mò hai người nói những gì, nhưng không có lá gan lại gần nghe trộm.Cảnh Tử Kỳ tò mò hỏi: - Đây là cái gì?Đương nhiên Cảnh Tử Kỳ biết không gian giới chỉ, ý của nàng hỏi bên trong có cái gì. Cảnh Ngôn không thể nào tự dưng tặng nàng một không gian giới chỉ để chơi.Cảnh Ngôn cười cười cố ý giấu:- Tử Kỳ xem liền biết.Cảnh Tử Kỳ bất đắc dĩ liếc xéo Cảnh Ngôn, động ý niệm xem xét vật phẩm trong nhẫn.Chân mày Cảnh Tử Kỳ run run:- A? Trong nhẫn không có gì khác ngoài đan dược, Quy Nguyên Đan nhiều nhất, một ít Linh Anh Đan hiệu quả tốt hơn Quy Nguyên Đan, một số đan dược trị thương, đan dược ngưng thần. Những đan dược này đều có phẩm chất ưu tú.Cảnh Tử Kỳ nín thở, khó tin nhìn Cảnh Ngôn.Giá trị đan dược trong không gian giới chỉ hù chết người, ít nhất đáng giá mấy chục vạn điểm Hồng Liên học viện.Cảnh Ngôn lắc đầu nói với Cảnh Tử Kỳ: - Tử Kỳ sau này nhớ đừng tổ đội với Cao Lô, người bụng dạ không tốt.Cảnh Tử Kỳ gật đầu, nhìn thẳng Cảnh Ngôn:- Ừm! Cảnh Ngôn, những đan dược này quá nhiều, hay ngươi giữ lại cho mình dùng đi?Cảnh Tử Kỳ trả nhẫn cho Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn cười nói: - Tử Kỳ, bây giờ ta là đan sư tam phẩm, đan dược không là gì với ta. Số lượng đan dược trong túi ta nhiều hơn cho Tử Kỳ nhiều.Cảnh Tử Kỳ nín thở xoe tròn mắt đẹp, biểu tình không dám tin nhìn Cảnh Ngôn.*** Sau khi vào Lam Khúc quận thành, Cảnh Ngôn và Cảnh Tử Kỳ chia tay. Đám người Lâm Như cung kính từ biệt Cảnh Ngôn.Cảnh Ngôn về Trương Mẫn phong trong Đạo Nhất Sơn Đạo Nhất học viện.Cảnh Ngôn thấy Băng Nhược ngồi xếp bằng trên bình đài đằng trước căn nhà mình cư ngụ, kinh ngạc kêu lên: - Sứ giả Băng Nhược?Nhìn Băng Nhược, lòng Cảnh Ngôn máy động. Tại sao sứ giả Băng Nhược có mặt trên Trương Mẫn phong của hắn? Xem bộ dáng hình như chờ đã lâu. Đã xảy ra chuyện gì?Trong óc Cảnh Ngôn lướt qua nhiều suy nghĩ. Nếu không có chuyện lớn Băng Nhược không thể nào chờ đợi thật lâu trên Trương Mẫn phong của hắn.Băng Nhược thấy Cảnh Ngôn thì mỉm cười, nói ra ý đồ của mình:- Cảnh Ngôn đã trở về? Ta đến tìm ngươi vì phó chưởng viện Phương Nhược Vũ đại nhân muốn gặp ngươi. Hết chương 339.



Bạn cần đăng nhập để bình luận