Kiếm Thần Càn Khôn

Chương 471. Quả Quyết



Chương 471. Quả Quyết



Ánh sáng tím như con sông dài vĩnh viễn không thay đổi vắt ngang bầu trời kịp lúc cản lại bóng kiếm đỏ to lớn sắp chém xuống.Hai loại vầng sáng nhuộm một góc trời vô ngần sắc màu rực rỡ. Uy năng vô tận từ vầng sáng phô thiên cái địa bắn bốn phương.Đám võ giả ngoài trạch viện Tống gia cảm nhận uy áp hùng hồn đáng sợ.Ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm trên bầu trời.Lão tộc trưởng Tống gia có thể đỡ công kích của Cảnh Ngôn không? Nếu đỡ được thì Cảnh Ngôn có rút đi? Hoặc dốc hết sức tiếp tục chém giết?- Cái đó . . . - Sao có thể?- Thật đáng sợ! Kiếm quang quá khủng khiếp!Mọi người nhìn chăm chú, ánh sáng tím của lão tộc trưởng Tống gia tiếp xúc kiếm quang đỏ bỗng chốc tan rã. Nhiều vầng sáng tím li ti như sao rải rác bốn phương, tan biến trong không gian.Vầng sáng tím tan vỡ, kiếm quang đỏ không giảm tốc độ tiếp tục chém xuống đám đông bên dưới, uy năng không giảm bớt bao nhiêu.Chuyện gì thế này?Hơn hai mươi ngày trước lần đầu Cảnh Ngôn đến Tống gia, khi đó lão tộc trưởng Tống gia ra tay còn đỡ được công kích của hắn. Mới qua hai mươi ngày lão tộc trưởng Tống gia đã bất lực không ngăn đỡ sao?Lão tộc trưởng Tống gia lúc này ở trước mặt Cảnh Ngôn như con nít ba tuổi, không có sức đánh lại.Không lẽ đợt trước Cảnh Ngôn không ra tay hết sức?Mọi người rung động tâm hồn.Bùm! Kiếm quang đỏ chớp mắt chém xuống đám đông bên dưới, một bóng kiếm đã giết mấy trăm tử đệ Tống gia.Người Tống gia mất mác nặng nề.Cảnh Ngôn lại hừ lạnh một tiếng: - Hừ! Cảnh Ngôn lại vung Thiên Hỏa kiếm, kiếm quang đỏ lần nữa ngưng tụ.Lão tộc trưởng Tống gia run bần bật cứng rắn kiềm chế nguyên khí hỗn loạn, một lần ra tay ngăn cản tuy lão tộc trưởng Tống gia không bị Cảnh Ngôn công kích trực tiếp nhưng lực lượng to lớn bắn ngược khiến nguyên khí của lão hỗn loạn.Lão tộc trưởng Tống gia không kịp xem xét tình hình thân thể, lão chậm một chút là Tống gia sẽ có ít nhất mấy trăm người chết tại chỗ.Khuôn mặt nhăn nheo của Tống gia ướt lệ:- Cảnh Ngôn công tử, xin dừng tay! Xin dừng tay! Ta sai rồi, là ta sai rồi!Cảnh Ngôn giết tử đệ Tống gia của lão, một nhát kiếm có mấy trăm tử đệ bỏ mạng.Phụp!Lão tộc trưởng Tống gia quỳ giữa hư không lạy Cảnh Ngôn, liên tục hô mình sai.Lão thật sự sai.Lão tộc trưởng Tống gia vô cùng hối hận, lão cho rằng Cảnh Ngôn đã chết nên mặc kệ người Tống gia làm động tác nhỏ với Trương gia, đội mạo hiểm Liệt Diễm. Giờ lão tộc trưởng Tống gia phải gánh cái giá nuốt lời hứa quá đắt, nếu lão nghiêm khắc giữ lời thì sẽ có nạn lớn hôm nay sao?Người Tống gia ở bên dưới thấy Tống gia làm vậy thì kích động hét to: - Lão tộc trưởng!- Lão tộc trưởng . . . !- Không được đâu lão tộc trưởng!Lão tộc trưởng nghiêm khắc trừng đám người Tống gia ở bên dưới:- Tất cả người Tống gia! Nếu các ngươi còn nhận lão tộc trưởng ta đây thì im hết!Người Tống gia run rẩy cắn chặt răng, không dám nói nữa.Cảnh Ngôn tạm dừng nguyên khí trong người, lạnh lùng nhìn lão tộc trưởng quỳ, trầm giọng hỏi: - Hiện tại biết sai có phải hơi muộn?Lão tộc trưởng run giọng nói: - Xin Cảnh Ngôn công tử cho Tống gia ta thêm một cơ hội.Từ khi lão tộc trưởng Tống gia ngăn cản công kích của Cảnh Ngôn nhưng không cứu được tử đệ Tống gia, lão biết thực lực của mình kém hơn hắn mười vạn tám ngàn dặm. Nếu Cảnh Ngôn công kích lão thì một chiêu lão cũng không đỡ nổi.Lão tộc trưởng Tống gia kinh hoàng còn hơn người khác. Vì người ta cho rằng lần trước Cảnh Ngôn đến Tống gia là giấu thực lực, chưa ra hết sức. Lão tự mình đấu với Cảnh Ngôn, biết rõ khi đó hắn mạnh ngang ngửa lão. Trong thời gian ngắn ngủi Cảnh Ngôn đã mạnh hơn lão nhiều.Lão tộc trưởng Tống gia không biết sao Cảnh Ngôn làm được nhưng đây là sự thật, hắn đáng sợ nằm ngoài tưởng tượng của lão.Lão tộc trưởng Tống gia không thể hiểu nổi vì sao bị sát thủ Đạo Sư cảnh Ám Dạ truy sát mà Cảnh Ngôn còn sống, thực lực tăng lên nhiều. Nhưng những điều này không quan trọng với lão tộc trưởng Tống gia, trước mắt điều quan trọng nhất là khiến Cảnh Ngôn nguôi sát tâm, lại tha cho Tống gia một lần.Mặt Cảnh Ngôn lạnh lùng nói: - Lão tộc trưởng, nếu ta chết, bị sát thủ Ám Dạ giết thì Tống gia có tha cho Trương gia? Có tha cho Liệt Diễm không? Ngươi đừng qua loa với ta, ta biết các ngươi sẽ không! Ta tin tưởng các ngươi một lần nhưng các ngươi làm ta thất vọng, ta lại phải tin tưởng các ngươi một lần nữa sao?Lão tộc trưởng quỳ trên không trung run giọng nói: - Cảnh Ngôn công tử! Tất cả đúng là lỗi của ta và Tống gia, công tử tức giận là đúng, lỗi của chúng ta phụ lòng tin của công tử. Nhưng mấy vạn tử đệ Tống gia đều là người sống, đa số người không nên hy sinh mạng sống vì sai lầm của ta!Răng rắc! Lão tộc trưởng bỗng vươn tay trái xé xuống cánh tay phải của mình, máu tuôn ồ ạt từ tay cụt nhưng lão không dùng nguyên khí hoặc đan dược trị thương cầm máu.- Bắt đầu từ hôm nay Tống gia ta nguyện trở thành gia tộc phụ thuộc của Trương gia, mỗi năm cung phụng một ngàn vạn linh thạch cho Trương gia. Nếu Cảnh Ngôn công tử còn không vừa lòng thì cứ giết ta, chỉ xin công tử tha cho những người Tống gia vô tội.Lão tộc trưởng là người quả quyết, lão biết không lấy ra chút thành ý Cảnh Ngôn sẽ không dễ tha cho lão và nguyên Tống gia. Nên lão tộc trưởng trước tự đứt một tay, lại tỏ thái độ để Tống gia thành gia tộc phụ thuộc của Trương gia.Gia tộc phụ thuộc không chỉ hàng năm cung phụng tài nguyên cho chủ gia, hễ chủ gia có gì sai phái thì gia tộc phụ thuộc phải là người đầu tiên đứng ra dốc hết sức hoàn thành mệnh lệnh.Cảnh Ngôn nheo mắt, thầm đắn đo.Tống gia có mấy vạn tử đệ, chỉ tính ở trong trạch viện đã có gần một vạn tử đệ Tống gia. Phải giết hết đám người này sao?Ban đầu Cảnh Ngôn vốn không định giết sạch người Tống gia, đương nhiên cũng vì Trương gia, đội mạo hiểm Liệt Diễm không bị đả kích trí mạng, nếu không hắn tuyệt đối đồ sạch Tống gia.Cảnh Ngôn trầm tư một phen lại nhìn lão tộc trưởng Tống gia.Lão tộc trưởng Tống gia cúi đầu chờ Cảnh Ngôn phán quyết, nếu hắn thật sự không chịu buông tha thì hôm nay là ngày Tống gia diệt vong, không ai cứu được. Hết chương 471.



Bạn cần đăng nhập để bình luận